“Có việc gì, cứ từ từ nói.” Mộ Bạch thấy cậu như vậy cũng căng thẳng, nhìn bộ dạng cậu như thể trời sắp sập vậy.
“Em… em…” Thiếu niên cứ vừa ấp úng vừa liên tục nước mắt.
Đầu tiên Mộ Bạch vỗ vỗ lưng cho cậu, lại lau nước mắt rồi nhẹ giọng dỗ dành.
Lúc bấy giờ thiếu niên mới nói.
“Em mang thai!”
Mộ Bạch nghe mà sửng sốt, bàn tay đang trấn an thiếu niên cũng cứng đờ, vẻ mặt có hơi không thể tin tưởng.
“Làm sao em biết được?”
“Ưm… sư phụ… chàng sờ xem…” Thiếu niên đỏ mặt cầm tay hòa thượng luồn vào trong áo mình.
Vẻ mặt Mộ Bạch vốn còn đang nghi hoặc đột nhiên ngưng trọng, bàn tay luồn vào áo thiếu niên đột nhiên thấy ẩm ướt, dường như có chất lỏng gì đó đang không ngừng chảy ra.
Mũi hắn giật giật, hình như trong không khí đột nhiên có mùi sữa.
“Hu hu, sư phụ, em có sữa.” Sắc mặt Quân Mộc Hề khá bất an, tay nhỏ nắm chặt áo hòa thượng, giọng điệu hơi hoảng.
“Sao có thể?” Mộ Bạch nhíu nhíu mày, không phải nói thể chất của cậu không dễ mang thai sao, hơn nữa họ cũng chưa đạt tới điều kiện mang thai.
Phải là bảy bảy bốn mươi chín ngày mới đúng.
“Hu hu, chắc chắn là do sư phụ quá không tiết chế! Cho nên tỷ lệ mới nhiều hơn!” Quân Mộc Hề thấy hắn vẫn hơi nghi hoặc, lại quyết tâm bổ sung thêm một câu, “Hai hôm trước em đã thấy ông lão đó có hơi khác rồi, vẻ mặt ông ấy giống như muốn nói gì đó, cuối cùng còn dặn em phải chú ý thân thể, còn để lại một ít thuốc gì đó như thuốc an thai ấy.” Ông lão chính là vị đạo trưởng trước đó đã đề cử cậu tới đây.
Cậu nói hoà thượng không tin cứ đến phòng thuốc mà xem.
Nghe đến đó, một tia nghi hoặc cuối cùng trên mặt Mộ Bạch dường như đã biến mất, vẻ mặt hắn đột nhiên nghiêm túc, ánh mắt mang theo kinh hỉ.
“Bé Hề… có em bé rồi?” Mộ Bạch vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve bụng nhỏ vẫn còn bằng phẳng của thiếu niên, trong giọng nói lãnh đạm còn mang ý cẩn thận.
Quân Mộc Hề nhìn dáng vẻ hòa thượng, trong lòng nhanh chóng cảm thấy hơi hối hận, nhưng nghĩ đến kế hoạch của mình, cậu âm thầm khôi phục kiên định.
Sau đó cậu ôm lấy eo hòa thượng, giọng nói tủi thân làm nũng.
“Ưm… sư phụ… ngực em cứ căng căng dính dính khó chịu lắm…” Thiếu niên khóa ngồi trên eo hòa thượng, eo nhỏ mảnh khảnh không thành thật vặn vẹo, bộ ngực nhỏ không ngừng đẩy về phía trước, giống như muốn cho hắn ăn vậy.
Mộ Bạch cau mày đè lại eo nhỏ không an phận, cúi đầu ngậm lấy cái miệng đang rầm rì, liếm mút đầu lưỡi nhỏ ướt mềm bên trong, một bàn tay cởi cúc áo rồi xốc áo cậu lên.
Đến khi thấy cảnh tượng bên trong, Mộ Bạch hơi khựng lại, ánh mắt tối sầm.
Bộ ngực sữa nho nhỏ tuyết trắng trơn trượt giờ đã lớn gấp đôi ngày thường, đầu vú nhỏ cũng không còn là màu hồng nhạt nữa, mà đã biến thành màu đỏ tươi dâm mĩ, đang căng phồng lên, còn chảy sữa màu trắng ướt sũng.
Thiếu niên thấy hai bầu vú hoàn toàn bại lộ trước mắt người đàn ông, dường như thân thể càng thêm hưng phấn, không ngừng đẩy đưa về phía trước, dường như muốn người đàn ông mút đầu vú dâm đãng này.
“Ôi a… sư phụ… vú em căng quá, chảy cả sữa rồi…… ưmmmm…”
Vẻ mặt hoà thượng thực khiến người ta nhìn không thấu, hắn vươn một tay nhẹ nhàng nhéo bầu vú lớn căng tròn, lập tức một luồng sữa phun ra ướt đầy tay hắn.
Mùi sữa trong không khí càng đậm.
“Ha ưm…… thật thoải mái…” Quân Mộc Hề bị cảm giác sảng khoái khi sữa phun ra khiến đôi mắt đào hoa cũng nheo lại, càng vô thức ưỡn ngực vào tay hoà thượng, “Ưm… sư phụ, lại đụng vào nó đi, vú em đau quá… thật khó chịu…”
“Sữa của bé Hề phun hết rồi, em bé không có sữa bú thì phải làm sao bây giờ?” Con ngươi Mộ Bạch tối sầm, nâng ngón tay dính sữa lên môi rồi vươn đầu lưỡi khẽ liếm một chút, ngọt thật.
Quân Mộc Hề nhìn động tác sắc tình của hòa thượng, mặt lập tức đỏ bừng, rồi lại bắt đầu hưng phấn đến khó hiểu, mông nhỏ càng vặn vẹo.
“Ưm… sư phụ… mút vú bé Hề được không, vú em căng quá… hu hu… vẫn còn sữa mà…” Vì chột dạ nên cậu nói càng lúc càng nhỏ, nhưng cảm giác trước ngực quả thật rất khó chịu, vừa căng vừa đau, chỉ muốn người đàn ông mút mạnh, giảm bớt cảm giác này mới ổn.
Hòa thượng thấy cậu khó chịu như thế, lại nhìn bầu vú khiến người ta vô cùng thèm khát trước mặ, hắn ngậm cả vào miệng rồi mút từng ngụm sữa như một đứa nhỏ.
Dòng sữa ngọt lành theo yết hầu chảy vào dạ dày hắn, hương sữa nồng đậm tràn ngập xoang mũi hắn.
Hương vị thực khiến người ta muốn mà không ngừng được.
“Ưm ha… sướng quá… ha… mạnh lên chút…” Thiếu niên giống như một người mẹ trẻ đang cho con bú vậy, đôi tay ôm cái đầu trơn bóng của hoà thượng rồi vội vàng ưỡn ngực, khiến người đàn ông ngậm vú mình càng sâu hơn.
Cậu không ngờ được người khác bú sữa mà lại sướng như thế, sướng đến mức lỗ nhỏ của cậu lại bắt đầu chảy dâm thuỷ.
“Ha… sư phụ… bên này… vú bên này của bé Hề cũng muốn hút…” Cậu lại ưỡn bầu vú căng phồng kia ra, ý bảo người đàn ông cũng mút bên này.
Hòa thượng liếm cắn đầu vú dâm đãng sưng to, hút xong một ngụm sữa ngọt cuối cùng mới chậm rãi dừng lại động tác ngoài miệng.
Bầu vú bên này bị hòa thượng liếm mút đã nhỏ một vòng, hoàn toàn đối lập với bên sưng to kia, cảnh tượng dâm đãng đến cực điểm.
Hòa thượng xoa bóp vú nhỏ, cố ý mặc kệ bên kia.
“Sư phụ… hu hu…” Quân Mộc Hề gấp đến sắp khóc, cảm giác một bên thoải mái một bên sưng to còn khó chịu hơn vừa rồi, cậu không khỏi vội vã đưa một bầu vú sưng to đến bên miệng hoà thượng, không ngừng dùng đầu vú cứng ngắc cọ xát đôi môi hơi mỏng của hắn.
“Ưm ha… sư… phụ… mút nó đi…” Đôi môi mềm mại cọ xát nhưng cũng đủ để khiến đầu vú đang vô cùng mẫn cảm có phản ứng, khoái cảm tê dại đột nhiên ùa đến, nhưng vì hòa thượng chậm chạp không há miệng nên thiếu niên thậm chí còn nắm bầu vú của mình rồi nhét đầu vú vào miệng hắn.
Chất lỏng màu trắng sữa tích trên môi người đàn ông, sắc tình đến cực điểm.
“Hôm nay bé Hề mới bắt đầu có sữa à?” Vì nói chuyện nên miệng hơi hơi mở ra, đầu vú thuận thế đi vào, hòa thượng cũng chậm rãi mút như cậu mong muốn, nhưng có vẻ vì vừa rồi đã uống no nên giờ hắn chỉ hút từng ngụm nhỏ.
Nhưng như vậy ngược lại làm Quân Mộc Hề càng thêm thoải mái, khoái cảm dường như cũng được kéo dài.
“Ưm a!… Là… hôm nay… ha…”
Mắt Mộ Bạch lóe lên, sáng nay hắn còn lén đùa bỡn hai cái vú nhỏ này, sao đến giữa trưa lại có sữa rồi.
Động tác trong miệng hắn đột nhiên tăng mạnh lực độ, mút thẳng một miệng sữa.
“A a a! Ưm ha… khoan…” Lực độ đột ngột làm thiếu niên có hơi không chống đỡ được, thân mình mẫn cảm thậm chí còn vì vậy mà lập tức cao trào, hạ thân cũng hơi run rẩy trào ra từng luồng dâm thủy, ướt luôn cả quần áo.
“Vương đạo trưởng nói em phải bảo dưỡng thân thể ư?” Vương đạo trưởng chính là ông lão trước đó.
“Ưmmm… a ha… đúng… ông ấy nói với em rồi…” Quân Mộc Hề sướng tới mức đại não trống rỗng, miệng vô thức trả lời hắn.
Mộ Bạch rời miệng khỏi đầu vú, nhướng mày, hôm trước Vương đạo trưởng tìm hắn tới xử lý công việc, còn nói hắn chăm sóc bé cưng tốt quá, quả thực ông cũng nhắc tới chuyện mang thai, nhưng chỉ nói nếu như vậy thì sẽ dễ mang thai hơn chút.
Nếu thật sự mang thai thì sao có thể không nói cho hắn, hắn không tin chỉ mới một ngày mà bé cưng đã mang thai, lại còn có sữa.
“Bảo bối, sữa của em ngọt quá, ngày mai lại cho sư phụ uống được không…” Hòa thượng khẽ liếm đầu vú bên miệng, giọng nói hơi trầm thấp.
Quân Mộc Hề nghe đến đây thì ánh mắt có hơi lúng túng, miệng ấp úng nói “Ưm… đây là của em bé… sư phụ không thể…” Nghe hệ thống nói vì thứ cho cậu chỉ là phiên bản đời thấp nên dược hiệu chỉ có thể duy trì trong một ngày, nói cách khác chỉ có ngày hôm nay cậu mới có sữa, ngày mai không có.
Mộ Bạch nghe xong cũng không nói gì, chỉ không quan tâm bầu vú sưng phồng kia nữa mà vươn tay xoa xoa lỗ nhỏ ướt dầm dề dưới thân thiếu niên.
Hai ngón tay hết sức ranh mãnh khiến Quân Mộc Hề hưng phấn vô cùng, lỗ nhõ ngứa đến tê dại, ngực cũng khó chịu cực kỳ.
“Hu hu… sư phụ… em khó chịu quá, muốn gậy thịt lớn của sư phụ… vú cũng muốn hút một chút…”
Nhưng hòa thượng chỉ trêu chọc cậu, lăn qua lộn lại đùa bỡn âm đế cương cứng, lại liên tục lôi kéo hai môi âm hộ đầy đặn, chỉ không chịu thọc vào trong lỗ nhỏ đang tê ngứa.
“Ưm ha… sư phụ… hu…” Quân Mộc Hề bị tra tấn đến muốn khóc, cậu lắc mông cọ thân dưới đã cứng đanh của hắn, khóc lóc muốn người đàn ông đ* mình.
“Không được, bé Hề mang thai mà, làm vậy em bé sẽ bị thương.” Hòa thượng nói vô cùng chính đáng, lại khiến Quân Mộc Hề khóc không ra nước mắt, sâu sắc cảm nhận được thế nào là vác đá nện vào chân mình.
“Ưm ha… em sai rồi sư phụ… hu hu… em không mang thai… hôm nay là ngày cá tháng tư…” Quân Mộc Hề ôm hòa thượng khóc hu hu vì hối hận.
Thấy hòa thượng không hề giật mình, cậu liền hiểu mình đã lòi đuôi từ lâu rồi.
Lại không biết lấy đâu ra lá gan, cậu run rẩy môi lắp bắp “Sư… sư phụ, cá tháng tư vui vẻ!”
Hòa thượng lại cười hai tiếng, giọng nói hơi thấp “Ngày cá tháng tư?”
“Là… là ngày lễ của nơi đó của em, ưm… ngày lễ nói dối đó, thực xin lỗi sư phụ… hu hu, khiến chàng thất vọng rồi… không có em bé…” Cậu biết, lúc hòa thượng nghe thấy cậu nói có em bé, hắn đã thực sự vui mừng.
“Ừm, muốn sư phụ tha thứ, có phải bé Hề phải dỗ dành sư phụ không?”
“Dạ? Sao cơ… dỗ thế nào…” Quân Mộc Hề không rõ nguyên do ngẩng đầu.
Hòa thượng lột trần cậu, bản thân hắn cũng cởi y phục phía dưới, để lộ gậy thịt cứng đanh thẳng tắp, bảo thiếu niên tự mình nằm sấp xuống, chu mông nhỏ, sau đó để gậy thịt kề vào miệng thiếu niên.
“Sữa của bé Hề ngon lắm, vậy em cũng nếm thử xem, ngoan, tự vắt sữa lên trên đi, sau đó liếm nó rồi sư phụ tha thứ cho em.”
Quân Mộc Hề thẹn thùng nhìn khuôn mặt nghiêm trang của hòa thượng, đỏ mặt để cặp vú sưng to của mình lên dương vật hắn, đầu vú mẫn cảm đột nhiên tiếp xúc với thứ nóng bỏng đó khiến cậu giật mình.
“Ưm ha!… Nóng quá… ưmmm…” Đôi mắt đào hoa vô tội như chứa đầy sương mù nhìn hòa thượng, ngoan ngoãn dùng tay nắm hai bầu vú rồi vắt một chút sữa lên dương vật màu đỏ tím.
Chỉ lát sau, dương vật thô dài đỏ tím liền dính đầy chất lỏng trắng sữa, thoạt nhìn có vẻ càng thêm dâm mĩ.
Dương vật vốn hơi có chút mùi tanh giờ lại tràn ngập hương sữa ngọt ngào.
“Ưm… ưm…” Ngậm dương vật mang hương sữa vào miệng rồi cẩn thận liếm, trong miệng tràn ngập hương vị sữa ngọt lành của chính mình.
Tự mình uống sữa của mình, lại còn bằng cách này, chỉ nghĩ vậy đã khiến thân thể cậu càng thêm mẫn cảm, bên dưới cũng càng ướt, hai chân không khỏi hơi kẹp lại, cặp mông đầy đặn cũng không khỏi dâm đãng lay động.
------oOo------