Đôi mắt em trông như thế nào?
Tiều tuỵ những khuya thức trắng
Hay nặng trĩu những giọt sương rơi
Em cũng chẳng để ý nữa,
Bởi người ta có thương em đâu.
Nụ cười em trông như thế nào?
Là gượng ép nhếch khoé môi
Hay vì tuyệt vọng mà giễu cợt mình
Dù sao cũng chẳng quan trọng nữa,
Vì em quá đau để thốt lên lời.
Nếu cơn mưa có thể trút hết nỗi đau
Em nguyện đứng yên để mưa gột rửa.
Nhưng đau đớn hành hạ em nhiều lắm
Liệu mưa có mang hết thảy được không?