Edit: Small
Vì sao lại xuất hiện ở buổi tiệc học lên?
Khách khứa Tống gia mời mở tiệc chiêu đãi, Tống Tinh Nhật ít nhiều cũng quen biết, chỉ có anh, đoán không ra thân phận.
Từng động tác của anh đều mang vẻ sang trọng, vệ sĩ đi theo thành hai hàng được huấn luyện nghiêm chỉnh, liền biết thân phận không bình thường.
Tinh Thần ngẩng đầu, thấy rất nhiều phóng viên giải trí vây xung quanh Mộ Đình Tiêu, liền nở một nụ cười.
Cuối cùng cũng tới rồi, còn tưởng rằng Mộ Đình Tiêu sẽ thả bồ câu cho cô, không tới.
Ông nội Tống cũng nhìn thấy Mộ Đình Tiêu, khuôn mặt còn đang giận dữ trước đó, lập tức chuyển thành mỉm cười.
Nói với Tinh Thần: "Cùng ông đi đón khách quý."
"Vâng!"
Tinh Thần đi theo phía sau ông nội Tống, xuống bậc thang, Mộ Đình Tiêu đã đến gần.
Ông nội Tống nhiệt tình tiếp đón: "Đình Tiêu, từ Đế Đô đến thành phố S đường xá xa xôi, tới trước cũng không nói với tôi một tiếng, để tôi phái người đến sân bay đón cậu."
Mộ Đình Tiêu nhìn Tinh Thần đứng sau ông nội Tống, sắc mặt không tốt lắm.
Ánh mắt quét qua các vị khách ở chỗ ngồi chính sau lưng Tinh Thần, thấy ánh mắt của Tống Tinh Nhật trần trụi nhìn thẳng anh, ánh mắt rất trần trụi, làm anh rất chán ghét.
Anh trầm giọng lạnh nhạt nói: "Là cháu đáp ứng Tinh Thần sẽ đến, thật xin lỗi vì đến muộn, làm ngài đợi lâu."
"Cậu có thể bớt thời gian tới buổi tiệc học lên này, tôi cùng Tinh Thần đều rất vui mừng.
Buổi tiệc vừa mới bắt đầu, còn kịp, Trần Văn, sắp xếp chỗ ngồi cho Đình Tiêu."
"Vâng, lão gia tử."
Trần Văn là người rất biết làm việc, sắp xếp vị trí của Mộ Đình Tiêu ở giữa ông nội Tống cùng Tinh Thần.
Vào ngồi, những người đang ngồi ở trên lẫn dưới bục đều cảm thấy tò mò về thân phận của Mộ Đình Tiêu, đều nhỏ giọng thảo luận.
Ánh mắt Tống Tinh Nhật trực tiếp lướt qua Tinh Thần, dừng trên khuôn mặt anh tuấn của Mộ Đình Tiêu.
"Ông nội, ông còn chưa giới thiệu vị khách quý này là?"
Tiếng Tống Tinh Nhật vừa dứt, những vị khách trên bàn chính, toàn bộ đều nhìn về phía Mộ Đình Tiêu.
Hôm nay có thể ngồi ở chỗ bàn chính, đều là người có thân phận địa vị ở thành phố S, Mộ Đình Tiêu xuất hiện hoành tráng phô trương, thậm chí còn hơn cả Tống Tinh Nhật, trực tiếp đưa vệ sĩ vào hội trường.
Lão gia tử chẳng những không nói, mà còn xuống bục tiếp đón, ngay cả lúc Tống Tinh Nhật trở về cũng chưa thấy hắn nhiệt tình như vậy.
Mọi người đều đặt ra câu hỏi, anh ta là ai?
Ông nội Tống lấy thái độ xin ý kiến, hỏi Mộ Đình Tiêu: "Đình Tiêu, cậu xem......?"
Mộ Đình Tiêu gật đầu, ý bảo thân phận của anh có thể công khai.
Mọi người không khỏi càng tò mò thêm về thân phận thần bí của Mộ Đình Tiêu, lão gia tử muốn công khai thân phận của anh, còn phải hỏi ý kiến của anh có đồng ý hay không.
Nói thật, lão gia tử ở thành phố S địa vị tôn quý, không ai đáng giá để hắn phải phí sức lấy lòng.
Nhưng vị trẻ tuổi này, là người đầu tiên lão gia tử lấy lòng trước mặt người ngoài.
Anh ta rốt cuộc là có địa vị gì?
Khí chất kiêu ngạo, tuổi cũng chỉ tầm hơn hai mươi, đưa mắt nhìn toàn bộ thành phố S, chưa từng nghe nói người trẻ tuổi nào có xuất thân tốt, và khí chất mạnh mẽ như vậy.
"Mọi người, giới thiệu với mọi người, vị này là cháu trai trưởng Mộ gia ở Đế Đô, Mộ Đình Tiêu."
Xầm xì ~ Mộ gia!
Mộ gia - thế gia đứng đầu Đế Đô!
Chính là thế gia lớn nhất trong nước.
Khách khứa trên bàn chính, dù đã nhìn quen trường hợp lớn thế nào, được ngồi cùng Mộ Đình Tiêu cũng không khỏi lộ ra vẻ mặt khiếp sợ.
Mộ gia có địa vị rất cao trong nước, nắm trong tay số lượng lớn tài sản, không ai biết Mộ gia có bao nhiêu lớn, bên trong gia tộc có bao nhiêu người ở địa vị cao.
Không nói đâu xa, gần đây, phó thủ tướng tiền nhiệm của nước là họ Mộ, cục trưởng tài chính cũng họ Mộ, dù không biết có quan hệ gì với Mộ gia không.
Mà vị này là Mộ Đình Tiêu - cháu trai trưởng của Mộ gia, rất nhiều người chỉ nghe qua danh nhưng chưa thấy người, bởi vì Mộ lão - người đứng đầu Mộ gia hiện nay đã từng tuyên bố rất sớm rằng người thừa kế Mộ gia tên là Mộ Đình Tiêu.
Nhưng Mộ Đình Tiêu rất thần bí, rất ít khi lộ mặt trước mặt người khác, ngay cả trên mạng cũng không tìm được ảnh của anh từ nhỏ đến lớn.
Hôm nay....
Anh lại công khai lộ diện, cũng khó trách lão gia tử có dáng vẻ nhiệt tình xuống bục tự mình tiếp đón anh, đối đãi chính cháu gái ruột mình còn nhiệt tình hơn.
Mộ Đình Tiêu tham dự, làm một đám khách khứa trên và dưới bục cảm thấy ngoài ý muốn.
Phóng viên dưới bục vừa rồi còn chụp ông nội Tống với cổ đông cãi nhau, đều sôi nổi quay ống kính, chụp khuôn mặt anh tuấn của Mộ Đình Tiêu.
Dáng vẻ của Mộ Đình Tiêu ung dung như băng được khắc, tuấn tú lãnh đạm, liếc nhìn Tống Tinh Thần bên cạnh.
Tinh Thần nằm sấp trên bàn, buồn bã ỉu xìu lâm vào rối rắm.
Ba người này thật bảo thủ, nếu không đồng ý cho cô tiến vào hội đồng quản trị, thì dù có tham gia vào quyết định của công ty, cũng không thể nắm được quyền hành, 20% cổ phần lão gia tử chuyển cho cũng không có ý nghĩa nhiều lắm.
Cô muốn được quyền quyết định trong tập đoàn Tống Thị, bằng không, tập đoàn Tống Thị ở trên tay cô cũng vô dụng.
Chuyện này không thể kéo dài!
Mộ Đình Tiêu lạnh lẽo nói: "Tôi đến trễ, em rất không vui?"
Tinh Thần lập tức ngồi thẳng, cười xinh đẹp nói: "Không có, tuyệt đối không có!" Cô nào dám!
"Vì sao em lại buồn bã ỉu xìu?"
Tinh Thần chống cằm, nhìn Tân Lực, Lý Duy tư, ông chủ Dương đối diện, mặt lộ vẻ bất đắc dĩ nói: "Bọn họ không cho em tiến vào hội đồng quản trị!"
"Vì sao?"
"Bọn họ là cổ đông lớn, nói em uy hiếp Tống Tinh Nhật, dĩ hạ phạm thượng (? - xin lỗi tự dưng tôi quên nghĩa của nó), không coi ai ra gì, thiếu giáo dục......"
Con ngươi đen nhánh như mực của Mộ Đình Tiêu sắc bén nhìn thẳng ba người ngồi đối diện trên bàn.
