Anh đang chuẩn bị rao to thì không ngờ lại có bốn người phụ nữ vừa nói vừa cười đang đi về phía mình.
Trong đó nghiễm nhiên có người phụ nữ đeo trang sức bằng vàng xa xỉ mua đồ hôm trước.
Trong chốc lát bốn người phụ nữ đã đi đến trước mặt Chu Phong.
"Đồng chí, cậu đến rồi, hôm qua chúng tôi đợi cả ngày mà cậu chẳng đến.
Cua lông hôm trước chế biến theo cách cậu hướng dẫn ăn ngon lắm.”
"A, hôm nay không bán cua lông sao, cậu đang bán gì thế?”
Nói rồi người phụ nữ xa xỉ cầm một cây nấm bụng dê lên.
Nấm bụng dê sau khi sấy khô thì có màu nâu xám, không giống như màu sắc ban đầu khi còn tươi.
Chu Phong cười nói: “Ngại quá, các chị gái, tôi chỉ có bấy nhiêu cua lông, đã bán hết sạch rồi, đây là nấm bụng dê sau khi sấy khô.”
"Có thể giữ được lâu hơn nhiều so với nấm tươi, trên hai năm, nếu như giữ trong tủ mát khô ráo thì thậm chí còn giữ được lâu hơn.”
Người phụ nữ giàu có nhìn câu nấm bụng dê trên tay, tặc lưỡi nói: “Đây chính là nấm bụng dê à, trước đó nghe mấy người nhà lão Bùi nói mua nấm bụng dê về ăn, nói đem hầm canh gà ăn rất tốt, canh cũng ngon hơn.
Họ còn nói nấm bụng dê đã từng được đãi trong tiệc của chính phủ, nghe nói vô cùng cao cấp.”
"Không ngờ cậu cũng có bán.”
Chu Phong cười nói: “Ừm, đây chính là đặc sản rừng núi chỗ bản địa chúng tôi, nhưng cũng rất khó tìm.
Nấm bụng dê có yêu cầu cao về môi trường sinh trưởng, bình thường thỉnh thoảng cũng có thể thấy được trên núi, nhưng tương đối hiếm gặp.”
"Chị gái có muốn mua một ít không?”
"Món ăn được dùng trong tiệc của chính phủ à, tất nhiên là tôi muốn mua một chút, nấm này bán bao tiền một cân.” Người phụ nữ hỏi.
Chu Phong nói: “Mười sáu tệ nửa kg.”
Một người phụ nữ khác bên cạnh giật mình nói: “Đắt thế? ! Tôi nhớ tôi có nghe nói nấm bụng dê tươi chỉ tốn tám tệ nửa kg thôi mà.”
Chu Phong cười, bắt đầu tâng bốc nấm bụng dê, anh xòe tay ra nói với bốn người phụ nữ trước mặt: “Mọi người nhìn nè, mấy cây nấm bụng dê sấy khô này tôi đều dùng cây lớn, có càng nhiều dinh dưỡng hơn.
Hơn nữa, nấm bụng dê tươi có rất nhiều nước, sau khi sấy khô thì trọng lượng rút lại rất nhiều, mười kg nấm tươi mới được 1kg nấm khô.
Thêm vào đó trong quá trình sấy khô cũng sẽ có thất thoát, còn chi phí sấy nữa, vân vân…”
"Nửa kg 16 tệ thật sự không đắt, nấm bụng dê tươi chỉ có thể trữ được một ngày, số nấm này chúng tôi hái rồi đem đi sấy khô trong ngày đấy.”
Mấy người phụ nữ liếc nhau.
Vẫn cảm thấy quá mắc.
16 tệ, hết gần một phần tư số tiền làm việc một tháng của các cô ấy.
"Ê a ~" Đột nhiên một giọng nói non nớt vang lên.
Bốn người phụ nữ đồng loạt nhìn về nơi phát ra âm thanh, liền thấy trong sọt có một đứa bé trắng trẻo mập mạp đang ngồi trên một tấm thảm phủ trong sọt, đứa bé đang nhếch miệng cười ngậm ngón tay.
Chỉ thấy sau khi nhận được ánh mắt của tất cả mọi người ở đây mà đứa nhỏ này cũng không sợ hãi, mà còn cười tươi hơn.
"A...!Nha ~ "
Làm bốn người phụ nữ kiềm lòng không đặng.
Các cô hai ngày nay cũng nghe nói, Chu Phong trong nhà có con nhỏ, không nghĩ tới Chu Phong lại mang theo con nhỏ đến bán đồ.
Hiện tại nông dân muốn kiếm tiền đúng là quá khó khăn.
Người phụ nữ giàu có trực tiếp hào sảng mở miệng nói: "Cho tôi hai cân!"
Ba người phụ nữ còn lại cũng mở miệng nói: "Cho tôi một cân."
"Cho tôi nửa cân."
"Cho tôi một cân."
"Được rồi!" Chu Phong cầm cân lên, bắt đầu cân nấm bụng dê cho bốn người phụ nữ.
Có không ít phụ nữ biết được Chu Phong đến bán đồ, vào lúc này cũng đi ra.
Nhưng mà các cô nghe nói lần này Chu Phong bán nấm bụng dê 16 tệ một cân, chuẩn bị đi tới liền dừng lại.
Nhưng mà bây giờ bọn họ nhìn thấy bốn người phụ nữ dẫn đầu đều đã mua đồ gì đó, các cô liếc mắt nhìn nhau, bước về phía trước, tiếp tục đi về phía gian hàng của Chu Phong.
Cuối cùng, vụn vặt lẻ tẻ, bán trọn vẹn 12 cân!
Kiếm được 192 tệ!
Bởi vì là hoa quả khô, hai lạng, ba lượng, hắn đều bán.
Nấm bụng dê hơi lớn, một cái đã là 2 lạng rồi.
Không ít nhà có một chút tiền vẫn sẽ chọn mua một cân.
Bây giờ cũng đã gần 11 giờ, những người phụ nữ phải đi về làm cơm trưa, khách cũng ít hơn.
Những người còn lại trên căn bản chỉ là nhìn, không có mua.
Chu Phong lúc này mới rảnh rỗi, từ trong cái sọt ôm Đại Bảo ra.
Ở trên khuôn mặt nhỏ nhắn của bé hôn một cái, cười ha hả nói: "Đại Bảo nhà ta thật đúng là tiểu tài vận của ba."
"Ô ô ô ..." Nhị Bảo ở trong cái sọt khác cũng không chịu yếu thế khóc lên.
Như là nghe hiểu được những gì Chu Phong nói vậy.
Chu Phong vội vàng đem Đại Bảo đặt lại, đem Nhị Bảo ôm lên, cũng hôn vào mặt Nhị Bảo một cái, cưng chìu nói: "Nhị bảo nhà ta, là áo bông nhỏ tri kỷ của ba ba."
"Là tiểu công chúa của Chu gia chúng ta."
Lúc này, có một chiếc Mercedes màu đen bóng loáng xuất hiện, chạy từ đằng xa chậm rãi.
------
Dịch: MBMH Translate