Trong điện to lớn như vậy, không có ai trả lời nàng, đột nhiên vang lên tiếng vò rượu rơi xuống đất, dọa Tương Tư sợ nhảy dựng.
Nàng sợ hãi thò người qua, nhìn về hướng phát ra âm thanh, chỉ thấy một góc áo màu trắng, một vò rượu lăn lóc bên mép y phục.
“Đại ca?”
Tương Tư cẩn thận đi tới, xoay quanh quan tài, nhìn thấy gương mặt tuấn mỹ của đại ca, hắn đang ngồi bệt dưới chân cột lớn, mái tóc dài khoác hờ bên vai, cúi đầu không biết suy nghĩ điều gì.
Nàng đi tới, chậm rãi ngồi xổm trước mặt đại ca, lại thấy một tay khác của hắn đang cầm vò rượu tinh xảo, Tương Tư duỗi tay đoạt lấy bầu rượu, nhẹ giọng hỏi:
“Ca ca uống say?”
Lúc này Nhung Vu mới chậm rãi nâng mặt lên, ánh mắt hắn tỉnh táo, không có nửa phần say rượu, nhưng gương mặt lại có chút ửng hồng, hiển nhiên là đã uống không ít. Bản chuyển ngữ được thực hiển bởi team LuvEvaland.Đông Cung. Mọi người nhớ qua LuvEvaland đọc để ủng hộ nhóm dịch nha. Nếu có thắc mắc gì có thể nhắn qua một trong hai trang Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land.
Nam tử vô song như thế, cho dù say rượu cũng vẫn đẹp, đẹp tới mức lộng lẫy yêu nghiệt.
Hắn lẳng lặng nhìn Tương Tư hồi lâu, sau đó mở miệng nói:
“Ngày mai phát tang, gọi muội tới gặp cha lần cuối.”
Đây là đặc ân mà không đệ muội nào có được, đối với lão cung chủ mà nói, trước khi chết, ông chỉ muốn gặp mặt nhi tử Nhung Vu, còn trước khi phát tang, Nhung Vu chỉ gọi một mình Tương Tư tới gặp cha lần cuối cùng.
Kết quả là, kỳ thật phụ tử bọn họ đều rất ích kỷ, trong mắt chỉ thấy được một người, cũng chỉ thừa nhận một người.
Tương Tư nghiêng đầu nhìn cỗ quan tài bên cạnh, đặt vò rượu trong tay xuống mặt đất, nàng đứng dậy, chậm rãi tới gần quan tài, nhìn vào bên trong, trong đó có một lão nhân tóc bạc, gầy trơ xương, gương mặt xa lạ đang ngủ say.
Đây là phụ thân của nàng?
Tương Tư không có ấn tượng gì sâu sắc về cha mình, nàng chỉ là một trong số rất nhiều con cái của ông, có lẽ 3-4 năm hoặc cũng có lẽ là 4-5 năm, nàng mới thỉnh thoảng nhìn thấy ông một lần, không có ấn tượng, tất nhiên cũng không có tình cảm. Bản chuyển ngữ được thực hiển bởi team LuvEvaland.Đông Cung. Mọi người nhớ qua LuvEvaland đọc để ủng hộ nhóm dịch nha. Nếu có thắc mắc gì có thể nhắn qua một trong hai trang Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land.
Phía sau nàng, Nhung Vu chậm rãi đứng dậy đi đến sau lưng nàng, hắn vươn tay nắm lấy hai vai nàng, từ sau lưng ôm nàng vào trong ngực.
Nhung Vu nghiêng đầu, dùng đôi môi nóng bỏng, mang theo mùi rượu thơm nồng, nhẹ nhàng hôn lên thái dương của Tương Tư, nói:
“Tương Tư, cha chết rồi, từ nay về sau, ca ca chỉ có một mình Tương Tư mà thôi.”
Nghe thấy lời này, Tương Tư suy nghĩ, có lẽ cha chết, ca ca rất đau lòng, từ nhỏ hắn đã được trời ưu ái, là con nối dõi duy nhất mà chính thê của cha để lại, dường như cha đã sử dụng toàn bộ tài nguyên của Lưu Diễm Cung, dồn tất cả tâm huyết lên người đại ca.
Tình cảm của đại ca dành cho cha, tất nhiên cũng có sự khác biệt.
Ánh mắt của nàng từ trên người lão nhân trong quan tài, chuyển ra phía sau, nàng quay đầu lại nhìn Nhung Vu, an ủi:
“Đại ca đừng đau lòng, Tương Tư vẫn ở đây.”
“Nhưng muội cũng từng nghĩ tới việc rời bỏ đại ca.”
Ánh mắt của Nhung Vu đen kịt tựa như bầu trời đêm không sao, tối nay tâm trạng của hắn rất tệ, hành động cũng có chút cảm tính, hắn bắt đầu thanh toán nợ nần với Tương Tư, hai tròng mắt tỉnh táo nhìn Tương Tư, nói:
“Thừa dịp đại ca ở bên ngoài không thể phân thân, muội đã chạy theo một nam nhân xa lạ.”
Hắn lại đề cập tới chuyện này! Tương Tư khẽ cắn môi dưới, ánh mắt rủ xuống, nhẹ giọng nói:
“Muội sẽ không chạy nữa, đại ca, Tương Tư sẽ luôn ở nơi này, ở bên cạnh đại ca.”
Nhung Vu không nói gì, hai tay dùng sức ôm chặt lấy tiểu Tương Tư, ai rồi cũng rời đi, hắn vốn cho rằng, con người có thể sống được ngàn năm vạn năm, chỉ bởi vì thân thể bị trọng thương, chạy chữa suốt hai năm vẫn không giữ được tánh mạng. Bản chuyển ngữ được thực hiển bởi team LuvEvaland.Đông Cung. Mọi người nhớ qua LuvEvaland đọc để ủng hộ nhóm dịch nha. Nếu có thắc mắc gì có thể nhắn qua một trong hai trang Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land.
Huống chi là tiểu cô nương tung tăng nhảy nhót, luôn tràn ngập sự tò mò và khao khát đối với thế giới bên ngoài.