Ngày tàn lụi, đêm trỗi dậy
Nắng nguyệt hòa quyện nhuộm đỏ góc trời
Tiết xuân thì thoáng mây bay
Cây lá đâm chồi tình yêu bén rễ.
Chiến tranh chia cắt đôi ta
Hắn ở tiền tuyến nàng làm hậu phương
Nhớ nhung gửi vào nắng tà
Mong người bình an kết thúc chiến trường.
Đông về lạnh lẽo sắc trắng
Mái ngói đọng tuyết cây lá úa tàn
Hy vọng rồi lại hụt hẫng
Nàng vẫn trông ngóng dáng vị tướng quân.
Đêm khuya vang tiếng bom đạn
Làn tuyết trắng xoá nhuộm máu đỏ tươi
Lòng nàng quặn thắt đớn đau
Hắn ta chẳng thể quay về nữa rồi.