“Em không định ngồi xuống nghỉ ngơi, em còn phải đưa miếng thịt qua nhà anh ba.
”
Chu Nguyệt Nga nghe thấy lời này thì sững người: "Tiểu Tình bảo em mang tới?"
"Dạ, chị dâu hai, em đi đây.
" Chu Tiểu Yến nói xong đã xoay người đi, Chu Nguyệt Nga vội vàng gọi Chu Tiểu Yến lại bảo cô chờ một chút.
Cô vào phòng, một lúc sau mới xách một chiếc túi nặng trĩu đi ra đưa cho Chu Tiểu Yến: "Ở đây có ba hộp trái cây đóng hộp, em mang về cho chị dâu năm đi.
"
Ở thời đại này, trái cây đóng hộp rất đắt tiền, giá 8 xu một hộp.
Nhà bình thường hiếm khi mua trái cây đóng hộp chỉ có dịp lễ tết hoặc khi đi thăm người thân mới mua.
Đây được coi là món quà xa hoa ở quê.
Ba hộp trái cây đóng hộp này được mang về trong dịp Tết Đoan Ngọ khi em gái cô lấy chồng ở xa đến thăm, bọn trẻ trong nhà luôn thèm thuồng muốn ăn nhưng cô lại tiếc nên cất rất kỹ.
Nhưng bây giờ Tô Tiểu Tình lại bảo Chu Tiểu Yến mang cho cô một miếng thịt thăn, vừa thấy đã biết nặng tầm một cân, nên cô phải đáp lễ lại.
Cô biết đứa em chồng thứ năm của mình suốt ngày lêu lổng.
Biết cuộc sống của Tô Tiểu Tình cũng nhiều khó khăn.
Trong lòng cũng rất thương Tô Tiểu Tình.
Cho nên thấy Tô Tiểu Tình đưa thịt heo tới, cô cũng muốn thêm chút gì đó để gửi về.
Chu Tiểu Yến sửng sốt nhưng cô vẫn nhận mấy cái hộp, định khi về sẽ nói chuyện với anh năm và chị dâu năm xem bọn họ xử lý mấy cái hộp này thế nào.
Bởi vì cô biết anh năm bảo cô tới đưa thịt thì chỉ đơn giản là đưa thịt, chứ không phải cần cô phải mang đồ đáp lễ về.
Lúc chạng vạng tối, nhà bếp nhà Chu Phong có khói bay lượn lờ, mùi thịt bay ra từ cửa sổ.
Tối nay Chu Phong chuẩn bị nấu ba món, một là thịt ba chỉ kho tàu, một là ếch bò cay, còn lại là món canh chân giò heo.
Món canh chân giò là đặc biệt nấu cho Tô Tiểu Tình ăn để có sữa cho con.
Tô Tiểu Tình đang chơi với các con trong phòng khách, thỉnh thoảng cô nhìn thấy khóe miệng Đại Bảo và Nhị Bảo chảy nước bọt, sau khi chúng đưa tay lên lau chưa được bao lâu thì lại chảy tiếp.
Cô cười bất đắc dĩ.
"Hai con heo nhỏ.
”
“Thịt có thơm không.
”
"Cũng không biết tài nấu nướng của cha hai đứa thế nào, mong là đừng làm hỏng mất miếng thịt ba chỉ.
”
"Ê a ~" Nhị Bảo giơ tay nhỏ lên chộp lấy món đồ chơi nhỏ Tô Tiểu Tình lung lay trước mặt cô nhóc, sau đó trực tiếp đưa vào miệng gặm, cả món đồ chơi toàn là nước bọt.
Tô Tiểu Tình thấy vậy thì bật cười.
“Coi mấy đứa thèm thuồng kìa, nhưng bây giờ hai đứa vẫn chưa thể ăn cơm như người lớn được.
Chờ các con lớn thêm chút nữa ăn cơm được rồi thì bảo cha của hai đứa nấu cơm có được không nào?”
!
Chưa được bao lâu thì Chu Tiểu Yến, Chu Trình và Chu Vạn Lý cũng cùng nhau về nhà.
Chu Tiểu Yến ngửi thấy mùi thịt thì hai mắt sáng rỡ, xách quà của anh hai và chị dâu hai chạy vào bếp.
Chu Trình và Chu Vạn Lý đi vào phòng khách, sau khi chào hỏi với Tô Tiểu Tình thì chỉ về phía nhà bếp, kinh ngạc hỏi: “Chu Phong đang nấu ăn trong bếp hả?”
Tô Tiểu Tình gật đầu, "Đúng vậy, anh ấy không cho em giúp đỡ.
”
"Anh vào xem thử.
” Chu Trình và Chu Vạn Lý đứng dậy đi vào bếp.
Hai anh em, một người từ trên núi, một người từ ngoài đồng về, sau khi biết được Tô Tiểu Tình bảo Chu tiểu Yến đưa thịt heo cho hai nhà thì đều ngạc nhiên không thôi.
Vừa hay lúc Chu Tiểu Yến đến nhà anh ba Chu Vạn Lý thì gặp Chu Trình và Chu Vạn Lý đang về nhà.
Chu Tiểu Yến không kể về chuyện Chu Phong đi bán cua trên phố hôm nay, vì Chu Phong không nói ra thì cô cũng khó mở lời mà chỉ nói anh năm thay đổi rồi, không còn là anh năm trước kia nữa, trở nên tốt hơn rồi.
Thế là hai người đều muốn đến xem tình hình là thế nào, ai ngờ vừa tới thì được biết Chu Phong đang nấu ăn trong bếp.
Cứ như con gái lớn lần đầu lấy chồng.
Trước kia, trong năm anh em trong nhà thì chu Phong là người duy nhất được học tới đại học, là đứa con trai đầy tự hào của cha mẹ Chu.
Mỗi lần bốn anh em bọn họ vào thành phố đưa đồ ăn cho Chu Phong đều ngẩng đầu ưỡn ngực, rất tự hào.
Tuy nhiên, từ sau khi Chu Phong vào đại học thì không biết học được thói hư tật xấu ở đâu mà bắt đầu ăn mặc chẳng khác gì một tên lưu manh.
Sau khi tốt nghiệp đại học, càng thích ra ngoài la cà, sau khi biết cách đánh bài thì suốt ngày không lúc nào ở nhà.
Vốn dĩ họ cho rằng sau khi kết hôn thì Chu Phong sẽ hồi tâm chuyển ý, bắt đầu quan tâm tới vợ con.
Nhưng ai ngờ, Chu Phong ngày càng tệ hại hơn, thường xuyên ra ngoài đánh bài suốt cả đêm, còn lấy tiền lương của Tô Tiểu Tình đi đánh cược.
Bọn họ đều cảm thấy nhà họ Chu rất hổ thẹn với Tô Tiểu Tình.
Bây giờ nếu Chu Phong thật sự bắt đầu trở nên tốt hơn, vậy thì đối với nhà họ Chu mà nói thật sự là một chuyện rất tốt.
------
Dịch: MBMH Translate