Minh Hôn Chính Thú


Dịch: Punnxinhhtraii
Beta: MeiiGwatan
     Nguyên tác: 九转炼鬼术 - Hán Việt: Cửu Chuyển Luyện Quỷ Thuật: tức là chín bước của thuật luyện quỷ.

      Thấy tên Vạn Thạc Minh kia làm ra bộ dạng khó ở kia, trong lòng tôi lại một lần nữa dấy lên cảm giác khó chịu, bực dọc.
      Tôi nhìn Vạn Thạc Minh nói: "Chấp nhận chuyện này rất khó khăn sao?"
      Vạn Thạc Minh có chút sững sờ trước lời nói của tôi, sau đó liền nhìn tôi chằm chằm.

Tề Đồng ở bên cạnh mỉm cười nói với tôi: "Chung Xuyên, lần này chúng em ở đây là để hỗ trợ anh."
      Sau khi nghe thấy Tề Đồng nói vậy, tôi khẽ mỉm cười.

Tiểu nha đầu này thật sự là biết giúp tôi.
     Tôi khẽ gật đầu, rồi nói với Vạn Thạc Minh: "Nghe thấy gì chưa, là trợ giúp đó.

Trợ giúp là ý như thế nào, chắc tôi không cần phải giải thích cho anh nữa đúng không?"
     Lúc này, Vạn Thạc Minh liếc nhìn tôi bằng một ánh mắt khó tả.

Tôi có thể nhìn ra được, có một ngọn lửa tức giận đang bừng bừng bên trong đôi mắt của tên tiểu tử đó, anh ta chỉ đang cố kìm nén mà thôi.
    "Anh cứ đợi đấy.

Mà nếu như anh cảm thấy uất ức, tôi cũng có thể y như sự thật mà báo cáo hết lên trên.

Suy cho cùng, cũng chính là học hỏi từ cách anh làm mà nhỉ." Xa Dục liếc nhìn Vạn Thạc Minh nói.
     Vạn Thạc Minh nghe xong, cả người bốc lên lửa giận đùng đùng, dường như anh ta đã điên tiết đến mức sẵn sàng cùng chúng tôi múc nhau bất cứ lúc nào rồi.
     Vào lúc này, Tề Đồng nhanh chóng kéo Vạn Thạc Minh ra, thì thầm một vài câu gì đó với Vạn Thạc Minh.
    Không ngờ sau đó trên mặt Vạn Thạc Minh lại hiện lên sự kinh hoàng.

Hắn ta cũng không còn gì để nói, chỉ biết tự quay lại rồi tìm chỗ nào đó ngồi xuống.

Nhưng hai con ngươi đen láy vẫn trực tiếp nhìn chằm chằm vào chúng tôi.
     Tề Đồng mỉm cười với tôi và nói: "Chung Xuyên, lần này chúng ta phải hợp tác, vậy nên mỗi người nhường nhau một chút có được không?"
     Tôi liếc nhìn Tề Đồng rồi nói: "Yên tâm đi, anh cũng không phải là người lòng dạ hẹp hòi.

Suy cho cùng thì loại chuyện đâm thọt ở sau lưng người khác, anh làm không có nổi đâu."
     Tề Đồng hơi xấu hổ một chút, cô ấy có vẻ như muốn nói thêm gì đó, tôi liền ngắt lời Tề Đồng: "Chúng ta tạm thời đừng nói về chuyện đó nữa.

Anh dẫn em đi xem nơi mà em sẽ ngủ nghỉ."
     Tề Đồng gật đầu với tôi, sau đó liền đi theo.

Lúc này Vạn Thạc Minh cũng muốn đứng dậy đi theo chúng tôi.
     "Tối nay tất cả đàn ông sẽ tập hợp tại đây.

Anh không phải là đang muốn ngủ cùng một phòng với Tề Đồng đó chứ?" Dù sao trước đây tôi cũng không phải một người tốt gì cho cam, không mấy khi có được cơ hội dễ dàng nắm thóp anh ta, đương nhiên là tôi không thể bỏ qua nó đơn giản như vậy được.
     Vạn Thạc Minh liếc nhẹ tôi một cái rồi nói: "Cậu nghĩ nhiều rồi.

Tôi chỉ muốn xem nơi Tề Đồng ngủ nghỉ có an toàn hay không thôi.

Tôi là anh rể của cô ấy, cho nên tôi có trách nhiệm phải giữ an toàn cho cô ấy."
     Đuỵt mọe, anh ta đang khiêu khích tôi phải không? Đúng vậy, anh ta đang khiêu khích tôi một cách công con mọe nó khai luôn.
     "Trùng hợp vãi.

