¤Nói rồi bà cô bước vào lớp,vừa bước chân vào cái lớp bỗng trở nên im lặng lạ thường.Khẽ mỉm cười hài lòng,bà cô cất giọng dịu dàng
-Các em chú ý,từ hôm nay lớp chúng ta sẽ có thêm mt thành viên mới
Bà cô vừa nói xong thì dưới lớp bắt đầu bàn tán
-H/s mới,là ai nhỉ
-Ko biết gia thế ra sao
-Bla...bla..
-Im lặng _bà cô khẽ nhíu mày
Cả lớp lại im lặng.Bà cô mỉm cười hài lòng hướng ra phía cửa
-Em vào đi
Mọi ánh mắt đều đổ dồn ra cửa,nó từ từ tiến vào thu hút mọi ánh nhìn.Nó ko quan tâm bước vào đứng cạnh bà cô
-Em có thể tự gthiệu về mình
-Jihoon..họ Yun... _nó lạnh lùng giới thiệu khiến cả lớp phải rùng mình _chỗ của tôi ở đâu
-Mà khoan đã,bạn là người của tập đoàn nào vậy _mt con nhỏ ở dưới lớp cất tiếng hỏi nó
Nhỏ ta mới dứt lời thì ở dưới lớp lại nháo nhào cả lên.Nhỏ đó hỏi thế chứng tỏ nhỏ là người thích phân biệt giai cấp trong trường,mà nó thì rất ghét mấy chuyện này."Đúng là ko thể sống yên được ngày nào" _nó khẽ thở dài rồi quay lại
-Vậy nếu như tôi nói...tôi nhờ nhận được học bổng nên mới vào được lớp này thì cô sẽ làm gì.Sẽ đuổi tôi ra khỏi lớp hay là...chuyển sang lớp khác học... _nó hỏi ngược lại khiến nhỏ đó tối tăm mặt mày,chắc nhỏ ko ngờ mình lại bị đá xoáy như thế này,nhỏ chưa kịp lên tiếng thì nó đã chắn ngang họng nhỏ _nhà tôi ở đâu,làm gì,điều kiện kinh tế ra sao thì gđình của cô có bị ảnh hưởng gì ko _nó lãnh đạm hỏi lại làm nhỏ đó tối tăm mặt mày,mặt cau có như vừa bị ăn ớt.Đây là lần đầu tiên nhỏ đó bị đá xoáy như vậy,lại còn là lính mới mới ác chứ _đừng bao giờ hỏi về thân phận người khác,các người...đều như nhau cả thôi _nó nói giọng đầy cảnh cáo
Phía dưới lớp lại rộ lên những lời bàn tán."Cô gái này quả thật đáng,chắc chắn ko phải là người tầm thường".Đó là suy nghĩ của tất cả những người có mặt trong lớp,trong đó có cả bà cô
-Chỗ của tôi ở đâu _nó khó chịu lên tiếng phá tan những ánh mắt ngưỡng mộ,kinh sợ và ko khí căng thẳng nãy giờ
-Àh,chỗ của em là bàn cuối cùng bên trái
Bà cô lên tiếng lập tức nhận được những ánh mắt "yêu thương" của những học viên trong lớp.Riêng từ nãy giờ có mt người ko nén nổi sự ngạc nhiên,thắc mắc và thích thú về nó (chính là hắn đấy)Nó bước xuống chỗ của mình,ngồi xuống,ko màng tới những ánh mắt nhìn theo nó nãy giờ.Nó lôi tập sách ra và nhìn ra ngoài cửa sổ.Hắn từ bàn trên quay xuống cười và nói
-Nói hay lắm,có thật là cô ko đó _hắn cười tinh ranh
-Nói xong rồi thì quay lên đi
Nó trả lời câu cực lớn làm hắn ko nói được câu nào đành ngậm ngùi quay lên.Còn nó thì tiếp tục nhìn ra ngoài cửa sổ.Trong suốt buổi học,đám học sinh trong lớp (trong đó có hắn) lâu lâu lại liếc nhìn xuống bàn nó nhưng đều bị nó gạt sang mt bên
¤Trong khi đó,tại trụ sở chính của JK Group ở ,bên trong phòng làm việc của chủ tịch Kang (tức mẹ nó)
-Chủ tịch gọi tôi ạ _TK Lee nói với CT Kang đang ngồi trên ghế chăm chú đọc tài liệu
-Hôm nay Thiên Kim đi học buổi đầu tiên phải ko _bà ta lãnh đạm hỏi n2 vẫn chăm chú đọc tài liệu
-Dạ vâng,là trường Empire thưa chủ tịch _TK Lee khẽ trả lời
-Nó chưa gây ra chuyện gì lớn chứ
-Dạ chưa,nhưng với tính cách của cô chủ thì chắc là cũng sắp thôi ạ
-Thôi được rồi,tạm thời cứ để thế cái đã.Àh đúng rồi,nhớ chuẩn bị cho Thiên kim mt chiếc xe riêng để tiện việc đi lại của nó ở Hàn quốc _CT Kang đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn tk Lee nói
-Nhưng thưa chủ tịch,cô chủ...
-Ko nhưng nhị gì cả...nó phải học cách vượt qua nỗi sợ của bản thân ngay từ bây giờ...chuyện này cứ tạm thời quyết định vậy đi... _TK Lee nói chưa hết câu thì đã bị CT Kang ngắt lời _giờ thì ra ngoài,tôi còn có rất nhiều chuyện phải làm
-Vâng,thưa chủ tịch _TK Lee nói rồi từ từ lui ra ngoài