Mỗi ngày đại thần đều lo bị lộ clone

 
Liên Thịnh thu dọn đồ đạc linh tinh xong, Hoa Đình mới đứng lên nói: “Việc cậu gia nhập chiến đội, sáng nay đã ra thông báo chính thức trên Weibo. Ờm... Đám fans quậy hơi dữ, fans của câu lạc bộ với fans của cậu đang battle trên mạng.”
 
Liên Thịnh không nhịn được cười: “Trận battle này thế nào?”
 
Hoa Đình thấy tâm tình hắn khá tốt, cũng thở dài một hơi: “ Cậu cũng biết lúc trước cậu là streamer mà, bây giờ vào chiến đội chuyên nghiệp, đám fans của câu lạc bộ chắc chắn sẽ có vài lời đồn không hay rồi.”
 
Nói đến đây, Hoa Đình không kìm được kích động phải đứng lên: “Nhưng mà, fans của cậu đỉnh thiệt! Biết cái đám... trên mạng kia nói kỹ thuật của cậu gà không? Có một fan lớn tên Hoa Đóa Đa Đa up một video, cắt ghép những cảnh livestream cao trào của cậu, có cả đoạn lập team với Alice với Pikachu đánh úp đám người kia, quật cho đám đã chửi mắng cậu phải cúp đuôi quay về, thật đã hết cả người!”
 
Liên Thịnh nhớ Hoa Đóa Đa Đa kia là chính là bạn nhỏ “dạy mãi không sửa” lúc hắn livestream liên tục tặng hỏa tiễn, phi thuyền. Anh nghe Hoa Đình nhiệt tình miêu tả cũng nổi chút hứng thú: “Vậy hả? Cho tôi xem chút nào.”
 
Hoa Đình mở trang chủ của Hoa Đóa Đa Đa ra tìm được video, đưa điện thoại cho Liên Thịnh.
 
Tiêu đề video là  [tuyệt địa dập ghim êm tai không? Êm tai tức là súng tốt]
M24, Liên Thịnh thường dùng nhất, súng này ngoài tính năng cơ bản bên ngoài, còn có một đặc điểm rất rõ rệt đó là: tiếng M24 lúc gắn giảm thanh,  tiếng súng phát ra rất dễ nghe, giống như tiếng dập ghim trên sách vở.
 
Video dài hơn năm phút này cho người xem một loạt tai mắt đều vui, cho người bình thường sảng khoái tinh thần, cho người có chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế (OCD) cảm nhận được bữa tiệc đỉnh cao của sự hoàn mỹ.
 
Gọn gàng bấm máy, không sai một li, một phát trúng đầu – hehot, nhân số tử vong không ngừng tăng lên, phối hợp cùng với âm nhạc vô cùng khí thế.
 
Liên Thịnh nhìn chính mình biểu diễn, không tự chủ được cũng bị kích thích cho sôi trào nhiệt huyết, cảm thán nói: “Cô bé này đúng là nhân tài nha...!”
 
“Chả thế thì sao. Cậu đợi lát nữa, mở livestream thông báo cho fans hâm mộ một chút. Những antifan nói chuyện khó nghe thì kệ đừng trả lời, lát nữa tôi sẽ sắp xếp cho cậu thêm vài quản trị viên. Kiểm duyệt bình luận trên livestream, rồi khóa tài khoản của bọn họ.” Hoa Đình nhận lại điện thoại, follow Hoa Đóa Đa Đa một cái, sau đó ngẩng đầu dặn dò anh: “Cậu đừng  áp lực quá.”
 
Liên Thịnh cất bước hướng đến phòng huấn luyện mà đi: “Yên tâm đi, từ thời trẻ trâu trend đầu chôm chôm đến bây giờ, có lời khó nghe nào mà chưa từng nghe qua.”
 
Anh đẩy cửa phòng huấn luyện, trước tiên lên tiếng chào bọn họ, sau đó đến vị trí không người bên phải Phương Thành Tự ngồi xuống. Hoa Đình theo sau anh không yên tâm mà lải nhải: “Hợp đồng của cậu với bên Hoa Hỏa TV đã được sửa lại, ngày mai sẽ đưa đến, bây giờ cậu livestream trước đi.”
 
Khưu Phong chạy đến bên Liên Thịnh hăng hái vẫy tay, “Thịnh ca, Duo đi.”
 
(*) Duo: chiến đấu tổ đội team 2 người
 
Hoa Đình vô tình đè tay cậu nhóc lại: “Lát nữa rồi Duo, gấp nhất bây giờ là trấn an tâm tình fans hâm mộ, cậu livestream có bật camera không? Có muốn mặc đồng phục đội không, để tôi đi tìm...” Hoa Đình vừa nói là làm, vừa định gọi điện thoại hỏi xem đồng phục của Liên Thịnh đã làm xong chưa.
 
