Anh ơi, ngày tắt nắng rồi
Em vẫn cứ thổn thức mãi
Kẹt trong nỗi nhớ triền miên
Đôi mắt cong cong lúc xưa
Giờ đã sưng húp nặng trịch.
Anh ơi, hoa đã tàn rồi
Mùa xuân, mùa hạ, mùa thu
Cũng không giữ nổi tình ta
Chỉ là cánh hoa hồng mỏng
Vẫn chưa chịu rời khỏi tim.
Anh ơi, thời gian luân chuyển
Vật xưa cũ trông vẫn mới
Nhưng lại chẳng còn hơi ấm
Anh có nghe tiếng nức nở
Như cứa vào trái tim em.
Anh ơi, đã bao lâu rồi
Không còn cái ôm, nụ hôn
Không còn niềm vui ngắn ngủi
Em đã hét lên bao lần
Rằng anh ơi, em nhớ anh!