Em có thấy dáng em
In bóng trong mắt tôi
Thoạt nhìn vẫn êm đềm
Đâu ngờ lại bối rối.
Tôi nói này em ơi
Đừng cười híp đôi mắt
Bởi vì lòng tôi cứ
Thao thức mãi không thôi.
Liệu em có nghe chăng?
Tiếng tôi đang thầm gọi
Là chữ thương nhức nhối
Là lời yêu thầm lặng.
Đông tan rồi hỡi em
Bông đào đã lìa cành
Tôi ngỏ lời hỏi em
Xuân này mình thành đôi?