Mở Hỷ Quan Bách Quỷ Tán Vương Phi Đến Từ Địa Ngục


"Đạo hạnh nông cạn mà cũng dám triệu tập quỷ vật."
"Để ta dạy cho ngươi biết thế nào mới là cách khống chế quỷ thực sự."
Vô số quỷ hồn cúi rạp dưới chân Thanh Vũ, tụ tập sau lưng nàng, luồng quỷ khí ngút trời khiến người khác nghẹt thở.
Vân Ngọc Kiều sợ đến mức suýt ngất, nữ đạo sĩ cuống cuồng lục lọi lấy bùa ra.
"Á!" Tất cả bùa vàng trên người nữ đạo sĩ tự bốc cháy, ngay lập tức, một giọng nữ kỳ quái vang lên.
"Chỉ lệnh, bách quỷ nhập thân."
Cơ thể Vân Ngọc Kiều và nữ đạo sĩ đồng loạt cứng đờ.
Thanh Vũ đã tiến đến gần, đầu bút phán quan nhẹ chạm vào trán của cả hai người.
"Nhân quả báo ứng không sai lệch, dám biến người khác thành hỏa nhân sát, triệu bách quỷ hại người, vậy ta sẽ cho các ngươi được nếm trải cảm giác đó!"
Ngòi bút phán quan hạ xuống, bách quỷ nhập thân.
Vô số bóng quỷ lao vào cơ thể của hai người họ.
"Trước khi quỷ môn quan đóng lại, hai thân xác độc ác này sẽ là món đồ chơi của các ngươi.

Cứ tha hồ vui đùa."
Thanh Vũ nói xong, nhẹ lắc cây bút đỏ.

Một hồn phách tan nát trôi ra từ cây bút, đó chính là Vân Thanh Vũ.
Đôi mắt quỷ của nàng ta chảy máu, đầy căm hận nhìn chằm chằm vào hai người kia.
Thanh Vũ nói: "Cơ hội cho ngươi đây, có thù báo thù, có oán báo oán đi."
Vân Thanh Vũ thét lên một tiếng chói tai, lập tức lao vào cơ thể của Vân Ngọc Kiều.
Trên lầu, Tư Đồ Kính kêu lên một tiếng: "Không hay rồi!"
"Chuyện này không ổn, tại sao quỷ khí lại đổ dồn về phía này?"
"Bẩm vương gia!" Bách Tuế chạy vào, vẻ mặt đầy hoảng loạn: "Thi thể trong quan tài đã biến mất!"
Tiêu Trầm Nghiễn nhớ đến bóng đỏ mặc hỷ phục mà mình đã thấy trước đó, lập tức ra lệnh: "Vào viện!"
Tiêu Trầm Nghiễn dẫn người tiến vào viện, âm thanh đầu tiên họ nghe thấy là tiếng cười thích thú và đầy trêu chọc của một nữ nhân.
Cảnh tượng trước mắt càng làm mọi người kinh hãi.
Vân Ngọc Kiều với khuôn mặt đẫm máu cười khùng khục, rồi lại gào thét: "Biến ra khỏi người ta! Ra khỏi người ta ngay!"
"Á! Thật bẩn, quá nhiều thứ bẩn thỉu——"
"Chết hết đi, chết hết đi——"
Nàng ta điên cuồng cào cấu, tự mình xé rách da thịt trên mặt, rồi đập đầu xuống đất, máu bắn tung tóe khắp nơi.
Nữ đạo sĩ bên cạnh thì đang bới đất trong vườn hoa, lôi những con giun ra và nhét vào miệng.

Đột nhiên ngửi thấy mùi máu, nàng ta phát ra tiếng gầm gừ như dã thú, dùng cả tay chân lao về phía Vân Ngọc Kiều.
"Thịt! Cho ta thịt! Thịt——"
Nàng ta lao đến ôm lấy mặt Vân Ngọc Kiều, cắn một miếng lớn, rồi cắn thẳng vào cổ nàng ta như một con chó điên.
Tiếng hét thảm, tiếng gầm gừ vang lên không ngừng, máu tươi văng khắp nơi, không còn phân biệt được đâu là người, đâu là quỷ.
Trong khung cảnh khủng khiếp ấy, vẫn có một người không ngừng vỗ tay tán thưởng, cười khanh khách.
Thanh Vũ đứng dựa vào cửa, bộ hỷ phục đỏ như máu trên người nàng trông như một tấm da người vừa bị lột ra.

Nàng chơi đùa với mái tóc dài như lụa, ánh mắt nhìn về phía Tiêu Trầm Nghiễn, khẽ cười: "Ồ, cuối cùng cũng tới rồi sao?"
Tiêu Trầm Nghiễn đối mặt với đôi mắt đen tuyền đầy trêu chọc và kỳ quái của nàng, những người bên cạnh hắn đều cảm thấy sởn gai ốc, thân binh lập tức rút gươm ra.
Tư Đồ Kính cầm la bàn, bàn tay ướt đẫm mồ hôi.
Thanh Vũ dường như không để ý đến vẻ mặt đầy cảnh giác của họ, đột nhiên chậc một tiếng: "Giờ Tý đến nhanh thật."
Nàng búng tay một cái.
Hai người đang phát điên trong sân bỗng cứng đờ, ngay sau đó họ ngã xuống đất, co giật không ngừng như bị động kinh.
Ngọn đèn lồng xung quanh rung lắc dữ dội, như thể có một cơn gió lớn đang cuốn qua, nhưng không ai cảm thấy có chút gió nào thổi.
Cứ như có thứ gì đó vừa rời khỏi cơ thể hai người đang co giật.
Hiện tượng kỳ lạ này kéo dài khoảng mười giây.

Nữ đạo sĩ nằm bất động trên đất, còn Vân Ngọc Kiều thì bị cắn nát cổ họng, máu tuôn ra từ cổ không ngừng, rõ ràng là không thể cứu được nữa.
Thanh Vũ đứng dậy, phớt lờ những lưỡi kiếm đang chĩa vào mình, bình thản bước qua xác của Vân Ngọc Kiều, rồi đứng trước mặt Tiêu Trầm Nghiễn.
Thanh Vũ nhếch môi cười: "Cuối cùng cũng gặp rồi nhỉ, vương gia."
Lâu rồi không gặp, Tiêu Trầm Nghiễn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui