***7p.m***
- Kiwi à, xuống đây nào- Ken gọi
- Vâng ạ- Kiwi đáp
...
- Anh gọi em?- Kiwi hỏi
- Uk, bắt đầu từ ngày mai em phải chăm sóc bọn anh- Ken điềm tĩnh trả lời
" Đoàng", một tiếng sét đánh qua tai Kiwi. "Cái gì chứ? Chăm sóc? Vậy chẳng khác gì làm người hầu cho họ.Anh ta mất trí rồi sao?"
- C...có...nhầm...lẫn...g...gì...kho...không ạ?- Kiwi lắp bắp, ko phải là cô ko muốn làm, nhưng để họ coi mình là một người ở chẳng khác nào cô sẽ đụng mặt họ 24/24, Kula dặn ngược lại mà, làm sai thì ko có bạn bè chị em tốt gì nữa hết
- Không lầm đâu bảo bối, bọn anh đã cho bà Tư nghỉ phép rồi, em phải làm theo- Kin nói mà xung quanh như có sát khí
- Nhưng tại sao lại cho bà ấy nghỉ chứ?- bên ngoài cô rất bình tĩnh chứ bên trong đang nhịn đấy
- Để phạt em đấy- Kun lên tiếng
- Phạt...?
- Đúng vậy, bởi vì em có ba tội. Thứ nhất là hồi sáng đã kêu bọn anh dậy một cách bạo lực, thứ hai là đã không nhìn vào mắt Ken khi đang nói chuyện, và thứ ba là đã từ chối ko đi về cùng tụi anh hồi chiều- Kin kể tội một cách rất "có lý"
- Gì chứ? Em công nhận hồi sáng em sai thiệt vì em rất vội nên cho em xin lỗi. Nhưng ko lẽ em cần phải nhìn vào mắt các anh khi đang nói chuyện sao? Còn nữa, tại sao em phải cùng các anh về nhà chứ, em muốn đi bộ để tập thể dục, như thế cũng cho là sai sao?- Cách cô nói ra có vẻ rất bức xúc. Bọn họ thật sự quá đáng lắm rồi!!!
- Không nói nhiều, em phải làm hầu gái của tụi anh, nếu không em sẽ bị đuổi ra khỏi nhà đấy- Ken gằn giọng
- Tốt thôi, các anh nghĩ tôi thích ở nhà các anh lắm sao? Vì là đề nghị của ba mẹ nên tôi ko dám cãi, nhưng lần này tôi ko nhịn nữa đâu- Nói xong cô chạy một mạch ra khỏi nhà
...
- Má ơi luôn á! Sao cứ phản tác dụng miết zậy?- Kun nói trong đau đớn
- Chuyến này ko dễ xơi òi- Anh cả than thở
***Dưới nhà, lúc Kiwi đang ở trên lầu***
- Haizzz... Làm gì để tiểu thư nhà ta hết giận được đây- Kin hỏi mọi người
- Ai biết- Ken bình tĩnh ôm cái đt
- Hay là méch với ba mẹ ẻm là ẻm ko ngoan, rồi khi nào em ý hết giận thì chúng ta sẽ coi lại- Kan
- Anh tưởng tụi mình là trẻ con lên ba hay sao mà méch ba với mẹ- Kun phản bác ngay
- Ờ ha, mất hết hình tượng
- Ko thì làm ẻm bối rối bằng vẻ quyến rũ của chúng ta ko?- Kin vừa nói vừa vuốt tóc
- Làm zậy quá bình thường, tụi mình xài chiêu này miết zới mấy cô nàng ở bar, ko nhớ hả? Phải làm gì để lại ấn tượng sâu sắc chớ, trời ơi- Kan làm cho một tràng
- Cũng đúng nhể- Kin vuốt cằm rồi cười hề hề như thằng hề
- Làm hầu gái- Anh cả từ nãy giờ im lặng bây giờ mới lên tiếng
- Gì zậy anh hai, bộ anh định thuê thêm người hầu hả?- Kan hỏi
- No, thằng đầu đất, bắt Kiwi làm hầu gái cho tụi mình- Ken giải thích
- Ồ...- ba người còn lại
- Cho bà Tư nghỉ luôn để thêm trọng trách đó
- Ok, thêm đe doạ nhá- Kan
- Ờ...- Ken
***Về hiện tại***
Bây giờ, ngoài trời tối mịt, lại đã khuya, thêm một cơn mưa trút xuống, chẳng ai nghĩ có người ngoài đường, vậy mà bây giờ lại có một hình bóng bé nhỏ chạy hết mức. Đó chính là Kiwi. Cô cứ chạy, chạy mãi, đôi chân vô thức chạy đến nhà Kula
...
Ring...ring...
- Cho hỏi là ai vậy ạ?- Một giọng nói vang lên từ chiếc loa nhỏ ngoài cổng
- Tôi là Thiên Kim đây, cho tôi vào với- Kiwi nói với giọng sợ hãi và run runad
- Ô, Kim tiểu thư, cô làm gì ngoài đó? Tôi sẽ mở cửa ngay ạ
Vài giây sau, cánh cổng mở ra và một cô gái mặc bộ đồ người hầu cầm dù vội vã ra, che cho Kiwi, còn cô thì ôm lấy cô hầu đó cứng ngắc để tìm hơi ấm. Hai người bước vào căn biệt thự đó. Cô hầu đi pha một ly sữa nóng cho tiểu thư...
- Xin lỗi cô chủ, cô xuống đây một chút được ko ạ?- cô hầu vội vã kêu
- Có chuyện gì thế? Phá giấc ngủ ngàn vàng của ta, đáng chết!- Kula mắt nhắm mắt mở than trách
- Xin lỗi nha...- Kiwi
- Oh my got, bồ sao vậy?
- Ko sao, chỉ lội trong mưa thui(Ờ... chỉ dầm mưa mấy tiếng thôi hà)
- Why?
- Thì tại...- nói đến đây thì Kiwi lăn đùng ra xỉu...
END CHAP 4