Mỗi Lần Mất Trí Nhớ Đều Có Bạn Trai Mới



Lồng ngực Lê Húc đập thình thịch, lo lắng đến mức đưa tay nắm lấy cánh tay Trúc Phi Tinh: “… đừng làm như vậy.”
Trúc Phi Tinh trầm mặc nhìn anh, sau đó hơi quay mặt lại: “Không như vậy thì?"
Hắn cúi xuống, áp môi lên má Lê Húc," Em không thích anh làm chuyện này với tôi sao? Anh quên mất, tôi biết em thích nhất là được rồi, tôi sẽ nhắc nhở.

"
Lê Húc quay đầu đi vào khoảng không.

hoảng sợ .Anh hơi cau mày, môi Trúc Phi Tinh ở giữa lông mày của anh.
Trúc Phi Tinh nắm lấy tay Lê Húc đặt ở trên người mình: “Em sẽ không chạm vào tôi sao?”
Lòng bàn tay của Lê Húc áp lên làn da ấm áp, cảm nhận được sự đụng chạm của bắp thịt dưới da thịt trắng như tuyết,tay anh càng thêm căng thẳng.

.

Nhưng Trúc Phi Tinh lại vươn tay bóp cằm, áp môi vào môi anh.


Trúc Phi Tinh mím môi một hồi, mới chậm rãi thè đầu lưỡi liếm vào trong miệng Lê Húc.

Đầu lưỡi của Trúc Phi Tinh chạm vào hàm trên của Lê Húc, Lê Húc rùng mình, lưng tê dại, cảm giác ngứa ngáy quái dị dâng lên, âm thanh tràn ra.

Anh muốn nói không, nhưng không nói nên lời.

Trúc Phi Tinh nhắm hờ đôi mắt, hàng mi dày khẽ rung động như cánh bướm.

Hắn nhìn chằm chằm phản ứng trên mặt Lê Húc cho đến khi Lê Húc từ kháng cự chuyển sang vô thức vươn tay nắm lấy vai hắn.

Trúc Phi Tinh chậm rãi dời môi đi, đầu lưỡi từ trong miệng Lê Húc rút ra một sợi chỉ bạc, liền tách môi Lê Húc ra.

Môi hắn lần hôn xuống cằm Lê Húc, cọ xát vào cổ Lê Húc, yết hầu, xương quai xanh của Lê Húc ...!Trúc Phi Tinh áp vào ngực Lê Húc, hắn khẽ mở miệng, mơ hồ vuốt ve lồng ngực Lê Húc: "Tang Trạch nói tôi dụ dỗ em, anh ta có biết dụ dỗ là gì không? ”
Tay hắn chạm vào má Lê Húc,“ Tôi sẽ làm cho em thoải mái đúng không? ”Lê Húc hơi thở hổn hển, mặt đỏ bừng, không nói nên lời.

Nhưng Trúc Phi Tinh dường như cũng không cần Lê Húc trả lời, tay sờ xuống vòng eo của Lê Húc.

Lê Húc chú ý tới từng động tác Trúc Phi Tinh , anh vươn tay nắm lấy tay Trúc Phi Tinh ngăn cản hành động tiếp theo của hắn "Đừng..."

Trúc Phi Tình trầm mặc nhìn anh , rồi nhẹ giọng nói: “Tại sao không, tôi làm cho em không thoải mái sao?”
Trúc Phi Tình chậm rãi kéo tay Lê Húc lên má, “Không, A Húc, tôi sẽ không làm cho em khó chịu.”
Lê Húc.

Húc nhìn sắc mặt Trúc Phi Tình, môi mấp máy nhưng không nói ra lời.

Trúc Phi Tình chậm rãi cúi đầu, dùng răng kéo khóa quần của Lê Húc, tóc chạm nhẹ lên bụng Lê Húc.

Trúc Phi Tình cởi quần Lê Húc ra, kéo hai chân Lê Húc ra, đưa lưỡi cọ xát xuống bên trong đầu gối của Lê Húc.

Lê Húc bắp đùi yếu ớt, cánh tay anh làm một chút động tác chống đỡ , nhận thức được Trúc Phi Tình định làm cái gì, hành động gì tiếp theo.

Anh có chút hoảng hốt: “Anh đừng vậy…”
Trúc Phi Tình nhướng mi liếc hắn một cái: “Không thích sao?”
Lê Húc mở miệng: “Tôi…”
Như vậy Trúc Phi Tình lại cụp mi, ngón tay hắn nắm lấy đùi Lê Húc, hôn môi lên đùi Lê Húc.

Da thịt bên trong đùi của Lê Húc rất mềm mại, Trúc Phi Tình cắn vào trong nhả ra, môi và lưỡi hạ xuống, sống mũi cao áp lên hạ thể của Lê Húc.

Anh vươn tay nắm lấy dương vật đang vươn lên ra của Lê Húc, há miệng ngậm lấy vào miệng.

Từng tế bào , từng lỗ chân lông trên người Lê Húc nhất thời căng thẳng, chân đặt trên lưng Trúc Phi Tình, mu bàn chân hơi thẳng.

Anh che mặt bằng cánh tay có phần cam chịu, cảm nhận được một khoái cảm mạnh mẽ từ hạ thể của mình.

Trúc Phi Tình làm bằng miệng rất tốt ...!Tuy rằng Lê Húc không thể so với người khác một chút, nhưng anh cảm thấy ...!thật sự rất thoải mái.

Lê Húc phải thọc ngón tay vào miệng không cho rên rỉ, cảm giác đùi run lên.

Lê Húc nắm lấy Trúc Phi Tình tóc, hắn thở hổn hển một hồi mới mở miệng: "Không được, tôi, tôi sắp aaa..."
Trúc Phi Tình giương mắt liếc anh một cái, không có làm ra phản ứng không cần thiết Lê Húc.

Húc đột ngột há miệng lùi lại ngay trước khi anh không kìm được mà xuất tinh.


Khi Lê Húc thở hổn hển, anh nhận ra hai má và cổ Trúc Phi Tình dính rất nhiều dịch trắng đục mà anh bắn ra, đôi môi đỏ mọng như pha lê.

Lê Húc nhìn khuôn mặt thanh tú xinh đẹp của Trúc Phi Tình, kinh hãi co rụt lại: "Anh, anh thế nào ..."
Trúc Phi Tình nhướng mắt nhìn anh, lúc này anh không giống.

một người sống mà là Hồn ma trong sách cổ, nhẹ giọng nói: “Em không thích sao?” Lê Húc trong lòng không nói ra được, nhưng cũng không thể nói ra sự thật.

Anh vô thức nuốt một ngụm nước bọt, sau đó có chút ngượng ngùng quay đầu lại.

Có lẽ là bởi vì Trúc Phi Tình quá xinh đẹp cùng tinh dịch trên mặt tương phản quá mức, Lê Húc ảo tưởng chính mình đang cùng đối phương sỉ nhục mà hành hạ.

Trúc Phi Tình chậm rãi duỗi thẳng thắt lưng, hắn nửa quỳ trên giường, duỗi ra kéo đùi Lê Húc nói: "Tiếp tục đi."




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận