Cam Đường chú ý tới tầm mắt Đoàn Thương Dữ đang nhìn chằm chằm vào kính chiếu hậu, về phần anh đang nhìn ai qua kính chiếu hậu, không cần nói cũng biết.
“Còn nhìn anh ta làm gì nữa?” Cô nói.
Đoàn Thương Dữ nghe ra trong giọng nói của Cam Đường có chút bất mãn và ghét bỏ, tròng mắt đen láy hơi sáng lên, anh lập tức thu hồi tầm mắt, khóe miệng hơi nhếch lên, trong giọng nói đều lộ ra vui mừng, “Không làm cái gì, không nhìn nữa.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cam Đường cười khẽ một tiếng, hai người nhìn nhau, dòng nhiệt ấm áp không chút báo trước lan tràn trong xe.
Vào đến nhà, Đoàn Thương Dữ ôm ngang người cô đi lên lầu.
Nam thành nữ thục, ánh mắt đủ để biểu lộ hết thảy, huống chi bọn họ còn từng trải qua vô số lần thân mật dây dưa, càng thêm quen thuộc hiểu biết lẫn nhau.
Sau khi đồng hồ điểm tích tắc đi hơn nửa vòng, cửa phòng tắm đóng chặt mới mở ra lần nữa.
Đoàn Thương Dữ tự giác mặc váy ngủ cho người trong ngực, sau khi lên giường lại ôm chặt người vào trong ngực, đôi môi nóng bỏng hôn lên gò má trắng nõn của cô. Mà Cam Đường lúc này vẫn còn chưa lấy lại được tinh thần từ trận vận động vừa rồi, để mặc anh hôn thật lâu, ánh mắt tan rã lúc này mới lại tập trung một lần nữa.
Cam Đường lầm bầm một tiếng: “Anh cố ý phải không?”
Đoàn Thương Dữ nhìn người trong lòng, trong mắt cô có một tầng hơi nước mờ mờ, đuôi mắt đỏ lên, anh mở miệng phủ nhận: “Không phải.”
Cam Đường bĩu môi, cô rút tay ra lập tức xoay người ghé vào trên lồng ngực rắn chắc của anh, cụp mắt đưa tay chọc mặt lên mặt anh: “Nói dối, rõ ràng là hăng muốn chết.” Nói tới đây, cô hơi híp mắt lại, bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, tiếp tục nói: “Không phải là anh đang ghen đó chứ?”
Trên mặt Đoàn Thương Dữ hiện lên vẻ mất tự nhiên, phủ nhận lần nữa nói: “Không có.”
Cam Đường lập tức chọc mặt anh, động tác càng nặng hơn: “Giả vờ? Anh giả vờ nữa?”
Đoàn Thương Dữ mím môi, anh đưa tay cầm bàn tay nhỏ bé chọc gương mặt mình của cô, dùng ngón tay hơi thô ráp vuốt ve mu bàn tay tinh tế ấm áp của cô, cuối cùng vẫn mở miệng nói: “Anh ta tà tâm vẫn chưa dứt.”
Cam Đường hả một tiếng, mờ mịt mở to hai mắt. Từ khi anh ta về nước tới nay, bọn họ đã gặp qua hai lần, lời nói dùng hai tay cũng có thể đếm được. Hơn nữa sau khi bọn họ chia tay, Tô Hàng một lần cũng không có liên lạc với cô để cứu vớt lại đoạn tình cảm này, làm sao có thể còn có suy nghĩ gì với mình? Vì thế cô cười nói: “Có phải anh nghĩ nhiều rồi không?”
Đoàn Thương Dữ vừa nhìn đã biết cô không tin, trực giác của đàn ông và trực giác của phụ nữ giống nhau, nhưng anh cũng không định giải thích tỉ mỉ những điều này với cô. Anh kéo tay cô đến bên miệng hôn, giọng nói khàn khàn có vài phần dịu dàng, nói: “Dù sao anh cũng không thích anh ta. Sau này cho dù gặp, em cũng đừng để ý đến anh ta, có được không?”
Cam Đường trong lòng biết rõ Đoàn Thương Dữ bài xích Tô Hàng, mặc dù cô và anh ta đã là quá khứ, về sau cũng sẽ không xuất hiện nữa, cho nên đối với yêu cầu anh đưa ra như vậy cô cũng không có chút bất mãn hay khó hiểu nào. Hơn nữa cô còn nghe ra trong giọng nói của anh có chút cảm giác làm nũng, điều này khiến cho trong lòng cô càng trở nên mềm nhũn. Vì vậy cô cười cúi đầu hôn môi của anh. “Đương nhiên được, anh nói không để ý em sẽ không để ý, em nghe anh tất.”
Sau khi Đoàn Thương Dữ nghe được lời này của Cam Đường, ánh mắt trong nháy mắt càng trở nên sáng hơn, anh không nhịn được đưa tay chế trụ cái ót của cô, ấn cô xuống rồi lại tiến lên hôn môi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
...
Cam Đường đáp ứng yêu cầu của Đoàn Thương Dữ, nhưng thật ra cũng không quá để tâm đến chuyện này. Cô cũng không cảm nhận được Tô Hàng đối với tình cũ của mình có cái gì khó quên, huống hồ Tô Hàng cũng chưa từng chủ động liên lạc với mình, cô cũng không cần phải quá để ý đến chuyện này.
Không đến hai ngày, lúc đang nghỉ trong giờ chụp, cô nhận được một tin nhắn xin kết bạn trên Wechat.
Là một lời mời kết bạn xa lạ.
Đoạn thời gian trước có không ít người thêm vào wechat của cô, cơ bản đều là người muốn tìm cô hợp tác. Nhưng sau khi Kim Hiểu Hiểu tiếp nhận sắp xếp công việc của cô, những người muốn tìm cô hợp tác cơ bản đều dựa theo yêu cầu hợp tác mà liên lạc với hòm thư công việc của cô, rất ít người có thể liên lạc với wechat cá nhân của cô. Nghĩ đến đây, cô cũng không nhấn vào đồng ý, mà thời gian nghỉ ngơi cũng vừa kết thúc, cô cất điện thoại vào túi tiếp tục chụp ảnh.
Đợi đến buổi chiều buổi quay chụp kết thúc, Cam Đường lại lấy điện thoại di động ra lần nữa, mở wechat chuẩn bị gửi tin nhắn cho Đoàn Thương Dữ. Cô lại nhìn thấy yêu cầu kết bạn buổi trưa cô không đồng ý kia đã gửi lại yêu cầu một lần nữa, Cam Đường nhíu mày, trong lòng có chút phiền não.
Chủ động thêm người khác, xuất phát lịch sự thì nên giới thiệu trước mới đúng.
Nghĩ đến đây, Cam Đường trực tiếp từ chối toàn bộ hai yêu cầu này.
Bên này, Tô Hàng đợi cả buổi chiều, đợi được không phải là đồng ý kết bạn, mà là đối phương đã từ chối. Anh ta yêu cầu hai lần thêm bạn đều bị từ chối, trái tim Tô Hàng khẽ trầm xuống. Mấy năm nay anh chưa từng đổi qua wechat, ngay cả avatar wechat cũng không đổi, lúc gửi yêu cầu kết bạn anh ta còn ôm theo vào phần tâm lý may mắn.
Tô Hàng không biết cô từ chối là bởi vì nhận ra hoặc là không có nhận ra, nhưng kết quả này cũng không phải anh ta muốn. Anh ta cũng muốn ghi chú sau đó gửi thêm một lần, nhưng ý nghĩ này vẻn vẹn chỉ ở trong đầu hai giây đã bị anh ta pass, về phần lý do pass, chỉ có bản thân anh ta là rõ ràng nhất.
Tô Hàng trầm mặc một hồi, một lúc sau, anh ta gọi điện thoại ra ngoài.
“Có phải nhiếp ảnh gia trình diễn thời trang của anh vẫn chưa quyết định?”
Mỗi buổi tối Kim Hiểu Hiểu đều kiểm tra hòm thư công tác của Cam Đường một lần, kiểm tra xem có lời mời làm việc mới hoặc bỏ sót hay không. Buổi tối cô ấy theo thường lệ đăng nhập vào hòm thư công tác, liếc mắt một cái đã nhìn thấy email mới gửi đến, vì vậy cô ấy nhanh chóng xem qua email này một lần.
Nhà thiết kế trang phục này muốn mời cô Cam đi chụp ảnh cho buổi trình diễn thời trang cá nhân của mình?
Kim Hiểu Hiểu xem email xong, lên baidu xem tư liệu cá nhân của nhà thiết kế thời trang này.
Trịnh Trầm Vệ, một nhà thiết kế thời trang nổi tiếng trong nước, hiện đang chuẩn bị cho một show thời trang cá nhân.
Lúc Cam Đường nhận được điện thoại của Kim Hiểu Hiểu, đang ăn cơm với Đoàn Thương Dữ.
Cam Đường sờ sờ bụng đã có chút no, buông đũa trong tay xuống: “Ăn không nổi nữa rồi.”
Đoàn Thương Dữ nói: “Ăn không nổi thì thôi đừng ăn, ăn chút dưa hấu đi.” Nói xong anh đẩy đĩa trái cây đựng dưa hấu về phía cô, cũng tự nhiên đổ cơm cô ăn còn lại vào trong bát của mình.
Hai người đối với những chuyện như vậy đã sớm quen, Cam Đường mới vừa cầm xiên dưa hấu còn chưa kịp cắn một miếng, điện thoại di động đặt ở trên mặt bàn đã rung lên, người gọi đến là Kim Hiểu Hiểu. Kim Hiểu Hiểu vào lúc này gọi điện thoại cho cô, cơ bản đều là chuyện công việc.
Cam Đường nghe điện thoại, giọng nói của Kim Hiểu Hiểu lập tức truyền tới.
“Trịnh Trầm Vệ?”
Đoàn Thương Dữ nghe được cái tên xa lạ này, ngẩng đầu nhìn Cam Đường.
Cam Đường cắn một miếng dưa hấu, nghĩ đến cái gì, lập tức nhấn nút loa ngoài.
Những lời tiếp theo của Kim Hiểu Hiểu rõ ràng truyền vào tai Cam Đường và Đoàn Thương Dữ, việc chụp ảnh của Cam Đường cần giao tiếp với không ít nhà thiết kế thương hiệu, nhất là quần áo và trang sức. Vì vậy cô cũng hiểu nhiều hơn một chút về một số nhà thiết kế trong nước, cô đúng là đã nghe qua Trịnh Trầm Vệ, một nhà thiết kế thời trang, một thiên tài trong giới thiết kế thời trang. Cùng một ít người tổ chức show thời trang cùng với các nghệ sĩ trong giới đều có quan hệ hợp tác, lúc cô lướt weibo cũng có lướt qua tin tức anh ta đang chuẩn bị cho show thời trang cá nhân, anh ta muốn mời cô chụp ảnh cho show thời trang của mình?
Buổi trình diễn thời trang của Trịnh Trầm Vệ là vào giữa tháng 8, mà lịch làm việc của cô cũng vừa sắp xếp đến đầu tháng 8, thời gian cũng không có vướng gì.