Mỗi Ngày Đều Bị Trúc Mã Mê Gian FULL


Editor: Claudia

“hic… Đau… Không muốn… Đau quá… Van xin cậu… không được… Đau… hic! a…” qυყ đầυ to lớn thuộc về thiếu niên đã hoàn toàn xâm nhập vào tiểu huyệt chặt chẽ của thiếu nữ, Diệp Yên Yên không kiềm chế được mà thân thể run run, nhỏ tiếng khóc lóc cầu xin.


Qυყ đầυ cứng rắn vẫn đang không ngừng lấp đầy, dù Tiêu Dật Việt lúc này muốn dừng cũng không thể dừng được.

Đơn giản là vì hoa huyệt căng chặt của thiếu nữ khiến anh không thể khống chế được du͙© vọиɠ của mình mà chỉ muốn tiến vào sâu hơn.

Bỏ quên thiếu nữ đang khóc lóc cầu xin dưới thân, chỉ lo vùi sâu du͙© vọиɠ của mình vào nơi riêng tư của thiếu nữ.


“Yên Yên…chịu đựng một chút…rất nhanh sẽ hết đau thôi…” Tiêu Dật Việt nhẹ giọng trấn an bên tai thiếu nữ, nhưng bàn tay lại kéo hai chân cô mở ra thêm, như vậy sẽ giúp anh ra vào dễ hơn.



Thiếu niên chậm rãi ra vào, qυყ đầυ to lớn cọ xát không ngừng trong hoa huyệt của cô, mãi đến khi cô gái dưới thân dần dần thích ứng, anh mới thọc vào sâu hơn, khi qυყ đầυ cứng rắn chạm vào màиɠ ŧяiиɧ mỏng manh, anh mới dừng động tác lại.


“Yên Yên… Từ nay em sẽ là của anh…” Giọng nói trầm khàn khẽ vang lên bên tai thiếu nữ, không đợi cô kịp thích ứng với sự tê dại và trướng đau, thiếu niên đã ngậm lấy môi cô hôn sâu, ngay sau đó eo anh chợt trầm xuống.


“Ư a!” Tiêu Dật Việt cảm thấy thân thể mềm mại của cô chợt giật một cái, qυყ đầυ mạnh mẽ đâm thủng màng mỏng quý giá, thiếu nữ dưới thân đau đớn phát ra tiếng rêи ɾỉ thống khổ…

Thân gậy to lớn hoàn toàn chiếm lấy toàn bộ hoa huyệt, bởi vì đau đớn cực hạn mà hoa huyệt co rút chặt chẽ như đang vuốt ve gậy thịt, kí©ɧ ŧɧí©ɧ hai mắt anh đỏ lên, hô hấp trở nên dồn dập hơn.


“Yên Yên…thả lỏng…rất nhanh sẽ hết đau thôi…” bị thiếu nữ bao bọc cực độ, Tiêu Dật Việt chỉ cảm thấy mình sắp chạm tới ranh giới của sự bùng nổ, hận không thể ôm lấy cô mà liều mạng chạy nước rút, làm đến hỏng hoa huyệt mềm mại mới thôi.



Mãi đến khi thân thể thiếu nữ không còn căng thẳng, Tiêu Dật Việt mới không kiềm chế du͙© vọиɠ của mình nữa.

Anh từ từ chuyển động, trên thân gậy lộ rõ tơ máu sau khi phá thân của thiếu nữ…

“A…ư a…nhẹ…nhẹ thôi…a…” Diệp Yên Yên chỉ cảm thấy dưới thân căng trướng khó chịu, đồng thời còn có cảm giác tê dại, không biết có phải vì bị mở ra quá lớn mà thấy khó chịu hay không…

Tiêu Dật Việt nghe trong tiếng thở gấp của Diệp Yên Yên không còn sự khó chịu nào nữa, thì biết rõ rằng cô đã dần thích ứng với sự thô to của anh.

Thiếu niên trong lòng có câu trả lời không nén được du͙© vọиɠ của mình mà chợt tăng thêm lực ra vào, qυყ đầυ va chạm kịch liệt.


Sự ra vào mãnh liệt khiến Diệp Yên Yên phải thét lên thất thanh, cũng may là cách âm trong phòng cô hiệu quả tốt nên dù cô có thét chói tai hay rêи ɾỉ thế nào đi chăng nữa cũng sẽ không có ai phát hiện ra hai người.


“Bạch bạch bạch…” hoa huyệt ướŧ áŧ dưới sự va chạm hung mãnh của thiếu niên dần dần chảy ra không ít ái dịch, cũng bởi vì theo động tác ra vào của thiếu niên mà không ngừng chạm vào tinh hoàn phát ra âm thanh xấu hổ này…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận