Editor: Thỏ Ngọc
"Đám phế vật! Chúng mày là đàn ông còn không khống chế nỗi đứa con gái yếu ớt à?" Thời điểm Trương Nhụy anh giãy giụa lung tung, cô đá chân vào trúng bụng nhỏ của Tiền Ca, hắn đau đớn ôm bụng la lên một tiếng, ngay sau đó hai tròng mắt đỏ tươi liếc đám đàn em, hàm răng hắn cắn chặt nhìn cô gái đang vùng vẫy dưới thân.
"Đại ca, hay là cho cô ta ăn cái này đi...!Ít nhất sẽ dễ hành động hơn bây giờ." trong đám lòi đâu ra tên đàn em đang móc từ túi mình ra lọ thuốc nhỏ đưa cho Tiền ca bằng hai tay.
Trong lọ là thuốc kí©ɧ ɖụ©, chỉ cần uống một viên sẽ gây nghiện trở thành một cɧó ©áϊ dâʍ đãиɠ không cách nào rời khỏi đàn ông, thuốc này bị cấm buôn bán, gã khó khăn dùng quan hệ rộng mới mua được...
Nếu không phải con nhỏ này mặt mũi xinh xắn, dáng người nóng bỏng, bản thân cũng muốn húp trọn thì còn lâu gã mới dễ dàng lấy thuốc ra...
"Đại ca, anh xem, thuốc em cũng lấy ra rồi...!Lát nữa có thể cho em hưởng chung không? " Gã đàn em lưu manh dùm ánh mắt thèm thuồng nhìn Trương Nhụy Anh, đặc biệt là làng da trơn mịn, dáng người phập phồng quyến rũ, hơn nữa mùi hương nhàn nhạt càng câu dẫn gã nứиɠ hơn.
" phải đợi tao hưởng thụ trước cái đã" Tiền ca nghe đàn em mình nói, nhìn qua trên tay gã đang cầm thuốc kí©ɧ ɖụ©, cũng không tức giận thậm chí còn cầm lấy lọ thuốc đổ từ bên trong ra một viên, dùng tay bóp hai má Trương Nhụy Anh, cưỡng ép cô há miệng, đem viên thuốc trắng nhét vào họng thiếu nữ.
"kéo cô ta tới căn phòng nhỏ đằng trước đi." mặc dù nơi này hơi hẻo lánh, nhưng vậy cũng tốt ít nhất không bị quấy rầy làm gián đoạn chuyện tốt, Tiền ca nhìn đám đàn em của mình khiên Trương Nhụy Anh đang dần ngấm thuốc vào căn phòng nhỏ bị bỏ hoang phía trước.
"Không...!Đừng mà...!" Trương Nhụy Anh tuyệt vọng vùng vẫy muốn chạy trốn, xui thay viên thuốc cô vừa uống bắt đầu phát huy tác dụng, người không còn sức, bất lực để đám đàn ông tùy tiện ném mình vào ngôi nhà gỗ tối tăm...
"Bọn mày đứng ở ngoài, đợi tao tận hưởng xong mới được vào" Tiền ca vừa cởi thắt lưng vừa ra lệnh cho đám đàn em của mình.
Cho đến khi cách cửa nát hoàn toàn đóng lại, Trương Nhụy Anh mới ngừng giãy dụa vì tác dụng của thuốc, cô cảm thấy thân thể nóng như lửa đốt muốn đem quần áo cởi bỏ hết...
"Híc...!Nóng quá...!Nóng...!" Trương Nhụy Anh nằm trên sàn nhà bẩn thỉu, nhìn tên côn đồ trước mặt đang từ từ tới gần mình, một giây trước khi bị thuốc nắm giữ ý thức, giọt nước lăn từ khóe mắt cô gái.
"em gái đừng sợ, anh đây sẽ chăm sóc em thật tốt." Tiền ca nóng lòng muốn cởϊ qυầи đè lên người Trương Nhụy Anh, ngửi mùi hương mê người tỏa ra từ cơ thể cô, càng làm hắn phấn khích bắt đầu tham lam hôn lên gương mặt nhỏ khiến nó dính đầy nước bọt.
" Chậc Chậc...!Mấy giây trước không phải vẫn vùng vẫy sao? Sao hả hiện tại hoa huyệt nhỏ đang ướt à..." bàn tay to của Tiền ca đem đùi Trương Nhụy Anh tách ra, nhìn rừng cây đen trước mặt, âʍ ɦộ hồng hào múp thịt giờ phút này không ngừng ướŧ áŧ, hắn hưng phấn dùng đầu lưỡi liếʍ láp âʍ ɦộ non nớt...