Người đến chính là người đàn ông vạm vỡ có hình xăm ở cánh tay, trước đó bé gặp ở trong quán bar, vì vội vã tìm bánh bao sữa là bé mà không cẩn thận bị ngã ngất đi, sau đó bên 120 tới phát hiện ra hắn, nên trực tiếp kéo đến bệnh viện cứu chữa.Người đàn ông này cũng mới tỉnh lại không bao lâu.Hắn xông vào nhà vệ sinh liền thấy bé đang ngồi trên nắp bồn cầu, khuôn mặt nhỏ nhắn rất đáng yêu, nhưng lại nhìn thấy hai con mắt đen sì của bé rất kỳ lạ.Hắn cho là bản thân bị hoa mắt nên giơ tay ra dụi dụi đôi mắt.Đây chính là đứa trẻ trong quán bar mà hắn nhìn thấy, sau đó trong giây lát liền không nhìn thấy đâu nữa!Nhưng mà, hình như là đôi mắt......!Không có?Người đàn ông vạm vỡ có hình xăm ở cánh tay lại đoán là bánh bao sữa bị hại, vừa muốn hỏi thăm thì bỗng nhiên phát hiện trên cái đầu trụi lủi của đứa bé có hai cái trái cầu nhỏ tròn đang rất linh hoạt di chuyển bên trên.Hắn nhìn kỹ hơn thì phát hiện … (chửi thề )… lại là......!Tròng mắt?Bánh bao sữa bị bất ngờ khi đột nhiên có một người cao to xông vào, nên giật mình làm rơi tròng mắt của mình xuống nền nhà.Tròng mắt cứ thế lăn đến gần chân của người đàn ông mới tới kia.Bé nhìn thấy là người quen, bánh bao sữa vui vẻ đến nỗi làm cho tròng mắt ở trên sàn nhà cũng tự bật lên."Cháu chào chú!"Người đàn ông vạm vỡ: "......"Bánh bao sữa nhìn sắc mặt trắng bệch của chú đang đứng trước mặt, ý thức được là bản thân lại dọa người khác rồi.Bé vội lên tiếng: "Thật xin lỗi thật xin lỗi, Tể Tể không cố ý muốn dọa chú đâu, Tể Tể lập tức đi ngay!"Nói xong, Bé như một trận gió đi ra ngoài.Chạy được một đoạn thì thấy trong hốc mắt có gió không ngừng thổi vào, lúc này mới nhớ tới tròng mắt còn đang rơi ở trên sàn nhà.Thế là bé lại vội vàng chạy trở về nhặt tròng mắt của mình."Thật xin lỗi, Tể Tể nhặt xong tròng mắt của mình sẽ đi ngay! Hẹn gặp lại chú nhé!"Nói xong còn không quên nói tốt một câu: "Chú là người tốt, người tốt sẽ sống lâu trăm tuổi!""Tể Tể giúp chú xóa đi một phần ký ức nha, nếu không thì chú sẽ bị dọa sợ."Bánh bao sữa thử xóa ký ức, nhưng kết quả phát hiện bé không thay đổi được gì giống như không thay đổi được trên sách Sinh Tử lúc trước.Bánh bao sữa đem tròng mắt lắp lại vào trong hốc mắt, đôi mắt bé lại biến thành đôi mắt to long lanh, linh động, ."Chú à, chú cố gắng mạnh mẽ lên nhé, chờ lực lượng của Tể Tể khôi phục, cháu sẽ lập tức xóa ký ức cho chú, hẹn gặp lại!"Lúc gần đi lại nghĩ tới cái gì, bánh bao sữa bổ sung thêm."Chú yên tâm đi, chú không chết được đâu, chú có khá nhiều ánh sáng công đức bên người!"Người đàn ông đang nắm chặt quần, trán đang toát mồ hôi, sớm đã bị dọa sợ muốn chết đến nơi rồi: "......"Phịch một tiếng!Người đàn ông cao to vạm vỡ đổ xuống!Bánh bao sữa nhan chóng đỡ được người đàn ông trước khi bị ngã xuống nền nhà, bé như bà cụ non mà thở dài."Ai, Tể Tể thật sự không muốn hù dọa chú đâu!"Hoắc tư Cẩn cũng không nôn nữa, vội vã đẩy cửa ra."Tể Tể!"Nhìn thấy bánh bao sữa đang nâng đỡ một người đàn ông phải nặng cả tạ, Hoắc tư Cẩn cố gắng giữ ổn định tâm trạng cho mình, nhưng khóe mắt vẫn không tự chủ mà liếc nhìn bụng nhỏ của em gái.Nhìn thấy trên người bánh bao sữa mặc quần áo rộng che chắn cẩn thận, không dính một chút máu nào, Hoắc tư Cẩn cảm giác thở phào nhẹ nhõm."Tể Tể, để anh cả làm cho."Bánh bao sữa nhìn anh cả nôn đến nỗi mặt cũng trắng bệch cả ra, liền vội lắc đầu."Không cần không cần, Tể Tể có thể làm được."Hoắc tư Cẩn sao có thể để bánh bao sữa đỡ người đàn ông to lớn kia, bước nhanh đi tới nâng người lên.Kết quả vừa chạy đến nâng......Người đàn ông to lớn kia quá nặng, làm cậu lảo đảo một cái, cậu vội vàng tựa vào vách tường đứng vững, lúc này mới miễn cưỡng ổn định cơ thể."Phanh" Một tiếng vang, có đồ vật gì đâm vào trên vách tường.Hoắc tư Cẩn ngoảnh đầu lại nhìn thì thấy người đàn ông bị đụng trán vào tường đau quá nên tỉnh lại, đang chậm rãi mở mắt, vừa vặn đối mắt cùng với hai mắt của cậu nhìn nhau.Hoắc tư Cẩn lúng túng xin lỗi: "Thật xin lỗi."Người đàn ông vạm vỡ có hình xăm ở cánh tay giật mình một cái, nghĩ đến chuyện té xỉu mất hình tượng lúc trước, vội vàng lên tiếng."Cậu đẹp trai......!Cậu, có......!Có quỷ!"Bánh bao sữa lại mở miệng đáp: "Chú, Tể Tể hiện tại là người, thật không phải quỷ mà~~"Người đàn ông nghe thấy giọng mềm mại của bánh bao sữa: "......"Hoắc tư Cẩn trống đi một cái tay, trực tiếp nâng tay lên đập vào sau gáy người đàn ông một cái.Bánh bao sữa cũng đang giơ tay lên chuẩn bị cho Người đàn ông một kích: "A?"Hoắc tư Cẩn bình tĩnh hơn một chút: "Để anh cả gọi các chú vệ sĩ tới, đem chú ấy đến Hoắc gia trang viên trước đi."Không có thanh trừ ký ức, thấy được cái không nên nhìn, trước tiên cứ đưa trở về nhà mình là bảo đảm nhất.Bánh bao sữa cảm thấy rất hợp lý."Cám ơn anh cả!"Hoắc tư Cẩn sờ sờ cái đầu trọc lóc của bé, vẫn cảm thấy thật khó tiếp thu.Trên ngón tay bỗng nhiên nhiều ba năm cọng tóc, còn rất dài, Hoắc tư Cẩn nhìn kỹ một chút.Bánh bao sữa cũng sờ lên, ngẩng đầu cười tủm tỉm giải thích."Anh cả, Tể Tể vừa rồi tại sát vách loại tóc, mới trồng năm cái, vị đại thúc này thúc liền vọt vào tới."Hoắc tư cẩn: "Trồng tóc?"Bánh bao sữa liên tục không ngừng gật đầu: "Đúng a, toàn bộ trồng trở về, Tể Tể liền có thể mở ra mở Địa Phủ."Hoắc tư cẩn: "Tại sao muốn mở cửa Địa Phủ thế em?"Bánh bao sữa khuôn mặt nhỏ buồn bực."Bởi vì, hiện tại ở nhân gian mỗi ngày đều có nhiều hồn mới lắm, cửa Địa Phủ luôn không mở, bọn họ không vào được Địa Phủ, để lâu sẽ thành đại loạn, rất loạn."Hoắc tư Cẩn nhớ lại hình ảnh kia, vẫn còn thấy sợ."......!Vậy đợi lát nữa, anh cả giúp Tể Tể cùng nhau cấy tóc."Ánh mắt Bánh bao sữa sáng lên."Cám ơn anh cả, Tể Tể rất thích anh cả ~~~"Hoắc tư Cẩn gọi vệ sĩ tới, đưa người đàn ông vạm vỡ đi, sau đó ôm bánh bao sữa về phòng nghỉ.Hoắc tư tước và Hoắc tư Thần cũng chầm chậm đi tới, nhìn thấy hai anh em trở về, ánh mắt lại ở trên bụng nhỏ của bánh bao sữa nhìn lòng vòng, có chút không dám nhìn thẳng.Đi vào phòng, Bánh bao sữa vung quần áo lên, lộ ra cái bụng nhỏ trắng nõn nà, trên bụng còn có một lỗ hổng thật dài, nhìn kỹ vẫn có thể nhìn thấy thịt bên trong.Hoắc tư Cẩn, Hoắc tư Tước và Hoắc tư Thần: "......"Ba anh em yên lặng quay mặt đi chỗ khác, không dám trực tiếp nhìn thẳng.Hoắc tư Cẩn quay đầu lại, tiện thể đem quần áo của bánh bao sữa kéo xuống.Bởi vì lúc trước bị Nhược Thủy thiêu đốt, cho nên miệng nhỏ của bánh bao sữa vẫn còn tản mát ra mùi thịt nướng.Hoắc trầm Vân đúng lúc này lại đi tới.Tình huống của Đổng Tung Tung đã tạm thời ổn định, mặc dù còn chưa thoát khỏi nguy hiểm, nhưng cũng không có nguy cơ ảnh hưởng tới tính mạng như trước nữa, nên hắn tới xem bốn đứa bé thế nào rồi.Đẩy cửa tiến vào đã ngửi được mùi thơm mê người, hơn nửa buổi tối đi tìm người, bây giờ hắn vừa mệt vừa đói.Mùi thơm hình như là từ chỗ bánh bao sữa truyền đến.Hoắc trầm Vân nhìn thấy bánh bao sữa, cảm xúc chập trùng lên xuống, nhất thời ngũ vị tạp trần.Nhưng đây là cháu gái ruột, lại còn chỉ có một đứa cháu gái ruột, Hoắc trầm Vân dù là nhát gan, vẫn là nuốt chuyện đã qua vào bụng, đem bánh bao sữa bế lên."Gì thế này! Thơm quá đi! Tể Tể là biết chú út tới, nên sớm phần lại thịt nướng cho chú út sao?"Ba anh em trăm miệng một lời: "Chú út, không thể ăn, nếu chú đói bụng, chúng cháu xuống dưới mua đồ ăn cho chú!"Hoắc trầm Vân cảm thấy rất đói, mà mùi thịt nướng quá thơm, miệng hắn đều đang chảy nước miếng.Hắn ôm bánh bao sữa, cố ý đùa với bé: "Tể Tể, để chú út nhìn xem cháu đem thịt nướng giấu ở chỗ nào?"Bánh bao sữa cẩn thận che chắn quần áo, bé biết chú út nhát gan, lỗ thủng trên bụng khẳng định chú út nhìn không nổi."Chú út, Tể Tể không giấu thịt nướng, thịt nướng Tể Tể không thể ăn được!"Hoắc trầm Vân lại cho là bé đang cùng hắn đùa giỡn, bản thân đã bắt đầu chấp nhận sự khác biệt của bé, cho nên cũng thoải mái đùa theo.Lại thấy bé che quần áo một cách kín đáo, Hoắc trầm Vân hơi cười cười, dùng trán chạm vào trán của bánh bao sữa."Tể Tể, chú là chú út của cháu, cháu có đồ ăn ngon cũng không nên che giấu không cho chú chứ? Chú út thật đau lòng.
Chú út đã đi tìm cháu cả buổi tối!"Bánh bao sữa: "......"Ba anh em đưa mắt liếc nhìn nhau, bỗng nhiên đều thống nhất."Tể Tể, để chú út xem đi em!".