Hai anh em đi vào nhà bếp, thấy Chu Tiểu Yến đang đứng bên cạnh Chu Phong, khóe miệng hình như còn có nước bọt, còn Chu Phong thì đảo nồi xào thức ăn một cách khéo léo.
Mùi thịt xông vào mũi.
"Anh hai, anh ba, hai người tới rồi.
” Chu Tiểu Yến xoay người chào hỏi Chu Trình và Chu Vạn Lý.
Sau đó cô nói với Chu Phong: “Anh năm, vậy em ra phòng khách trông con giúp chị dâu trước đây, anh nấu cơm nhanh nhanh nha, em muốn ăn lắm rồi.
”
Chu Phong cưng chiều nói: "Được.
"
Sau khi Chu Tiểu Yến ra ngoài, Chu Trình và Chu Vạn Lý tiến lại gần bếp lò.
Tuần Tiểu Yến sau khi đi, tuần trình cùng tuần vạn dặm vây đến bếp lò một bên.
Mặc dù hai người bọn họ không biết nấu cơm nhưng cũng nhìn ra được được tay nghề nấu ăn này của Chu Phong không tệ chút nào.
"Thịt kho tàu này làm khá lắm.
” Chu Trình nói.
Chu Vạn Lý bưng một đĩa ếch trên bếp lên, kinh ngạc hỏi: “Đây là ếch bò à?”
Chu Trình đưa mắt qua nhìn.
Khá lắm, một đĩa ếch lớn như thế này mà chỉ cần một con ếch bò!
Con ếch đó lớn cỡ nào chứ?
Chu Phong cười nói: “Ừm, tối qua lúc ra ngoài bắt ếch với Tiểu Yến thì vừa hay gặp một con ếch bò, nặng một kg rưỡi.
”
Chu Trình và Chu Vạn Lý hít một hơi thật sâu rồi nhìn về phía Chu Phong hỏi: “Em không bị thương chứ?”
"Không có.
" Chu Phong lắc đầu.
"Sao hôm nay em lại bảo Tiểu Tình cho bọn anh nhiều thịt như vậy? Bây giờ Tiểu Tình đang trong thời kỳ cho con bú, phải ăn nhiều món có dinh dưỡng một chút, không cần tặng đồ cho tụi anh.
” Chu Trình nói.
Chu Vạn Lý cũng nói: "Đúng vậy.
"
Chu Phong cười nói: “Em biết, chuyện dinh dưỡng của Tiểu Tình, Huyên Huyên và Khả Hinh em sẽ bồi bổ cho họ.
số thịt kia là tấm lòng của Tiểu Tình.
Từ khi cô ấy mang thai đến khi ở cữ, chị hai và chị ba đã giúp đỡ nhà em rất nhiều.
Bây giờ nhà em đã bắt đầu vào những ngày tháng tốt đẹp, chắc chắn sẽ không quên mọi người.
”
Chu Trình và Chu Vạn Lý nghe câu nói sau cùng thì liếc nhìn nhau, ánh mắt hiện lên sự nghi hoặc.
Chu Trình hỏi: “Danh sách phân chia công việc có rồi sao? Em đi làm ở đâu?”
Chu Phong cười nói: “Không phải chuyện công việc kia, là em tự bắt đầu kiếm tiền.
”
"Em bắt đầu làm ăn?” Chu Trình kinh ngạc hỏi.
Lúc Chu Vạn Lý đưa mắt nhìn quanh nhà bếp thì thấy trong tủ chén có đặt một chậu mỡ heo, anh ta tặc lưỡi: “Mua nhiều mỡ như vậy, ít nhất cũng cỡ năm kg đúng không?”
Chu Phong đặt thịt heo kho tàu đã nấu xong xuống bàn, sau đó đổ nước nóng vào nồi, vừa cọ rửa vừa nói: “Ừm, hôm nay em ra ngoài bán được ít cua lông và nấm bụng dê kiếm được ít tiền lời.
”
“Cải thiện bữa cơm cho nhà.
”
"Cua lông và nấm bụng dê? Đó là cái gì?” Hai anh em nghi ngờ hỏi.
Chu Phong giải thích với hai người.
Kiếp trước, mặc dù sau khi Tô Tiểu Tình chết, anh bị cha mẹ đuổi ra khỏi huyện Thiệu, hai người còn mắng chửi thậm tệ, nhưng trước khi đi anh hai Chu Trình và anh ba Chu Vạn Lý vẫn lặng lẽ đưa cho anh một cái bao bố.
Trong bao có một đống tiền lẻ vụn vặt, tổng cộng cũng được bảy tám chục tệ.
Anh biết tất cả đều là tiền riêng của hai người bọn họ.
Sau khi hai anh em nghe Chu Phong giải thích thì vẫn cảm thấy không ổn lắm nên hỏi tiếp: “Cua với mấy cây nấm xấu xí sau có thể kiếm đủ tiền mua thịt với mỡ heo như thế này được?”
Hôm nay Chu Phong cho mỗi nhà tận nửa kg thịt heo, mà còn là thịt ba chỉ, phần thịt ngon nhất.
Bình thường họ cũng không nỡ mua ba chỉ ăn mà chỉ đợi đến tết mới bấm bụng mua một chút.
Hai người bọn họ lo lắng Chu Phong đi làm chuyện xấu mới kiếm được số tiền đó, đều rất lo lắng nên mới muốn truy hỏi cho rõ ngọn ngành.
Chu Phong kể lại tình huống lúc bán cua và nấm bụng dê cho bọn họ.
Bây giờ anh đã sống lại, vừa tìm cách để mình trở nên giàu có thì đồng thời cũng cố hết sức đưa người nhà đi vào con đường làm giàu.
Cho nên, sau khi nói xong, anh nói với Chu Trình và Chu Vạn Lý: “Anh hai, anh ba, sáng mai em dẫn hai người lên núi một chuyến, xem xem khu vực có nấm bụng dê đó được chia cho nhà nào, đến lúc đó chúng ta đi đổi trước một bước.
”
“Nếu chỗ đó đã có nấm bụng dê mộc thì hằng năm sau này đều sẽ mọc lại.
”
Mà giá thành của nấm bụng dê sẽ càng ngày càng quý, nhưng anh sẽ không nói chuyện này ra, vì sau khi nói sẽ khó mà giải thích rõ ràng.
Chu Trình và Chu Vạn Lý không đồng ý ngay, chỉ bảo ngày mai đi xem trước rồi tính.
Việc đổi núi này, có khi dễ làm, nhưng có đôi khi lại khó xử lý.
Chu Phong gật đầu, bảo bọn họ đừng nói về cua và nấm bụng dê ra ngoài, để người trong nhà làm ăn trước mấy ngày rồi tính tiếp.
Cua thì còn đỡ, thứ đồ này có rất nhiều, chẳng mấy chốc sẽ tràn lan trong huyện Thiệu.
Nhưng còn nấm bụng dê thì thật sự không phải chỗ núi nào cũng mọc được, nhất định phải đảm bảo đủ các điều kiện thổ nhưỡng, độ ẩm và nhiệt độ thích hợp.
Đây cũng chính là nguyên nhân nấm bụng dê tự nhiên rất quý hiếm trong tương lai.
Có khi ngay cả có tiền cũng không mua được, phần lớn đều chỉ mua được nấm nhà trồng, mà nấm trồng thì không có nhiều giá trị dinh dưỡng bằng nấm mọc tự nhiên.
------
Dịch: MBMH Translate