Nếu không phải có người lạ ở đây hắn đã trực tiếp ôm đầu, sao hắn lại quên Mộ Dung Ngữ Lam nhân vật này người gặp người ghét, thảo nhân ghét a.
" Vậy công chúa đứng nhất?"
Tiếp tục đè thấp giọng hỏi bên cạnh nữ tử, chỉ thấy nàng lắc đầu " Công chúa tuy rất giỏi săn bắn, nhưng suy ra cũng không thể bằng các vị Vương Gia cùng Vân Thừa Tướng"
Ra là vậy, chỉ thua mỗi bọn nam chủ.
Cũng may luật lệ săn bắn đã bị đổi, nếu không chỉ sợ Dạ Tử Ly bị lộ sơ hở.
Đừng xem nàng đóng nhiều cổ trang phim ảnh lại tưởng, bắn cung chính là không biết bắn.
Dạ Tử Ly nhìn sang cầu cứu Ngôn Khả, tuy nói công phải săn bắn, nhưng là thi võ.
Nàng làm sao biết cổ đại võ công.
Ngôn Khả nuốt nước miếng, chỉ còn cách cuối " Lam Nhi, đúng là để dễ dàng nên đi cùng Vân Thừa Tướng"
Dù gì Vân Phi Vũ cũng biết được bí mật, còn về phần Mộ Dung Mặc Nhiên không thể tin tưởng.
Nhìn hắn ôn hoà dễ chịu thật ra chính là một chỉ cáo.
Mặt cười như hoa của Mộ Dung Mặc Nhiên hiện lên tia rạng nứt.
Ngôn Nhã Tú lại khuyên Mộ Dung Ngữ Lam chọn Vân Phi Vũ thay vì hắn? Rốt cuộc là vì lí do gì bọn họ lại thân thiết với nhau.
Dạ Tử Ly nghe vậy, liền trợn mắt, Ngôn Khả đệ khi nào lại thông đồng cùng chỉ hồ ly " Ách, chắc có hiểu nhầm.
Vân Phi Vũ, ta không cần cùng nhóm.
Thật sự giờ đang rất ổn"
Nói rồi nàng đứng dậy, phất tay rồi chạy ra ngoài " Ta suy nghĩ ta có việc cần làm, vậy cáo lui"
Vân Phi Vũ nhìn bóng dáng nhỏ chạy nhanh khỏi cửa, hồ ly mắt nheo lại.
Tiểu công chúa, chạy như thế nhanh.
Mộ Dung Mặc Nhiên thấy nàng đi, mất hứng đứng dậy " Vậy thì Bổn Vương cũng cáo từ"
Nhìn đến Mộ Dung Mặc Nhiên rời đi xa, lúc này Ngôn Khả nhìn sang cho tất cả tỳ nữ lui ra ngoài, " Vân Thừa Tướng, cho phép Bổn Cung hỏi ngươi một câu"
" Hoàng Hậu mời nói" Vân Phi Vũ nhẹ giọng trả lời.
Ngôn Khả hít một hơi nói " Rốt cuộc ngươi đối với Lam Nhi là như thế nào? Bổn Cung biết Lam Nhi từng điên cuồng theo đuổi ngươi, ngươi lại một mực từ chối.
Cớ sao bây giờ lại như thế quan tâm nàng, không những giúp nàng che giấu như thế bí mật, còn năm lần bảy lượt ra tay bảo hộ nàng?"
Vân Phi Vũ rơi vào trầm tư, đúng vậy, hắn sao lại như thế quan tâm nàng? Ngôn Khả tiếp tục hỏi " Ngươi động tâm với nàng?"
Hắn động tâm với nàng? Sao có thể? Hắn sao có thể động tâm với Mộ Dung Ngữ Lam.
Nhưng giống như không có lời nào giải thích cho chính hắn hành động.
Thấy hắn không trả lời, Ngôn Khả thở dài phất tay " Thôi vậy, Vân Thừa Tướng xin mời hồi gia"
Hắn như cũ đứng yên tại chỗ, Ngôn Khả bất lực, muốn nói tiếp Vân Phi Vũ đã dỏng dạc lên tiếng " Ta thích nàng"
" Cái gì cơ?" Nói đúng một câu, lại nhìn hắn chầm chầm như vậy có ý gì?
Hắn tiếp tục nói " Đúng rằng trước khi ta đã không đối xử tốt với Ngữ Lam, luôn lạnh lùng xa cách, nhưng từ khi nàng thay đổi, trở nên thông minh, nhanh nhẹn.
Không còn như thế ác độc, ta bị nàng thu hút, tâm đã...!không còn của bản thân"
Ngôn Khả bất động, không ngờ hắn lại có thể nói ra được những lời như vậy, làm hắn đây không biết như nào trả lời " Ngươi....!Thừa Tướng...!ngươi...!tỷ ách Lam Nhi không phải có hôn ước cùng Hinh Vương Thanh Long Quốc, ngươi ở đây nói với Bổn Cung cũng không giải quyết được gì"
Vân Phi Vũ đột nhiên kiên quyết nói " Hoàng Hậu yên tâm, ta sẽ không để Công Chúa hoà thân đến Thanh Long Quốc"
Nói rồi hắn hành lễ rời đi, nhìn theo bóng lưng tiêu soái, Ngôn Khả chỉ biết thở dài ngồi xuống ghế.
Mân Thuỷ lúc này mới nhẹ bước vào, đưa cho hắn chén trà " Nương Nương dùng trà"
Nhìn thấy vẻ mặt hắn, Mân Thuỷ nhẹ giọng hỏi " Nương Nương là đang lo hắn cho Công Chúa?"
Tuy nàng không nghe được đoạn đối thoại, nhưng cũng đoán được 3-4 phần Vân Thừa Tướng từ chối Công Chúa.
Nàng theo Hoàng Hậu từ lúc còn là Đại tiểu thư, bây giờ cũng đã được chục năm rồi, tuy rằng nhà nàng tiểu thư đã thay đổi không còn hồn nhiên ngây thơ như trước, nhưng nàng biết trong thâm tâm nàng không hề xấu.
Từ ngày có Công Chúa, Tiểu thư trở nên cảnh giác đề phòng hơn, từ đó luôn như mèo xù lông bảo vệ tiểu công chúa.
Ngôn Khả nhấp miếng trà đặt xuống " Mân Thuỷ, Ngươi nói Vân Phi Vũ là người như nào? Có thân thích?"
" Vân Thừa Tướng là một nam tử ôn nhuận, có chút thần bí.
Hắn a không có thân thích, một mình leo lên vị trí Thừa Tướng.
Rất được Hoàng Thượng coi trọng" Mân Thuỷ giọng nói vang lên ngay bên tai.