Tôi cũng là anh rể của cô ấy, hơn nữa tôi là anh rể chân chính của Tề Đồng cơ, vì vậy chuyện này, không cần phiền đến anh rồi." Tôi nhướn mày nói với Vạn Thạc Minh.
      Hiển nhiên, thằng cha này từ lúc sinh ra đã là loại ngậm thìa vàng trong mồm mà lớn lên, từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ có ai chọc điên anh ta.

Nhưng sau khi tôi nói xong câu này, khuôn mặt anh ta ngay lập tức liền hiện lên sự tức giận rõ ràng.
      Anh ta lao tới túm lấy cổ áo tôi rồi nói: "Thằng bụi đời chợ giời này, mày nói cái đéo gì cơ? Mày nói mày là anh rể của ai cơ?"
      "Xa Dục, mau mau quay video lại đi."
      Sau đó tôi nói với Vạn Thạc Minh: "Anh đã chuẩn bị xong để múc nhau chưa?"
      Vạn Thạc Minh nhìn tôi bằng ánh mắt lạnh lùng, gần như nghiến răng nói với tôi: "Mày nói mày là anh rể của ai?"
      Lúc này, Tề Đồng muốn đi đến ngăn cản, nhưng lại bị chú Cung kéo lại: "Em gái, đó là chuyện bình thường giữa 2 thằng đàn ông, thù hận đến thế nào thì cũng cứ múc nhau một trận là xong.

Nếu không, những mâu thuẫn này sẽ càng tích lũy sâu hơn."
      Tề Đồng khá sững sờ trước lời nói này của chú Cung, sau đó hỏi: "Thật sao?"
      Chú Cung trưng ra cái vẻ mặt như kiểu sành sỏi lắm, nói: "Tất nhiên là thật rồi."
      Lúc này Xa Dục nhìn tôi rồi làm một cử chỉ ok với tôi: "Làm thế nào bây giờ? Tôi nói tôi là anh rể của Tề Đồng đó, là người đàn ông của Tề Linh đó.

Làm thế nào bây giờ? Có vấn đề gì sao?"
     "Không biết xấu hổ.

Hôm nay tao sẽ cho mày biết rằng, trên đời này luôn có những chuyện không thể tùy tiện mà nói linh tinh." Nói xong Vạn Thạc Minh giơ nắm đấm của anh ta lên và muốn bụp vào mặt tôi.
     Tôi trực tiếp giơ chân sút luôn vào chân giữa của anh ta.

Bị bất ngờ, anh ta thu lại nắm đấm của mình rồi ngay lập tức ôm lấy cậu nhỏ, cả người ngã khuỵu xuống đất, nước mắt liên tục chảy ra không ngừng.
     Muốn đánh nhau với tôi sao? Anh đây từ nhỏ là tiểu bá vương* trong thôn rồi đấy.

Sau đó, anh mầy còn học đủ loại thủ đoạn lưu manh phá làng phá xóm nữa.

Lúc đầu còn học đánh đấm vớ vẩn, nhưng thật may nha, sư phụ tôi đã từng nói một câu rất chí lý: 'Đàn ông thì đánh vào hạ bộ, phụ nữ thì đánh vào trên nửa thân trên.'
    *Bá Vương: Kẻ cực kỳ thô bạo, ngang ngược.

~ y như Jaian đó mấy bạn.
    Tôi biết bị đá vào chân giữa như vậy thì phải đau đến chết đi sống lại, thằng cha này khẳng định là nửa giờ sau cũng chưa chắc đã đứng dậy được.

Lúc này, tôi nhìn về phía người đang đứng cạnh chú Cung, làm ra một vẻ mặt vô 'số' tội nhìn Tề Đồng và vẫy tay với cô ấy: "Đến đây, em gái.

Anh rể của em đưa em đi xem nơi em sẽ ngủ tối nay." Tôi nói với Tề Đồng.
    Tề Đồng gật đầu với tôi, sau đó đi theo tôi và nói: "Anh Chung Xuyên, anh vậy mà lợi hại quá."
    Tôi nhìn Tề Đồng với một nụ cười nhẹ nhàng, nói: "Đương nhiên rồi.

Anh không phải loại người thích nói khoác.

Hôm nay nếu không phải do anh ta động tay động chân trước, anh tuyệt đối sẽ không dùng những gì anh đã học được chỉnh anh ta như vậy đâu."
     Cô bé Tề Đồng này tính cách cũng đơn giản, chỉ gật đầu với tôi, trong ánh mắt cô ấy nhìn tôi pha thêm một chút ngưỡng mộ: "Chung Xuyên, anh thật sự rất đẹp trai.

Thật ra, em cũng không quá thích thích con người của Vạn Thạc Minh.

Nhưng mà không còn cách nào cả, ai bảo anh ấy và chị gái em có hôn ước chứ.

Nhưng anh ấy đối với em cũng rất tốt."
      "Hôn ước? Bây giờ là thời đại nào rồi mà vẫn có người sùng bái phong kiến như vậy?" Tôi nói với Tề Đồng.
     Tề Đồng nhìn tôi, rồi thở dài một cái và nói: "Haizzz, anh không biết được đâu, sau này rồi có sẽ có lúc anh sẽ hiểu được thôi.

Chung Xuyên, em thấy chị gái em rất thích anh đó.

Vì vậy, anh phải làm việc thật chăm chỉ nhé.

Nếu không, gia đình của em sẽ không chấp nhận anh đâu.

Lúc đó anh chỉ có thể trơ mắt nhìn chị gái em và Vạn Thạc Minh kết hôn mà thôi."
     "Bây giờ không phải là thời đại tự do yêu đương rồi sao?" Tôi nhìn Tề Đồng nói, bởi vì những cuộc hôn nhân theo kiểu sùng bái phong kiến mà cô ấy chả khác gì loại chuyện ép hôn bắt gả cả.
     Tề Đồng nhìn tôi, cô ấy muốn nói cái gì đó, nhưng sau đó lại lắc đầu và nói: "Sau này anh sẽ biết thôi.

Bây giờ em có nói anh cũng không thể hiểu rõ ràng được đâu."
     "Gia đình của các em có phải rất cố chấp không?" Tôi nhìn bộ dạng này của Tề Đồng, buột miệng hỏi cô một câu.
     Tề Đồng cũng không hề có ý định giấu giếm, cô ấy nói với tôi: "Xem như là vậy đi."
     "Vậy anh phải ở trình độ như thế nào thì mới có thể ở bên chị gái em?" Tôi hỏi Tề Đồng.
      Tề Đồng đưa mắt nhìn tôi và nói: "Ít nhất thì cũng phải giống như Vạn Thạc Minh.

Thiên Sư cấp 5."
     "Cái thứ gì vậy? Vạn Thạc Minh đã là Thiên Sư câp 5 rồi?" Tôi hoài nghi hỏi Tề Đồng.
     Tề Đồng tiếp tục gật đầu với tôi, rồi nói: "Vạn Thạc Minh không chỉ là Thiên Sư cấp 5.

Anh ấy còn là họ Vạn."
     Trong lòng tôi lén lút bổ thêm một câu, họ Vạn có vẻ rất đáng để kiêu ngạo nhỉ? Tôi có họ là Chung, còn là hậu duệ của thần Chung Quỳ, tôi có nên kiêu ngạo không?
      Nhưng loại chuyện liên quan đến xuất thân của tôi, tôi không thể tùy tiện nói với người khác được.
     Lúc này tôi dắt Tề Đồng lên trên tầng hai, chính là căn phòng trước đây chúng tôi đã ở, chỉ đơn giản là sắp xếp lại một chút, rồi nói với cô ấy: "Có thể ở được không? Nếu em sợ thì cứ nói, anh sẽ di chuyển vài hình nhân giấy cùng với vòng hoa ra chỗ khác."
     Tề Đồng đang ngồi trên một chiếc ghế nhỏ, tay chống cằm, sau đó nhìn tôi và nói: "Không có gì để thắc mắc về việc chị gái em yêu anh cả, Chung Xuyên, trên người anh thực sự có một sức hấp dẫn rất kỳ lạ."
    Nghe thấy Tề Đồng nói điều này xong, tôi có chút ngại ngùng, sau đó nói với cô ấy: "Đừng.

Em đừng có khen anh vậy."
     Tề Đồng nhìn chằm chằm vào tôi, rồi nói: "Em không có cười nhạo hay đùa giỡn anh đâu."
    "Em 'bỏ qua' cho anh được không?" Tôi nhìn Tề Đồng nói.
     Tề Đồng dùng ánh mắt giống như mê muội liếc tôi một cái.

Khiến cho cái bản mặt dày này của tôi đỏ lên như gan lợn.
     Sắp xếp đồ đã trong phòng một lúc, chúng tôi liền đi xuống dưới tầng.

Lúc này Vạn Thạc Minh đã bị chú Cung kéo sang một bên.

Thấy tôi đi xuống, anh ta lạnh lùng nhìn tôi, hơn nữa, chú Cung cũng không biết đang nói gì với anh ta.
     Vào lúc này, Tề Đồng nói với tôi; "Chung Xuyên, khi nào anh hành động? Với loại chuyện như này, chúng ta phải hành động càng sớm càng tốt, chúng cứ tiếp tục luyện Cửu Chuyển Luyện Quỷ Thuật như vậy, mà nếu chúng còn có thể luyện chế thành công thì...."
     Nói đến đây, Tề Đồng dường như nhận ra rằng những điều tiếp theo chuẩn bị nói thì không nên nói, cho nên cô ấy đột ngột dừng lại.
     "Cửu Chuyển Luyện Quỷ Thuật? Là cái thứ gì vậy?" Tôi hỏi Tề Đồng.
      Tề Đồng giải thích cho tôi: "Cái gọi là Cửu Chuyển Luyện Quỷ Thuật chính là tạo ra loại quỷ lợi hại nhất có thật trên thế giới này.

Nó được mệnh danh là "Cửu Chuyển Sát Quỷ".

Có người nói, sau khi "Cửu Chuyển Sát Quỷ" xuất hiện, trong phạm vi một trăm dặm xung quanh, không một ai có thể sống sót.

Tất nhiên, đây cũng chỉ là nghe nói.

Bởi vì tạo ra 'Cửu Chuyển Sát Quỷ' rất phức tạp, khó như lên trời vậy."
    "Cái gọi là cửu chuyển chính là: tách sát thi và sát hồn ra.

Sau đó, sát hồn này sẽ nuốt chửng mười linh hồn lang thang khác.

Tiếp theo sát hồn này sẽ trở về với quỷ thể bị tách ra kia, hấp thụ hết thi dầu và thi khí của quỷ thể.

Như vậy là đã luyện thành công bước một của Sát Quỷ."
    "Mà bước hai là Sát Quỷ này cần phải nuốt chửng một Sát Quỷ khác.

Chiếu theo tình trạng mà anh kể, bọn chúng có lẽ đã luyện xong bước ba, chuẩn bị đến bước bốn rồi.

Sát Quỷ ở bậc ba thực sự đã là loại vô cùng trâu bò.

Nếu như nó lên được bậc bốn, chúng ta thực không đủ sức để kiểm soát chúng đâu."
    Tôi nghe xong những lời này của Tề Đồng xong, mặc dù câu hiểu câu câu không, nhưng tôi vẫn rõ ràng được một điều, thằng cha kia với tổ chức của hắn rất mạnh.

Rất lợi hại.
    Tôi nhớ rằng trong Săn Ma, hình như đã thấy qua ghi chép về Cửu Chuyển Sát Quỷ.

Nhưng chỉ là một chút ít tư liệu mà thôi.

Đại khái chính là viết về việc tổ tông Chung Quỳ của tôi đuổi cùng giết tận một con Chuyển Sát Quỷ. 
    Ngày đó, ông còn đi đến tận Địa Phủ, mượn hơn một vạn quỷ binh giúp sức để đi gô cổ Cửu Chuyển Sát Quỷ xuống Âm Ti.

Tuy nhiên, cái ghi chép này đối với tôi mà nói thì cũng không đáng tin lắm, bởi vì ghi chép này là do hậu duệ của Chung Quỳ viết lại, cho nên khẳng định sẽ có vài phần phóng đại.
     Nhưng mà, Cửu Chuyển Sát Quỷ này rất mạnh.

Điều này thì không cần phải nghi ngờ gì nữa.
     Nghĩ đến đây, tôi cũng biết rằng chúng tôi không thể chậm trễ thêm được nữa, còn chần chừ thì vấn đề sẽ càng nghiêm trọng.

Tôi nhìn Tề Đồng và nói "Đêm nay em cứ nghỉ ngơi thật tốt đi nhé.

Tối mai chúng ta sẽ hành động." 
__________________________________________
Các bạn đọc truyện hãy ấn cho mình 1 sao để ủng hộ công sức dịch truyện cho mình nha ❤❤❤
Vui lòng không mang bản dịch đi đâu nếu chưa được sự cho phép, hoặc phần nào đó của bản dịch này.

Nếu các bạn thấy bản dịch của chúng mình hay thì hãy giúp chúng mình giới thiệu cho các bạn cũng đang hóng series này nhaa ❤❤❤
Hiện tại mình đã bắt đầu đi học, nhưng mình sẽ cố dịch 1 ngày khoảng 1-2 chap cho mọi người.

Lịch đăng chap sẽ là từ thứ 2 đến thứ 7 nha.

Mong các bạn ủng hộ ạ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui