Minh hôn yêu thầm

Sau khi cúp điện thoại, Đoàn Thương Dữ lập tức gọi trợ lý Cao vào phòng làm việc, dặn dò anh ta chuẩn bị đồ ngọt và cả hoa quả tươi.
Trợ lý Cao nghe xong, đột nhiên sửng sốt. Hai giây sau mới biết có chuyện gì. Trước mắt, có thể khiến ông chủ vì mình mà chuẩn bị đồ ngọt và cả hoa quả, ngoại trừ cô Cam ra thì hình như không còn người khác? Thế là anh ta lập tức đáp một tiếng, sau khi ra ngoài, lập tức dặn dò một thư ký trong bộ phận thư ký đi mua đồ ngọt, hoa quả. Đồng thời cũng dặn thư ký gọi điện cho quầy lễ tân, lát nữa sẽ có một cô gái họ Cam đến, phải cực kỳ coi trọng.
Mấy thư ký nghe xong, rất nhanh đã phản ứng lại được.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bà chủ trong truyền thuyết sắp tới thăm công ty?!
Chưa đến bốn mươi phút sau, Cam Đường thuận lợi đến được dưới lầu công ty của tập đoàn Đoàn thị. Sau khi đỗ xe xong, cô trực tiếp đi tới hướng quầy lễ tân, cũng không biết có phải ảo giác của cô hay không, cô luôn cảm thấy ánh mắt của mấy cô lễ tân trang điểm tinh tế lúc nhìn mình, mang theo sự... nóng bỏng không nói lên lời.
Sau khi cô đến gần, còn chưa kịp mở miệng đã nghe thấy cô lễ tân lịch sự và nhiệt tình nói: “Chào cô, xin hỏi có gì có thể giúp đỡ được cô ạ?”
Cam Đường cũng hơi mỉm cười với cô ấy: “Xin chào, tôi muốn tìm trợ lý Cao.”
Lễ tân lấy điện thoại bên cạnh, trước khi gọi còn hỏi: “Xin hỏi cô họ gì ạ?”
Cam Đường: “Tôi họ Cam.”
Trong nháy mắt, ánh mắt lễ tân lại càng nóng bỏng... khiến cho Cam Đường có hơi không chịu nổi, cô ấy nói một tiếng “xin đợi một lát” rồi lập tức gọi điện lên tầng hai mươi mốt.
“Alo, trợ lý cao, người tổng giám đốc Đoàn đợi đến rồi.”
Cam Đường ngây ra tại chỗ: “???” Hình như cô hiểu ra rồi, rõ ràng là lần đầu tiên gặp mặt nhưng ánh mắt cô lễ tân này nhìn cô lại nhiệt tình như thế.
Cô lễ tân cúp điện thoại, cười càng rạng rỡ: “Cô Cam đợi một chút, trợ lý Cao xuống đây ngay.”
Cam Đường gật đầu với cô ấy: “Được rồi.”
Trong mấy phút chờ đợi, cô lễ tân tận tình dẫn Cam Đường đến ngồi trên chiếc sô pha bên cạnh. Đầu năm đi làm trở lại còn chưa lâu, cô ấy nghe nói từ tầng hai mươi mốt truyền xuống chuyện tổng giám đốc Đoàn đã kết hôn, kết hợp với tổng giám đốc Đoàn đề cao việc điều chỉnh thưởng đầu năm và phúc lợi ngày lễ tình nhân, cô lễ tân không nghi ngờ gì về chuyện tổng giám đốc Đoàn đã kết hôn cả. Đồng thời cô ấy cũng không chút nghi ngờ cô Cam trước mặt đây chính là bà chủ của công ty bọn họ.
Rất nhanh, thang máy chuyên dụng cho tổng giám đốc “ting” một tiếng rồi mở ra, Cam Đường nhìn thấy Đoàn Thương Dữ từ thang máy bước ra đầu tiên, sau đó là trợ lý Cao phía sau anh.
Lúc Cam Đường nhìn thấy Đoàn Thương Dữ, cô hơi kinh ngạc. Sau khi cô đến đây cũng không hề gửi tin nhắn cho anh trước vì để tránh cho anh sẽ đích thân xuống đón mình, không ngờ tới anh vẫn xuống. Lúc này tầm mắt của nhân viên làm việc dưới đại sảnh đều tập trung hết lên người bọn họ.
“Sao anh lại tự mình xuống đây thế?” Cam Đường nhỏ giọng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đoàn Thương Dữ không hề né tránh ánh mắt đánh giá của người khác, trực tiếp nắm lấy tay cô, giọng nói dịu dàng: “Em còn nói anh à, đến cũng không gửi tin nhắn cho anh.”
Không gửi tin nhắn cho anh, không phải là vì muốn tránh tình huống như bây giờ sao? Có điều bây giờ không tránh được nữa rồi.
Đoàn Thương Dữ lập tức nói với lễ tân: “Nhớ nhé, đây là vợ của tôi. Sau này cô ấy đến đây không cần hẹn trước, có thể trực tiếp đi lên tầng hai mươi mốt.”
Cô lễ tân vội vàng cung kính gật đầu: “Vâng, thưa tổng giám đốc Đoàn.”
Sau khi phân phó xong, Đoàn Thương Dữ dắt tay Cam Đường đi về phía thang máy chuyên dụng dành cho tổng giám đốc. Sau khi đi vào, trợ lý Cao cũng tự giác ấn khóa vân tay rồi ấn số tầng. Trước mắt, số vân tay được ghi lại trong thang máy này không có nhiều, ngoại trừ bản thân Đoàn Thương Dữ cùng với ba mẹ anh ra, cũng chỉ có trợ lý Cao.
Trước khi thang máy lên đến tầng hai mươi mốt, Đoàn Thương Dữ dẫn Cam Đường hoàn thanh việc ghi lại dấu vân tay trong thang máy. Lần sau, khi cô lại đến đây, có thể trực tiếp ấn khóa vân tay lên tầng hai mươi mốt luôn.
Trong đại sảnh, tất cả nhân viên đều nhìn thấy mọi chuyện. Sau khi mấy người Đoàn Thương Dữ đi vào thang máy, cửa thang máy khép chặt lại, họ mới bắt đầu bàn tán.
Mặc dù chuyện tổng giám đốc Đoàn đã kết hôn đã truyền ra trong nội bộ công ty mấy lần rồi nhưng thật thật giả giả, có người tin, có người không tin. Mà những lời tổng giám đốc Đoàn vừa nói với lễ tân, bọn họ đứng gần đó hầu như đều nghe thấy, chính miệng tổng giám đốc Đoạn nói cô gái kia là vợ mình.
Không lâu sau, tin tức liên quan đến việc vợ của tổng giám đốc Đoàn đến công ty tham quan. Tổng giám đốc Đoàn đích thân xuống lầu đón, cùng với vợ tổng giám đốc Đoàn là một siêu cấp đại mỹ nhân nhanh chóng truyền đến mỗi một nhóm nhân viên lớn, nhỏ trong công ty. Có điều truyền tới truyền lui cũng không có một bức ảnh nào lộ ra, suy cho cùng, vấn đề riêng tư của ông chủ, ai dám chụp? Kể cả là thực sự chụp được thì cũng không dám to gan gửi vào nhóm, đây không phải là đợi lãnh đạo tìm đến cửa sao?
...
Cam Đường theo Đoàn Thương Dữ đi từ thang máy ra. Một giây sau, suýt nữa bị tiếng gọi sau đó dọa cho quay lại.
“Chào ông chủ! Chào bà chủ!”
Cam Đường: “!!!”
Đoàn Thương Dữ quan sát thấy trong chớp mắt, Cam Đường nắm tay mình chặt hơn, anh biết có lẽ dọa đến cô rồi nên nói với bọn họ: “Đi làm việc đi!”
Lúc này, tâm trạng Cam Đường mới bĩnh tĩnh lại, cô hơi gật đầu rồi mỉm cười với bọn họ.
Ánh mắt của Sầm Vi từ đầu đến cuối đều dừng trên gương mặt Cam Đường, cô vẫn xinh đẹp như thời đại học. Thậm chí mặt mày càng thêm lóa mắt, Sầm Vi thích Đoàn Thương Dữ, đương nhiên cực kỳ để ý đến chuyện của Đoàn Thương Dữ. Vì thế cô ta đã quan sát thấy tình cảm khác lạ mà Đoàn Thương Dữ dành cho Cam Đường từ lâu, có điều lúc đó Cam Đường đã có bạn trai mà Đoàn Thương Dữ lại thuộc về dạng người yêu thầm. Vì thế trong một khoảng thời gian rất dài, cô ta đều cảm thấy khó mà tưởng tượng được cuối cùng hai người đó lại đến với nhau.
Sau này lúc Cam Đường học năm ba đã chia tay bạn trai, cô ta còn cho rằng không lâu nữa thôi hai người này sẽ đến với nhau, nhưng cô ta không ngờ tới không phải như thế. Sau khi Cam Đường tốt nghiệp đại học đã ra nước ngoài tiếp tục đào tạo chuyên sâu hơn, Sầm Vi cũng bắt đầu hoài nghi liệu có phải bản thân nghĩ sai rồi, có lẽ là Đoàn Thương Dữ không thích Cam Đường không?
Chỉ có điều sau khi cô ta vào tập đoàn Đoàn thị, thuận lợi ứng được chức thư ký tổng giám đốc, cô ta mới biết mấy năm nay, cơ bản là năm nào anh cũng đến New York. Mà Cam Đường đào tạo chuyên sâu ở New York, cô ta hiểu rõ, bản thân không nghĩ sai, đúng là Đoàn Thương Dữ thích Cam Đường.
Đầu năm, lần đầu tiên nghe thấy tin tức Đoàn Thương Dữ đã kết hôn và còn nhìn thấy nhẫn trên ngón tay anh. Thứ đầu tiên xuất hiện trong đầu cô ta là gương mặt Cam Đường, ngoại trừ cô, cô ta không nghĩ tới Đoàn Thương Dữ sẽ đồng ý kết hôn với ai khác.
Cam Đường nhạy bén cảm nhận được ánh mắt khác thường, cô nhìn qua theo bản năng, nhưng cô quét mắt qua mà không phát hiện ra, ánh mắt đó hình như cũng biến mất rồi.
“Sao thế?” Đoàn Thương Dữ hỏi cô.
Cam Đường lắc đầu: “Không sao.”
Cam Đường theo Đoàn Thương Dữ vào phòng làm việc, cửa phòng làm việc đóng lại đồng thời ngăn cách toàn bộ ánh mắt hiếu kỳ, đánh giá bên ngoài. Lúc này Cam Đường mới hoàn toàn thả lỏng, sau đó cô nghe thấy tiếng cười nhẹ của Đoàn Thương Dữ, Cam Đường lập tức nhíu mày, quay đầu nhìn anh, cô thấy đôi mắt mang theo ý cười của anh.
Cam Đường rút tay ra: “Anh lại còn cười?”
Đoàn Thương Dữ nắm lại lần nữa, nắm thật chặt rồi nói: “Được, được, không cười nữa.”
Cam Đường thấy thế cũng không tính toán với anh, hôm nay cô đến báo hỷ đó, thế là cô nói: “Hôm nay em lại thuận lợi đàm phán được một công việc mới!”
Niềm vui của Cam Đường được viết đầy trên mặt, Đoàn Thương Dữ nhìn rất rõ ràng. Anh vừa kéo tay cô đến sô pha trong phòng làm việc, vừa hỏi: “Công việc lần này là gì?”
Cam Đường cười nói: “Chụp ảnh đại diện thương hiệu cho nữ diễn viên trước đây em từng chụp ảnh bìa tạp chí. Lần hợp tác này còn do người quản lý của cô ấy giới thiệu...” Đang nói, Cam Đường đột nhiên chú ý đến hai đĩa dâu tây và nho đã được rửa sạch trên bàn, còn có cả bánh ngọt của tiệm bánh ngọt mà cô thích ăn nữa. Mắt Cam Đường sáng lên: “Anh cố ý mua cho em à?”
Đoàn Thương Dữ cười gật đầu.
Một giây sau, mặt anh bỗng nhiên cảm nhận được sự mềm mại, trên mặt bị Cam Đường hôn một cái.
“Đoàn Thương Dữ, sao anh lại tốt thế cơ chứ.”
Nói xong, Cam Đường cũng không đợi anh phản ứng lại, cô lại giãy khỏi tay anh rồi nhanh chóng qua đó.
Đoàn Thương Dữ nhìn theo bóng lưng cô, cũng nhấc tay xoa xoa phần má vừa bị hôn, xúc cảm nóng bỏng và mềm mại vô cùng rõ ràng. Anh cười, lắc đầu rồi đi theo qua đó.
Cam Đường ăn một quả dâu tây trước, lúc này mới ngồi xuống mở hộp đồ ngọt ra. Cô xúc một thìa đưa lên miệng, lớp vỏ bơ sữa cùng với vị thanh ngọt của việt quất khiến cô lộ ra biểu cảm hài lòng. Cô lập tức xúc thêm một thìa rồi đứng dậy, đưa đến bên miệng Đoàn Thương Dữ: “Anh cũng ăn đi.”
Đoàn Thương Dữ nâng tay cô, ăn miếng bánh kem cô đưa tới.
Hai người cứ thế ngồi trên sô pha, anh một miếng, em một miếng cùng nhau chia sẻ chiếc bánh kem việt quất. Cam Đường lại lấy bánh kem dâu tây ở bên cạnh, mong đợi nói: “Hai chúng ta ăn thêm một cái nữa?” Một mình cô cũng có thể ăn hết nhưng sẽ hơi no, cô còn muốn ăn hoa quả nữa.
Đoàn Thương Dữ nói: “Được.”
Thế là hai người lại san sẻ chiếc bánh kem còn lại.
Một lần ăn hai vị bánh kem còn không lãng phí, Cam Đường cảm nhận được niềm vui khi có bạn trai! Đang nghĩ, cô đột nhiên nghe thấy Đoàn Thương Dữ mở miệng.
“Trên môi em dính kem kìa!”
Cam Đường nghe thấy thế, đang muốn rút khăn giấy lau đo nhưng đột nhiên, nghĩ tới gì đó. Hí, làm như cô không hiểu gì hay sao? Thế là cô duỗi tay vòng qua cổ anh, trong mắt như mang theo dụ dỗ, cô cười: “Phải không? Thế anh lau cho em đi?"
Trong mắt Đoàn Thương Dữ nhuốm ý cười, anh hôn cô thật sâu.
...
Sau khi thời gian nghỉ trưa kết thúc, Đoàn Thương Dữ còn phải đi mở cuộc họp. Cam Đường vốn muốn về nhà trước nhưng Đoàn Thương Dữ không cho cô đi.
“Ở lại đợi anh rồi cùng nhau tan làm được không?”
Cam Đường cũng không có gì không vui, cô chỉ lo lắng bản thân ở đây làm phiền công việc của anh. Cô nghĩ một lát rồi hỏi: “Như thế em sẽ không làm phiền công việc của anh chứ?”
Đoàn Thương Dữ dùng ngón tay vuốt nhẹ vào mu bàn tay nuột nà của cô: “Không đâu, nếu như em mệt có thể vào trong phòng nghỉ ngơi.” Trong phòng làm việc còn thiết kế một phòng ngủ để nghỉ. Trong phòng ngủ có phòng tắm, tiện cho anh nghỉ trưa hoặc tăng ca qua đêm.
Đây là lần đầu tiên Cam Đường vào phòng làm việc của Đoàn Thương Dữ, cô còn chưa nhìn thấy phòng ngủ trong phòng làm việc của anh.
Đoàn Thương Dữ thấy cô hiếu kỳ, anh dắt tay cô qua đó. Cửa vào phòng ngủ được thiết kế phía sau một bức tranh sơn thủy. Sau khi vén bức tranh ra, mở khóa vân tay, diện tích phòng ngủ không tính là lớn, có phòng tắm, còn có cả phòng để đồ, cửa sổ sát đất cũng được thiết kế để toàn bộ ánh mặt trời chiếu vào, trong phòng rất ấm áp.
Đoàn Thương Dữ cũng ghi lại vân tay của Cam Đường vào khóa phòng ngủ. Thế là Cam Đường cũng đồng ý ở lại, dù sao thì cô quay về cũng không có việc gì làm. Sau khi Đoàn Thương Dữ bắt đầu mở cuộc họp, Cam Đường ngồi xuống sô pha trong phòng làm việc của anh, dùng ipad của cô xem phim, còn ipad của anh, đến cả phần mềm xem video cũng không có, là do cô mới tải xuống.
Đợi Đoàn Thương Dữ họp xong thì cũng là hơn một tiếng sau đó. Cam Đường nghe thấy tiếng thì nhìn anh, nói một tiếng quay lại rồi à, sau đó ánh mắt lại quay về ipad một lần nữa, Đoàn Thương Dữ thấy thế thì đi qua nắm lấy tay cô.
Cam Đường không để ý, tiếp tục xem phim.
Nhưng một giây sau cổ tay đã bị nắm lấy rồi đè trên sô pha.
Rất lâu sau, tóc Cam Đường tán loạn, môi sưng đỏ, bò dậy từ sô pha, cô đẩy anh ra. Sau đó nhặt chiếc ipad rơi trên thảm trải sàn cạnh sô pha, tức giận hầm hừ: “Anh mau đi làm việc đi, em vào phòng đây!” Nói xong, đầu cũng không thèm quay lại mà đi thẳng đến chỗ bức tranh sơn thủy, vén ra, mở khóa, vào phòng, đóng cửa, một loạt hành động liền mạch lưu loát.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui