Chu Phong cong môi cười, nói: “Thành công.
Sau khi trở về em sẽ viết một bản hợp đồng đổi núi, gọi bí thư chi bộ thôn đến nhà thím ấy ký hợp đồng.
”
Bởi vì núi thuộc sở hữu tập thể của thôn, thôn dân chỉ có quyền nhận thầu.
Cứ cách năm năm, trong thôn sẽ chia núi một lần, giống như chia ruộng, đại khái là thu hồi ruộng núi của con gái đã gả đi, chia ruộng núi dư thừa cho vợ gả vào cùng với trẻ sơ sinh.
Trên cơ bản ruộng núi của các nhà, nếu như nhân khẩu có thể giữ nguyên, sẽ bảo trì không thay đổi.
Trừ phi ít người đi, thì sẽ ít đi một ít ruộng núi, nhiều người thêm thì nhiều thêm một ít ruộng núi.
Cho nên nếu muốn đổi núi, nhất định phải ký hợp đồng nhận thầu chuyển nhượng chính thức, cùng với kêu bí thư chi bộ thôn lên làm chứng.
Chu Trình, Chu Vạn Lý và Chu Tiểu Yến đều mừng rỡ, ngoại trừ Chu Tiểu Yến nhảy hai cái, Chu Trình và Chu Vạn Lý đều rất trầm ổn, chỉ là trong ánh mắt hiện ra cảm xúc vui sướng.
"Chú Năm, chú thật lợi hại, chú làm cách nào khiến cho thím ấy đồng ý đổi núi, thím ấy muốn chú trợ cấp bao nhiêu tiền?"
Chu Phong lắc đầu, nói: “Không cần tiền trợ cấp, đi, về nhà trước.
”
Anh sở dĩ biết bí mật nhỏ kia của Dương Xuân Hồng, là bởi vì bốn năm sau chuyện Dương Xuân Hồng bao dưỡng tiểu bạch kiểm trở thành chuyện khiến toàn bộ huyện Thiệu chê cười.
Cho dù anh ở tỉnh thành cũng nghe nói.
Bởi vì con gái của Dương Xuân Hồng là Chu Tiểu Mai thích tên tiểu bạch kiểm Trần Hiên người mà Dương Xuân Hồng bao dưỡng, cuối cùng biến thành tình cảnh kích thích hai mẹ con tranh đoạt một người đàn ông.
Sau khi chuyện của Dương Xuân Hồng và Trần Hiên bị bại lộ, mối quan hệ của Chu Tiểu Mai và Dương Xuân Hồng trở lên quyết liệt, Chu Đức Quang muốn ly hôn với Dương Xuân Hồng, Dương Xuân Hồng lại mắng Chu Đức Quang cái ấy nhỏ hơn kim tiêm, trên giường không được! Bà ta là do bị ép nên mới đi tìm Trần Hiên!
Biến mình thành một người phụ nữ tội nghiệp.
Chuyện này rốt cuộc vì sao nháo thành như vậy anh cũng không chú ý, thế nhưng, việc này cuối cùng đúng nháo đến độ rất mạnh bạo, còn mạnh bạo hơn so với trong sách viết, trở thành đề tài nói chuyện lúc rảnh rỗi của không ít người.
--
Sáu giờ chiều, Chu Phong cầm hợp đồng đổi núi trở lại, lúc này Tô Tiểu Tình đã trở về, một tay ôm Đại Bảo, một tay ôm Tiểu Bảo tựa vào ghế dài.
Trên khuôn mặt là vẻ trìu mến nhìn hai nhóc con.
Cả ngày hôm nay không nhìn thấy hai đứa nhỏ, làm cô gấp muốn chết.
“Huyên Huyên, Khả Hinh, lúc mẹ không ở nhà, hai đứa có ngoan không?”
“Y a~”
“Y y a a~”
Hai đứa nhỏ đều đang nói chuyện với Tô Tiểu Tình.
Chọc cho Tô Tiểu Tình nở nụ cười, "Xem ra hôm nay hai đứa rất vui.
”
Bởi vì được ra ngoài một chuyến, còn được ngồi sọt rất là mới mẻ, hai nhóc con đặc biệt hưng phấn hoạt bát.
“Tiểu Tình.
” Chu Phong nhìn thấy ánh chiều tà rơi xuống người Tô Tiểu Thanh, khiến cô tỏa ra ánh sáng vàng rực, cả người trông càng thêm xinh đẹp, xinh đẹp không nhiễm bụi trần.
Ở trong lòng Chu Phong cảm thán một câu: Vợ mình thật là đẹp mà!
Tô Tiểu Tình nghe tiếng, ngước mắt nhìn Chu Phong, gật đầu với anh.
Chu Trình và Chu Vạn Lý không về mà ở bên cạnh giếng xử lý ếch đêm hôm trước Chu Phong bắt được.
Chu Tiểu Yến ở trong bếp nấu cơm nước.
Trong nhà rất náo nhiệt.
Chu Tiểu Yến cũng đã kể chuyện hôm nay bọn họ đi nhà máy sấy, cùng với chuyện đổi núi với Tô Tiểu Tình.
Chu Trình và Chu Vạn Lý cũng khen Chu Phong thông minh trước mặt cô.
“Chú Năm, ký xong chưa?” Chu Trình ngẩng đầu nhìn Chu Phong hỏi.
"Ừm, anh hai anh ba, hợp đồng đổi núi ký xong rồi, đêm nay hai người ăn cơm ở đây đi, em sẽ làm một nồi lẩu ếch cay cho hai người, cả cua cay nữa.
" Chu Phong vừa cười vừa nói.
“Được, Tiểu Yến hôm nay vẫn luôn nói em làm cua cay rất ngon, hai chị dâu của em lúc này đang ra bờ sông bắt cua rồi.
” Chu Vạn Lý cười ha hả nói.
“Được.
”Chu Phong vốn còn chuẩn bị đi bắt một sọt cua về, không nghĩ đến hai chị dâu đã đi.
Anh đi đến bên cạnh Tô Tiểu Tình, bế Nhị Bảo bên trái cô ôm vào trong ngực, ngồi ở bên cạnh Tô Tiểu Tình.
Nhị Bảo ngồi trong lòng vừa thấy Chu Phong đã trở lại, lập tức nhếch miệng cười với Chu Phong, "Hì hì~”
“Nhị Bảo nhà ta thật đáng yêu~ Sau này chắc chắn là một đại mỹ nữ.
”Chu Phong thật lòng tán dương.
Đại Bảo rất giống anh, Nhị Bảo lại càng giống Tô Tiểu Tình.
Trắng trắng mềm mềm, giọng nói mềm mềm ngọt ngọt đặc biệt đáng yêu, làm ấm lòng người nghe.
“Hôm nay anh dẫn hai nhóc ra ngoài?”Tô Tiểu Tình hỏi.
"Ừm, đi một chuyến vào trong thành.
" Nói đến đây, Chu Phong quay đầu nhìn về phía Tô Tiểu Tình, hỏi: "Em hỏi thăm chưa? Có máy hút sữa không?
"Có, nhưng! rất đắt.
" Tô Tiểu Tình nhớ đến lúc nữ đồng nghiệp nói ra cái giá đó, nói thật cô chắc chắn không mua nổi.
Cô thực sự không thể mua nó vì nó thực sự quá đắt.
“Bao nhiêu tiền?” Chu Phong hỏi.
“Một trăm đồng! ” Từng ấy gần bằng tiền lương hai tháng của cô.
------
Dịch: MBMH Translate