Ông chủ Dương lập tức đứng lên, đem chuyện vừa rồi phủi sạch sẽ.
"Đây là hiểu lầm, Dương mỗ tôi cũng sẽ không nói như vậy với một cô gái nhỏ."
Các khách mời ở trên bàn chính ai cũng không mù, Mộ Đình Tiêu hai mươi năm qua lần đầu tiên công khai lộ diện, còn ở trên buổi tiệc học lên của Tống Tinh Thần, chứng minh hai người bọn họ có quan hệ không đơn giản.
Hơn nữa, thái tử gia vừa vào chỗ ngồi, ai cũng không nhìn, trong mắt chỉ có Tống Tinh Thần bên cạnh anh.
Điều này còn không rõ ràng sao?
Hai người là quan hệ bạn trai bạn gái, tuy nói Tống Tinh Thần mới 17-18 tuổi, người trẻ tuổi hiện giờ tư tưởng cởi mở, yêu sớm cũng không hiếm thấy.
Ông nội Tống không quen nhìn bộ dáng cỏ đầu tường của ông chủ Dương, sắc mặt không tốt nói: "Được rồi, chuyện này vốn dĩ chính là chuyện nội bộ gia tộc.
Tinh Thần là một trong những cổ đông, cho dù tôi không chuyển cho con bé 20% cổ phần, lấy số cổ phần nó nắm trong tay cũng có thể đủ tiến vào hội đồng quản trị.
Các ông phản đối không có hiệu quả."
Vừa rồi, ba người còn có thể cãi nhau với lão gia tử, còn có thể đoàn kết phản đối.
Hiện tại người thừa kế Mộ gia ngồi ở chỗ này, chính bọn họ cũng có công ty riêng, một nước chọc cháu trai trưởng Mộ gia không vui, bị Mộ gia nhằm vào.
Nhỏ thì công ty đóng cửa, nặng thì tiền nợ ngập đầu, sẽ liên lụy toàn bộ gia tộc, cả đời không bò dậy nổi.
Cho nên, đều kinh sợ!
Tống Tinh Nhật căm thù trừng mắt ba vị cổ đông, Mộ Đình Tiêu vừa ra mặt, bọn họ liền sợ giống đà điểu hèn nhát, vậy mà còn nói rằng đuổi Tống Tinh Thần ra hội đồng quản trị!
Còn có, Tống Tinh Thần khi nào thông đồng với thái tử gia Mộ gia.
Cô từng nghe nói qua Mộ Đình Tiêu, nhưng cũng là lần đầu tiên thấy người thật.
Ở Đế Đô, danh tiếng Mộ Lệ Sâm càng cách xa Mộ Đình Tiêu.
Mộ Lệ Sâm không khéo nhiều tiền, là người đàn ông mà vô số phụ nữ ở Đế Đô nằm mơ muốn gả cho, bao gồm cả cô - Tống Tinh Nhật.
Cô thậm chí còn muốn để ông nội Tống đi một chuyến đến Đế Đô, giới thiệu cô với Mộ Lệ Sâm.
Không nghĩ tới, Mộ Đình Tiêu so Mộ Lệ Sâm càng trẻ trung anh tuấn, dễ dàng nhìn thấy có quen biết với Tống Tinh Thần.
Đồ tiểu tiện nhân, rốt cuộc là đánh giá thấp cô ta, khó trách thổi phồng vốn liếng với mình, thì ra đằng sau là Mộ Đình Tiêu chống lưng cho cô ta.
Mộ Đình Tiêu nhìn ba người đối diện, hỏi Tinh Thần: "Bọn họ vừa rồi đều phản đối?"
Tinh Thần gật đầu.
"Vậy thu lại cổ phần của bọn họ, đuổi ra khỏi hội đồng quản trị, liền không có lý do phản đối."
"Nhưng mà phải cần rất nhiều tiền, bọn họ cũng sẽ không bán."
Mộ Đình Tiêu cười lạnh nói: "Ồ, phải không?"
Anh giơ tay lên, Sở Vân đi đến phía sau anh, cúi đầu.
"Thái Tử gia, ngài có cái gì phân phó?"
"Thu mua ba công ty nhà đối diện, dù có trả cái giá lớn như thế nào."