Thuyền trưởng Ba Đức bị điểm danh là một thô dân Nam Dương, trên da hắn như bôi lớp mỡ, làm da đen bóng tựa tơ lụa, hắn nhe hàm răng trắng ởn nói: “ Nếu thuốc hạ là người đầu tiên nghênh chiến, vậy theo thông lệ của chúng ta, thuộc hạ sẽ có quyền lực chọn chiến lợi phậm chứ?”Thường thì Trương Truyền Lễ và Lưu Minh Lượng dẫn chiến hạm xông lên đầu tiên, vì thế mà chiến lợi phẩm cũng do bọn họ chọn trước, rốt cuộc đại đương gia cũng công bằng một lần.
Lôi Áo Ny vốn định tranh đoạt vị trí đi đầu với Ba Đức, nàng đã đứng lên rồi, nhưng thấy hai tên kia ngồi im, hẳn là có vấn đề, nên cẩn thận không tranh đoạt nữa, ném cho Ba Đức một ánh mắt quyến rũ: “ Nếu có bảo thạch, ta hi vọng thuyền trưởng Ba Đức để lại cho ta, vì ta đang thiếu một bộ trang sức.
”Ba Đức cười ha hả: “ Được ta sẽ lấy trang sức bảo thạch đẹp nhất trên người đám quý phụ để tặng cô, nhưng quý phụ thì thuộc về ta.
”Hàn Tú Phân thấy không ai ý kiến gì nữa liền ra quyết định: “ Như thế ngươi suất thêm lĩnh ba chiếc thuyền đi trước, bọn ta theo sau, nếu gặp phải cạm bẫy đừng ham đánh, mau chóng rút lui.
”Ba Đức lập tức gọi ba thuyền trưởng da đen thân thiết rời kỳ hạm Lam Điền, rời thuyền nhỏ về chiến hạm của mình.
Hàn Tú Phân nghe tiếng reo hò nối nhau vang lên, bảo với các thuyền trưởng khác:” Nếu như Ba Đức bị níu chân, chúng ta xông tới giúp Ba Đức bắt thương thuyền, nếu đó là cạm bẫy, chúng ta vẫn xông qua, không cần quay đầu lại nữa.
”Hạm đội tiến vào eo biển Mã Lục Giáp, tốc độ thuyền chậm lại, tuy chiến hạm bọn họ thuận gió, nhưng phải chống lại dòng chảy ngầm.
Trương Truyền Lễ lo âu nói với Hàn Tú Phân: “ Dòng chảy ngầm siết lắm, pháo của chúng ta khó mà nhắm chuẩn được, xem ra kẻ địch phía trước đã bố trí sẵn cạm bẫy, Ba Đức sẽ gặp phải tai ương.
”Hàn Tú Phân nói: “ Cho nên chúng ta chỉ có cơ hội khi hai hạm đội đi lướt quá nhau, lúc đó hãy bắn toàn bộ hỏa lực.
”“ Lần này không đu thuyền tác chiến nữa à? “ Lôi Áo Ny cảm thấy có chút đáng tiếc, nàng khao khát những trận giáp chiến đẫm máu kích thích:“ Không, kẻ địch sẽ không cho chúng ta cơ hội đó đâu.
”“ Vậy nếu không chắc thắng, vì sao chúng ta không rời đi.
”“ Vì nghĩ cho toàn cục của cuộc chiến, mọi người bảo trọng.
”Hàn Tú Phân kết thúc cuộc đàm thoại, bất kể là Lôi Áo Ny có hiểu không, đoán chừng là không hiểu, vì cho tới tận bây giờ Lôi Áo Ny vẫn nghĩ rằng bọn họ là đám hải tặc tự do vui vẻ.
Mọi người lần lượt rời kỳ hạm về thuyền của mình, sau đó theo lệnh của Hàn Tú Phân xếp thành đội hình hàng dọc, hỏa pháo ở màn thuyền phía trái đã chuẩn bị, đồng thời còn đầy một số hỏa pháo ở mạn thuyền phải qua chỗ trống bên trái.
Thuyền hơi nghiêng về phía trái, tất cả hỏa pháo đã nhồi thuốc nổ xong, chỉ còn đợi gặp hạm đội của cty Đông Ấn Hà Lan.
Trong eo biển Mã Lục Giáp dài 500 hải lý, tình cờ gặp được một hạm đội không phải là chuyện dễ dàng, eo biển bao la 12 chiếc chiến hạm của Hàn Tú Phân vô cùng nhỏ bé.
Có điều sau khi bọn họ tiến vào eo biển Mã Lục Giáp, trên mặt biển liền không thấy thương thuyền nữa, thậm chí ngay cả ngư thuyền cũng không thấy là bao, lá cờ đỏ của Hàn Tú Phân với vùng biển này mà nói chẳng khác nào ma quỷ.
Trước kia Hàn Tú Phân còn hứng thú tới các cửa càng nhỏ tìm ít dê béo, lần này mục tiêu tác chiến của nàng rất rõ ràng, bỏ qua cho những con dê béo đáng thương.
Đi trong eo biển ba ngày vẫn không gặp đội thuyền kia.
Sắc mặt Hàn Tú Phân trở nên rất khó coi, nàng cảm giác lần này mắc lừa rồi, biển yên tĩnh quá mức, thuyền đã sắp rời khỏi eo biển mà vẫn không gặp mấy thuyền bè.
Thật không bình thường.
“ Quay về.
”Mệnh lệnh Hàn Tú Phân đưa xuống, hạm đội rẽ đường vòng cung lớn trên biển, bắt đầu quay về, giờ nàng thay đổi mục tiêu, đám thổ vương khốn kiếp sẽ là mục tiêu đầu tiên, tin tình báo không thể sai, nếu vậy chỉ có một khả năng là thổ vương đã thông đồng với người Hà Lan rồi.
Thế là thuyền trưởng Ba Đức bắt đầu tìm kiếm mỗi một vùng vịnh có thể chứa thuyền lớn, đồng thời phá hủy nhà cửa thổi dân, từ trong miệng thổ dẫn biết được vì sao mình vồ hụt, đội thuyền kia nay ẩn thân ở cửa sông Mã Lục Giáp.
Ba Đức dũng mãnh lao thẳng tới cửa sông Mã Lục Giáp, Hàn Tú Phân điều khiển những chiếc thuyền khác theo sau một khoảng không xa không gần.
Hai ngày sau hạm đội tới nơi, thuyền của Ba Đức vừa vào khu bãi bùn đã gặp phải hỏa pháo tập kích dữ dội tới từ bờ biển, hắn vội vàng rút lui, nhưng phát hiện bảy chiếc chiến thuyền tung bay cờ của công ty Đông Ấn Hà Lan.
Ba Đứng lần nữa quay đầu chạy về phía chiến hạm của Hàn Tú Phân, vì hắn nhìn thấy rồi, đó không phải là thương thuyền vũ trang, mà là chiến hạm thực sự.
Trong đó bắt mắt nhất là bốn chiếc thuyền buồm Tạp Lạp Khắc (Carrack), là loại thuyền quân dụng có ba cột buồm, phần đuôi nhổng cao, có hỏa lực vô cùng cường đại.
Đối diện với loại quân hạm kiểu cũ này, Ba Đức không cho rằng bốn chiếc thương thuyền vũ trang của mình có thể đối phó được.
Hàn Tú Phân nhìn qua ống nhòm thấy bốn chiếc chiến hạm cổ thì thở phào, chỉ cần không phải chiến đấu hạm mang 80 tới 100 hỏa pháo thì Hàn Tú Phân có thể chiến một trận.
Phải biết rằng chiến hạm chân chính của Châu Âu lúc này đã vượt qua trí tưởng tượng của người Đại Minh, bọn họ có thứ chiến đấu hạm ba tầng, tầng cuối là trọng pháo, tầng trung là pháo tầm trung, tầng thượng là pháo hạng nhẹ, một khi trúng một quả trọng pháo có thể hủy cả chiếc thương thuyền.
Ba Đức nhìn thấy hiệu lệnh chiến đấu từ kỳ hạm truyền tới, quát tháo thuộc hạ: “ Cướp chiều gió, chuẩn bị khai chiến.
”“ Hạ chèo.
“ Tốc độ dòng hải lưu không đủ, nhìn thấy chiến hạm của người Hà Lan đã lộ ra sừng húc cực lớn, Hàn Tú Phân hạ lệnh tăng tốc:Sừng húc của chiếc Lam Điền so với người ta thì chẳng có chút mỹ cảm nào, chỉ có mũi chùy phá giáp tam giác cực lớn, còn đối phương phần trước là đầu Mỹ Đỗ Toa vàng rực, húc một cái là có thể khiến thuyền hắc ngư tan nát.
May là thuyền hắc ngư tuy nhỏ nhưng linh hoạt, dưới sự chỉ huy của Ba Đức đã tẽ ra làm đôi, tiếp ngay đó có khói bốc lên từ thương thuyền Hà Lan.
Ba Đức không dám cách chiến hạm Hà Lan quá xa, nếu không hỏa pháo tầng hai ba của người Hà Lan cùng khai pháo thì đó là ngày tàn của hắn, hắn chỉ có cơ hội khi đánh giáp lá cà thôi.
Hắn hạ lệnh kéo hết buồm, muốn thoạt khỏi tầm khống chế của chiến hạm.
Khói bốc lên, đạn pháo đen xì đan cài giữa hai chiếc thuyền, pháo rơi xuống thuyền như đồ sứ vỡ, bất kể là thuyền nào cũng phải lặng lẽ chịu đựng.
Đạn pháo bắn vào thân chiếc Tạp Lạp Khắc, phá vỡ vỏ ngoài chiếc chiến hạm cổ, mang lại tự tin lớn cho Ba Đức, hắn ra lệnh hạ buồm giữa bị bắn tan nát xuống, đồng thời không chém đứt móc câu mà kẻ địch không ngừng ném qua thuyền của hắn.
Hắn vi vọng có thể chiến đấu trên sàn thuyền với chiếc chiến hạm đối diện, hắn tin chỉ cần bám lấy chiếc thuyền này, Hàn Tú Phân sẽ tới chi viện.
Ba chiếc thuyền hắc ngư khác cũng học theo Ba Đức.
Hai chiếc chiến Tạp Lạp lạp Khắc cực lớn như con nhện biết nhà tơ, chúng ném ra vô số móc cao, giữ chặt thuyền hắc ngư, móc câu kéo căng làm chiếc thuyền hắc ngư dần dần tới gần chiến hạm Tạp Lạp Khắc.
Ba Đức đích thân cầm lai, chiếc thuyền Hắc Ngư bị pháo kích mãnh liệt làm từ từ xoay ngang, hắn thậm chí chém đứt cột buồm, lấy cột buồm làm sừng húc, hùng hổ lao vào phía chiến hạm Tạp Lạp Khắc.
Uỳnh một tiếng, pháo tản đạn lần nữa phát ra tiếng gầm, bắn vào chiếc thuyền hắc ngư đã tan nát, Ba Đức nhìn đám thuộc hạ chuẩn bị đu dây tác chiến bị mưa đạn bắn cho máu chảy thành sông, hét lên:” Ba Mông, điều khiển thuyền.
”Không đợi đệ đệ Ba Mông đón lấy, Ba Đức đã buông bánh lái, mặc cho bánh lai xoay loạn, hắn léo thừng sang chiếc chiến hạm Hà Lan.
.