Liên Thịnh nhanh tay giữ hắn lại: “Không cần phiền thế, tôi không bật camera.”
 
“Anh Thịnh, lớn lên trông như Đại Hải không mở camera em còn hiểu được, anh vừa cao, đẹp trai như vầy mà cũng không mở camera hở?” Khưu Phong chống tay thắc mắc hỏi.
 

“Này, cậu ngứa da tìm đánh đúng không?” Lâm Hải Xuyên ném chuột ra, nhe răng đưa tay véo cổ cậu nhóc.
 
“Tớ sai rồi, tớ sai rồi” Khưu Phong vội vàng cầu xin tha thứ.
 
Thực ra Lâm Hải Xuyên lớn lên không xấu, chẳng qua là da hắn đen, dáng người cường tráng, nên nhìn qua có chút hung thần ác sát, không thích hợp dùng mặt để hút fans.
 
Lâm Thịnh cười cười, “Trước giờ anh chưa từng bật camera, hơi không quen lắm.”
 
Lâm Hải Xuyên mở lòng từ bi buông tha, Khưu Phong không chịu được rụt cổ, đầy hâm mộ: “Anh Thịnh, nếu như em có thể dậy thì thành công giống anh hoặc đội trưởng, chắc chắn mỗi ngày 24 tiếng em đều bật camera livestream, để cho đám fans hâm mộ có thể ngắm nhìn gương mặt đẹp trai của em.”
 
Hai người bị điểm tên đều đồng loại nhíu mày.
 
Lâm Hải Xuyên nói tiếp: “Hơn nữa bây giờ bọn ngốc bôi đen anh nhiều như  vậy, em nghĩ nếu họ nhìn thấy mặt anh, mấy câu... Thô tục kia có lẽ đã không phun ra khỏi miệng rồi.”
 
Thật ra đối với một đại lão gia dựa vào kỹ thuật để kiếm cơm như Lâm Hải Xuyên thì những thứ như ngoại hình bên ngoài này cũng chỉ là hư vô mờ mịt, là những thứ không đáng để trong lòng, nhưng cậu thấu hiểu sâu sắc đám người độc hại “trông mặt mà bắt hình dong” trên mạng, muốn khích lệ để Liên Thịnh có thể tự bảo vệ bản thân tránh tổn thương thấp nhất trước bạo lực mạng.
 
Hoa Đình cũng gật đầu phụ họa, “Đúng vậy đó, sắp tới cũng không có trận đấu quan trọng nào, về mặt chiến tích chắc họ không dèm pha được, chúng ta dùng giá trị nhan sắc chặn mồm họ  trước.”
 
Liên Thịnh hiểu bọn họ sợ mình bị các bình luận trên Weibo ảnh hưởng, nên đang dùng hết khả năng để nghĩ biện pháp giúp anh.
 
Thật ra trước đây, dù là Victory hay Một quả Cherry, đều chưa từng lộ mặt trước công chúng. Ban đầu Liên Thịnh là vì trốn họ hàng cực phẩm kia, hình thành thói quen giấu đầu che mặt. Cho nên sau này khi  livestream đều bỏ qua camera.
 
Ngày nay ngành thể thao điện tử đã quy củ hơn nhiều , anh chắc chắn không thể làm “đại hiệp che mặt” trong trận đấu nữa mà phải luôn lộ mặt.
 
Vì thế.
 
Có một số việc trốn thế nào cũng không thể trốn mãi, cần gì bỏ lỡ chính mình vì người khác.
 
Liên Thịnh gật đầu: “Được, vậy mở camera thôi.”
 
Phương Thành Tự ngồi bên trái Liên Thịnh, ngước mắt nhìn hắn, chân thành nói: “Nếu như thật sự không muốn thì không cần mở đâu.”
Liên Thịnh cảm kích cười cười với cậu: “Không sao đâu, tóm lại trước sau gì cũng phải lộ mặt, bây giờ lộ mặt còn có thể chắn một chút xui xẻo.”
 
Nói xong đưa tay lên điều chỉnh vị trí camera.
 
 Hoa Đình một tay vỗ vai Liên Thịnh, một tay vỗ ngực cam đoan: “Yên tâm, camera này rất đẹp, cam đoan cho cậu tỏa hào quang.”
 
Phương Thành Tự khóe môi nhếch lên: “Hoa mama, anh lại bắt đầu rồi.”

 
Hoa Đình giơ tay đầu hàng: “ Được được được, bây giờ tôi ra ngoài.”
 
Liên Thịnh ấn mở app livestream.
 
Weibo chính thức của câu lạc bộ STV đã thông báo thời gian livestream của anh từ trước, lúc này anh vừa phát trực tiếp đã có mấy vạn người ngồi chờ.
 
Khưu Phong vừa mở livestream của Liên Thịnh vừa nói: “Mở rồi, mở rồi hả? Lần đầu tiên anh Thịnh livestream với tư cách là thành viên của STV chúng ta, tất cả mọi người cho tràng pháo tay đi...! Hỏa tiễn, phi thuyền gì gì đó đều quăng hết ra đi!”
 
Sau đó màn hình livestream của Liên Thịnh bùng nổ.
 
Liên Thịnh nhìn những hình ảnh khoa trương trên màn hình bất đắc dĩ  cười nói: “Không cần tốn kém thế đâu.”
 
Lâm Hải Xuyên tặng liền mấy cái phi thuyền: “Không tốn kém, xem như là quà gặp mặt đi.”
 
Phương Thành Tự không lên tiếng, nhưng lễ vật bay đến nhanh hơn ai hết, trong chốc lát, livestream của Liên Thịnh đều là thông báo nhắc nhở lễ vật của STV-Island đầy cả màn hình.
 
Khưu Phong bên cạnh nói: “Không cần quan tâm chúng em, anh cứ live của anh đi.”
 
Liên Thịnh lúc này mới đeo tai nghe lên, mở camera, ho một tiếng: “Chào mọi người.”
 
Mưa quà tặng vốn đang như đạn vèo vèo bay tới, nhìn thấy trên màn hình đột nhiên xuất hiện gương mặt đẹp trai trẻ tuổi, đầu tiên dừng lại vài giây đồng hồ, sau đó ngay lập tức điên cuồng.
 
“Quả Tử mở camera kìa! AAAAAAA!!! Trẻ quá! Tuôi khóc luôn!!”
 
“Là Quả Tử ư! Đây là Quả Tử ư!! Bạch mã hoàng tử đó!!!”
 
“Đòe mòe! Một anh đẹp giai!!!”
 
“Mãi Mãi Yêu Quả Tử đã tặng một Lamborghini.”
 
“Mặc Mặc Vi Chủ Bá đã tặng một ngân hà.”
 
“AAAAAAAAA!! Chồng ờiiiii! Em đồng ý!!!”
 
“Hoa Đóa Đa Đa đã tặng một phi thuyền”

 
“Cút khỏi STV! Cút khỏi giới thể thao điện tử!!”
 
Liên Thịnh ngó lơ comments trên màn hình, nhìn về camera thoáng cười nhẹ: “Tôi là Một quả Cherry, cũng là Liên Thịnh, mọi người không cần tặng quà, có vấn đề gì cần hỏi, bây giờ cứ hỏi đi.”
 
“Ừm, đúng là tôi gia nhập chiến đội STV, bạn không có nằm mơ.”
 
“Liên Thịnh là tên thật, không phải gọi là... Lý Quốc.”
 
“Khẩu âm? Đúng rồi, tôi là người Quảng Đông.”
 
“Là quản lý liên hệ tôi, anh ấy cảm thấy tôi có khả năng, kỹ thuật của tôi thì có lẽ ổn.”
 
“Tôi không chỉnh mặt, cũng không hói đầu, chân tóc rất khỏe.”
 
“Mặt đẹp? Theo Đình Đình quản lý nói thì là cấp tám đó.”
 
“Phương thiếu gia đang ngồi cạnh tôi, cậu ấy...” Liên Thịnh quay sang nghiêm túc đánh giá Phương Thành Tự vài giây, cười nói: “Đẹp trai lắm đó...”
 
 
Phương Thành Tự ngồi cạnh hắn nghe vậy cúi đầu, nhẹ nhàng nở nụ cười.
 
Phương Thành Tự cũng đang livestream trong chương trình Livestream hỗn hợp, nhưng cậu không bật mic, cũng không bật camera, nên hiện tại chỉ có duy nhất livestream của Liên Thịnh trên màn hình.
 
Ban đầu Livestream mọi thứ đầu bình thường, cũng không biết từ khi nào, trong màn đạn lẫn vào rất nhiều cái tên cấp 0, mang tiết tấu càng ngày càng nhanh, thậm chí có mấy bình luận quả thật bẩn đến mức không thể nhìn.
 
Phương Thành Tự lạnh mặt, đôi mày càng ngày càng cau chặt.
 
Vậy mà Liên Thịnhgiọng điệu vẫn dịu dàng, lông mày cũng không nhíu lấy một cái.
 
“Tôi là vị trí bắn tỉa, còn cần tăng cường huấn luyện thêm.”
 
“Thời gian livestream mỗi tháng sẽ ngắn hơn chút so với trước đây.”
 
“Đúng vậy, không thể quảng bá những thứ khác ngoài game, nhưng mà rảnh rỗi có thể tâm sự.”
 
“Ừm... để tôi xem còn vấn đề gì không.”
 
“.... Các bạn kiểm tra bình luận kia không thấy mệt hở? Một ngày có thể kiếm bao nhiêu thế?”
 
Phương Thành Tự xắn cổ tay áo lên một vòng, nghiêng người nói khẽ với Liên Thịnh: “Anh Thịnh, đang lúc livestream, anh cho em một ghế quản trị viên đi.”
 
Liên Thịnh ngước mắt nghi ngờ nhìn cậu, vẫn không hiểu cậu muốn ngồi ghế quản trị viên để làm gì, nhưng vẫn theo thói quen mà đáp: “Ừm? Được.”
 

Liên Thịnh vào danh sách đang xem live, tài khoản Phương Thành Tự tìm rất dễ, bởi vì cậu là cấp SVIP của nền tảng Hoa Hỏa, số lượng không nhiều, nên nick name của cậu tỏa kim quang tôn quý khác người thường.
 
Hơn nữa, vừa rồi cậu tặng lễ vật đến sắp chuột rút tay như vậy, ID của cậu đã thành công cướp mất ghế của đại fan Hoa Đóa Đa Đa nhảy lên đầu bảng cống hiến trong livestream của Liên Thịnh.
 
Liên Thịnh click chuột, thiết lập cho Phương Thành Tự trở thành quản trị viên.
 
Một giây sau livestream thổi qua một chữ to.
 
[Chủ Phòng thiết lập STV – Island làm Quản trị viên.]
 
Đã có quyền hạn quản lý, Phương Thành Tự mặt không đổi sắc, nhanh tay bắt lấy những comments chửi bới, bắt đầu không kiêng nể gì, muốn làm gì thì làm.
 
Vì vậy, Liên Thịnh cùng các bạn đang xem livestream đều trợn mắt há hốc mồm mà nhìn thông báo của hệ thống đang không ngừng nhảy ra, quản trị viên có mỗi cậu là có kiểu chữ màu xanh lá.
 
[ Quản trị viên STV-island đá mjshjdg  ra khỏi livestream]
 
[Quản trị viên STV-island cấm ngôn hdhdbd vĩnh viễn]
 
[Quản trị viên STV-island đánh hgbbgg một trận tơi bời và ném hắn ta đến chân trời]
 
[....]
 
Tốc độ tay Phương Thành Tự chớp nhoáng, trên cơ bản, bình luận ác ý nào lọt vào mắt làm cậu khó chịu thì một giây sau tài khoản đó đã bị cậu dùng các loại cách thức khác nhau mà đá ra khỏi livestream.
 
Lúc này cô nàng Quản trị viên  đang khóa các tài khoản mà khóa không kịp, gấp đến mức rớt nước mắt, lần này thì tốt rồi, mấy ... thủy quân kia bị một mình Phương thiếu gia xử đẹp, cuối cùng các cô cũng có thể thở một hơi, vung vẫy tay thả lỏng.
 
Tai trái Liên Thịnh nghe tiếng chuột người nào đó lốp bốp không dứt, giống như là đang vì ai đó mà đấu tranh anh dũng trên chiến trường vậy.
 
Vì để tránh không cười ra tiếng làm hai người xấu hổ, Liên Thịnh ho nhẹ  một tiếng che giấu cảm xúc, tận lực bỏ qua thông báo của “Phương thiếu gia” và vô số bình luận “AAAAAAA”, click mở app game, “Được rồi, hôm nay tôi đã trả lời câu hỏi xong, bắt đầu chơi game nhé.”
 
Phương Thành Tự nhìn màn đạn dần có xu hướng trở lại tốt đẹp thì vui vẻ thu tay.
 
Tự cổ chí kim, việc buôn dưa lê đều giống như ôn dịch, đều lan truyền nhanh đến chóng mặt.
 
Chỉ trong thời gian ngắn, tin tức Phương thiếu gia vì bảo vệ đội viên mới mà đại sát tứ phương trong livestreams nhanh chóng truyền ra, một số đội khác thích hóng hớt liền nghe tiếng mà nhao nhao chạy đến, ngóng chờ được ăn dưa hót hòn họt.
 
[Emoji-QAQ tham gia livestream]
 
[SUV-ID tham gia livestream]
 
[SUV-BMW tham gia livestream]
 
....


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận