================
Bị "Ðại hội cổ vũ học sinh chuẩn bị lên lớp 12 tiến lên" tra tấn cả một buổi sáng, rồi lại ôm ðồm thêm một ðống ðề thi từ giáo viên chủ nhiệm và thầy cô bộ môn, những học sinh chuẩn bị lên lớp 12 ðáng thýõng cuối cùng cũng ðýợc ðón kỳ nghỉ hè trong thời hạn là nửa ngày.
Nửa ngày nghỉ hè cũng là nghỉ hè, lớp xã hội 11-1 ồn ào náo nhiệt nhý ðón tết về, mỗi một ngýời sau khi cất gọn sách vào trong cặp nhýng ðều không nỡ ði mà thảo luận với bạn bàn trýớc sau trái phải của mình ði chõi xả hõi một chuyến.
"Ðồng Ðồng, buổi chiều cậu ðịnh làm gì thế?" Trýõng Tiêu Nhã lặng lẽ bỏ một cuốn tạp chí in ấn ðủ loại nam thần, tiểu thịt týõi vào trong ngãn bàn rồi nhanh chóng lấy Výõng Hậu Hùng ðè lên một cách thuần thục, "Chúng ta ði ãn miến chua cay quán ở phố Kim kia ði, mình cực kỳ muốn ãn."
Tay trái Vu Ðồng Ðồng ðè lên bụng, trong kỳ sinh lý cả ngýời cô ðều mệt mỏi, không có sức. Phố Kim xa quá, gọi xe cả ði cả về cũng phải mất nửa tiếng ðồng hồ, nhýng khi cô nhớ ðến hýõng vị của món miến chua cay của quán kia, Vu Ðồng Ðồng nuốt nýớc miếng: "Vậy thì ði thôi, tiện ðýờng ði ðến tiệm sách mua quyển luyện ðề luôn."
Hạng hai vạn nãm thì cũng cực kỳ ðể ý ðến thành tích, tuy là thứ hạng vẫn luôn ở hạng dýới không còn lạ thýờng kia nhýng lần này khi thi môn Tiếng Anh cô phát huy không ðýợc tốt, vẫn cần phải làm thêm nhiều bài ðọc hiểu nắm chắc những cấu trúc so sánh các thứ.
"Aiz, Duệ cẩu, cậu có thấy cái mũ của tôi ðâu không?" Lýu Phong nói xong lại mò vào trong ngãn bàn tìm thêm lần nữa nhýng vẫn chýa chết tâm, cậu ngồi xổm xuống nhòm thẳng vào ngãn bàn xem.
Quách Kỳ Duệ lấy ðâu ra sức ðể ý ðến chuyện mũ hay không mũ của Lýu Phong, tay cậu cầm ðiện thoại tập trung chõi game, không có kiên nhẫn ðáp: "Không có, không có, không nhìn thấy."
Aa! Mũ!
Vu Ðồng Ðồng nhanh chóng ðýa tay vào gầm bàn lấy chiếc mũ lýỡi trai màu ðen sì ra ðýa cho ngýời ở phía sau cô: "Xin lỗi, mình xin lỗi. Tối hôm qua mình mýợn mũ của cậu ðội một lúc, sáng hôm nay quên mất không trả lại cho cậu."
Trong lòng cô tự họa ra viễn cảnh, lỡ ðâu Lýu Phong mà hỏi cô tối hôm qua tại sao lại phải mýợn mũ thì cô sẽ dối với lòng mình khen chiếc mũ màu ðen chả có gì ðặc sắc này thủ công ðẹp, thiết kế tinh xảo, kiểu hình ðộc ðáo, kiểu dáng ðẹp mắt!
Nói tóm lại là cô cứ nhắm mắt khen cho qua là ðýợc, cô không tin bạn bàn sau, ngýời lấy sách chính trị ra ðể ghi chú cho môn ðịa lý có thể bới móc lời nói của cô hỏi xem kiểu dáng của nó ðẹp mắt chỗ nào.
"Haiz, không sao, không sao, tôi còn týởng là mất rồi cõ. Cái mũ này không phải của tôi, là của thằng bạn." Sự chú ý của Lýu Phong hoàn toàn không nằm trên lý do tại sao Vu Ðồng Ðồng lại mýợn mũ mà cậu nâng niu cầm lấy cái mũ vỗ nhẹ vài cái, "Mất rồi thì tôi chết chắc, hàng giới hạn chỉ có một cái ðấy!"
Chỉ có một cái?!
Mắt Vu Ðồng Ðồng giật giật, có dự cảm là lạ.
Trýõng Tiêu Nhã ngồi bên cạnh vốn ðang mải giấu tạp chí, sau khi nghe xong câu kia thì không vui mà hỏi lại: "Không phải nó chỉ là cái mũ lýỡi trai màu ðen thôi à, còn "chỉ có một cái"?"
Lýu Phong vẫn giữ nguyên tý thế ðó, nhanh chóng mở chế ðộ giả bộ ngầu lòi: "Cậu có biết không? Cái mũ này ðắt tiền lắm ðấy, lúc bạn tôi ði Mỹ xem trận ðấu NBA thì ðýợc Kobe dùng bút dạ quang ký tên cho ðấy! Bạn của tôi còn viết cụm 'ZR-621' lên trên nữa, ðấy là tên viết tắt và sinh nhật của cậu ta, nói chung là buổi tối ðội lên trông sẽ rất ngầu!"
Lýu Phong một bên thì kể một bên thì vẫy tay với Trýõng Tiêu Nhã: "Ðến ðây, ðến ðây, tôi làm cho cậu xem."
Vu Ðồng Ðồng mắt nhìn Lýu Phong dùng tay býng kín cái mũ lại, bất lực khép hờ mắt lại. Tối hôm qua cô lo rằng mình ðội mũ rồi chạy ðiên cuồng nhý thế sẽ ngấm mồ hôi vào mũ, sau khi về nhà thì cô còn cố ý dùng bột giặt ðể giặt lại tận hai lần, sáng sớm hôm nay vẫn còn ẩm nên dùng máy sấy sấy cả nửa ngày trời mới khô.
Lýu Phong vẫn còn ngồi ðó chém gió: "Nhìn thấy không, dạ quang màu lam rất ðẹp, vẫn là Nhuy tổng của chúng tôi biết, làm gì có ai mang bút dạ quang ði gặp thần týợng xin chữ ký chứ!"
Ai?! Bạn của Lýu Phong là ai?
"Nhuy tổng sinh nhật vui vẻ! Nhuy tổng vạn thọ vô cýõng*!"
"Ðể mà nói thì vẫn là Nhuy tổng của tôi biết.... "
rui tổng...
Vu Ðồng Ðồng ngẩng ðầu lên một cách cứng nhắc, khuôn mặt phức tạp nhìn vào chiếc mũ lýỡi trai màu ðen ðang bị Trýõng Tiêu Nhã býng kín chóp lại, ký ức tối hôm qua tràn về "xoẹt xoẹt" nhý một bộ phim ðiện ảnh ðang phát lại trong ðầu cô:
Cậu con trai một tay thì ðút vào túi quần lùi lại vài býớc, tay còn lại chỉ vào cái mũ trên ðỉnh ðầu của cô, khóe miệng cong lên ẩn ý nói: "Mũ của cậu ngầu ðó."
Vào lúc ðó Vu Ðồng Ðồng không hiểu liếc mắt nhìn cậu, một cái mũ lýỡi trai màu ðen mà thôi, có cái gì ðể ngầu chứ? Cô ðầy nghi ngờ nhìn theo bóng lýng của cậu học sinh nam vừa cýời rồi quay ngýời lại býớc xa dần.
Thế nên là, cái mũ này, thật ra là của cậu ấy sao
Trýõng Tiêu Nhã býng kín mũ nhìn cả nửa ngày trời: "Không có gì hết? Ở ðâu chứ? Cũng không có thấy chữ ký bằng bút dạ quang?"
Lýu Phong cũng nhìn hai cái, vò ðầu nói: "Chắc là do ánh sáng ban ngày chói quá, tôi cũng không nhìn thấy. Tóm lại là buổi tối nhìn khá là ðẹp, ðúng không Vu Ðồng Ðồng, tối hôm qua cậu nhìn thấy rồi ðúng không?"
Tôi nhìn thấy cái q...
Vu Ðồng Ðồng nói thầm trong lòng, tôi dùng bàn chải nhúng vào nýớc giặt rồi cọ hết sức mình, cái chữ ký kia khả nãng cao là mất hết rồi...Cô cẩn thận hỏi dè dặt: "Ờm ông Kobe kia, giờ còn bán chữ ký không?"
Lýu Phong cầm theo cái mũ chuẩn bị rời ði cýời cýời: "Nghĩ cái gì ðó, Kobe nghỉ thi ðấu cũng 3 nãm rồi, còn ký tên gì nữa!"
Vu Ðồng Ðồng cực kỳ rối rắm, cô từ từ býng kín mặt lại, tối hôm qua vừa khóc vừa hung dữ với ngýời ta ðã ðủ mất mặt rồi, ðừng nói ðến chuyện sau khi về nhà cô mới phát hiện ra trên mặt mình có một vết mực in màu xanh, cái ruy bãng nát kia còn trôi màu.
Hôm nay lại gặp lần nữa, ngýời ta không những không ðể ý mà còn bảo ngýời khác ðem cho mình cốc nýớc nóng, nói trắng ra là dịu dàng výợt quá mức cho phép.
Kết quả là cô còn dùng nýớc giặt của bà ngoại mua từ siêu thị về với giá 5.9 tệ cọ mất hết chữ lý của ngýời ta, một nét mực cũng không còn.
Nhýng mà, Nhất Trung nhiều ngýời nhý vậy, mấy ngýời tên Thụy, Duệ, Nhụy,..** cũng không hề ít, lỡ ðâu không phải là cùng một ngýời thì sao?
(**: Mấy tên trên ðều có pinyin trong tiếng trung là rui)
Vu Ðồng Ðồng ôm theo mõ ýớc viển vông cuối cùng của mình hỏi Lýu Phong: "Sinh nhật của bạn cậu là 21 tháng 6 ðúng không? Không phải là tối qua à?"
"A?" Lýu Phong hõi bất ngờ, bởi vì bạn ngồi ðằng trýớc Vu Ðồng Ðồng này rất ít khi hỏi cái gì ðó. Mối quan hệ bàn trýớc bàn sau ðầu là nhờ gýõng mặt dày của cậu và Quách Kỳ Duệ ngày ngày hỏi bài, chép bài tập nên mới thành lập ðýợc nhý này, "Ðúng rồi, là 21 tháng 6. Nhýng mà tối hôm qua mới tổ chức bù, có mấy thằng bạn không cùng trýờng mình chỉ có thể ðến ðây vào cuối tuần."
GAME OVER
Mõ ýớc viển vông cuối cùng ðã bị thiêu rụi.
Cho ðến khi ði theo Trýõng Tiêu Nhã vào ðến quán miến chua cay thì Vu Ðồng Ðồng vẫn ngây ngốc vẫn chýa nghĩ ra cách giải quyết nhý nào, có phải là cô nên mua cái gì ðó rồi chủ ðộng tìm gặp ngýời ta tặng quà nhận lỗi không?
Nếu nhý ðổi một ngýời khác, Vu Ðồng Ðồng có dũng cảm ðể thực hiện ðấy. Nhýng chủ nhân của cái mũ lại là cậu học sinh nam kia, không hiểu sao cô lại muốn bỏ cuộc giữa chừng, cực kỳ kháng cự việc phải lộ ra mặt xấu của mình trýớc ngýời này.
Cô gái 17 tuổi còn chýa ý thức ðýợc bản thân thế nên không muốn ðối mặt với chuyện này, cô là vì không muốn phá hỏng hình týợng của mình trýớc ngýời mà mình có hảo cảm, nhýng mà xoắn xuýt lên không biết phải làm gì mới ổn.
Ðýợc cái hýõng vị của miến chua cay có thể khiến cho chúng ta thả lỏng lại trong nhất thời, hai bát miến chua cay phủ một lớp dầu có màu ðỏ ở trên vừa ðýợc býng lên bàn, mùi hýõng không ngừng xông thẳng vào khoang mũi, Vu Ðồng Ðồng thở dài một hõi, cầm ðôi ðũa lên tự an ủi bản thân mình, thôi kệ ði, vẫn còn nửa ngày nghỉ, hay là dùng thời gian ðó ðể nghĩ thật hẳn hoi xem phải tặng quà nhận lỗi với ngýời ta nhý nào mới ổn.
-
Lýu Phong cầm theo túi ðồ uống býớc vào quầy bi-a, quãng ðồ uống xuống sô pha, còn mũ thì nhẹ nhàng ðặt lên cái bàn bên cạnh, nói với cậu con trai ðang cầm gậy chọc bi-a: "Nhuy tổng, ðể mũ ở ðây cho cậu nhé."
Nói xong cậu lại chào hỏi với hai ngýời bên cạnh: "Tôi có mua ðồ uống, lạnh ðó, qua ðây uống ði."
Tiêu Hàn nhanh chóng ðặt gậy chọc bi-a sang bên cạnh nói: "Ayyo, có lòng quá nhỉ Phong của tôi, tôi ðể cho Nhuy tổng thắng ðến mức lòng bàn tay cũng ðổ mồ hôi rồi ðây này, nhanh lên, mau cho tôi chai Výõng Lão Cát ðể hạ nhiệt cái."
Trịnh Nhuy thu cánh tay lại, gậy chọc bi-a chọc vào bóng trắng, bóng trắng dựa theo góc ðộ khó nhằn nhẹ nhàng chạm vào quả bóng màu ðỏ rồi phát ra tiếng lanh lảnh, quả bóng ðỏ rõi chính xác xuống lỗ.
Tiêu Hàn vừa uống xong một ngụm Výõng Lão Cát, ðặt mông ngồi xuống sô pha thì nói với Lýu Phong: "Nhìn thấy chýa, kiểu này là lại thắng ngay lýợt ðầu, không chừa lại cho tôi chút ðýờng sống nào."
Quả thật là ðúng y nhý Tiêu Hàn nói, Trịnh Nhuy chọc thêm vài cái, cuối cùng nhẹ nhàng ðẩy quả bóng ðen số 8 vào lỗ.
Trịnh Nhuy cýời nói: "Cậu chõi với Lýu Phong vài ván vớt lại sự tự tin ði, tôi sang phòng bên cạnh mua bao thuốc."
Cậu quay ðầu lại thì thấy chiếc mũ lýỡi trai trên bàn, nhýớng mày cýời cýời. Mới tối hôm qua thì cái mũ này còn ðýợc ðội trên ðầu cô gái khóc rýng rýng nào ðó.
Cậu ðýa gậy chọc cho Lýu Phong, lấy cái mũ lýỡi trai từ trên bàn rồi ðội trên ðầu, thả býớc về phía cửa của quầy bi-a.
Lýu Phong nhận gậy chọc của Trịnh Nhuy, nhìn theo bóng của Trịnh Nhuy rồi nói với Tiêu Hàn: "Sao cảm giác tâm trạng hôm nay của Nhuy tổng rất tốt nhỉ?"
Tiêu Hàn gom hết bóng lại, cýời tủm tỉm nói: "Hôm nay Nhuy tổng còn ðýa nýớc cho một cô gái nữa."
"Vãi? Tình huống gì thế?" Lýu Phong vừa nghe Tiêu Hàn nói xong câu thì ðánh lệch luôn, bóng còn chýa ðýợc phá ra chứ ðừng nói ðến chuyện vào lỗ.
Mắt nhìn thấy Lýu Phong ðánh lỗi, Tiêu Hàn ðã ðạt ðýợc mục ðích thù cýời lớn: "Tình huống ðể bẫy cậu ðó, hahahaha, nhýờng một chút cậu bạn học này, ðến lýợt tôi rồi!"
Trịnh Nhuy lấy một bao thuốc ra từ trong quán, móc ví tiền từ trong túi ra thừ ngừng lại một chút, trong ví có kẹp một mảnh ruy bãng màu xanh lam nhãn nhúm, ở góc có vết ðã bị trôi mất màu. Mắt cậu hiện lên hình ảnh một cô gái khóc ðến mức nýớc mặt trýợt theo gò má lộp bộp rõi xuống dýới.
Cậu cầm dải ruy bãng lên, nghĩ gì ðó rồi lại nhét vào trong tầng trong của ví tiền, lúc này cậu mới rút tiền ra trả tiền bao thuốc.
Sau khi xé lớp giấy kính bao bên ngoài bao thuốc, Trịnh Nhuy ngýớc mắt lên, ðột nhiên bật cýời.
Cô gái này khá là, nhắc ðến là thấy có mặt nhỉ? Chýa ðến 24 giờ nhýng mà ðã gặp 3 lần luôn rồi. Cậu dựa ngýời vào cửa của tiệm châm thuốc, ngẩng ðầu nhìn cô gái ðang ôm một cái túi bóng trong tiệm sách ði cùng với một ngýời khác, vừa ði vừa nói gì ðó.
Khả nãng bây giờ tâm trạng cô cũng khá tốt, ðôi mặt cong cong, rất ðáng yêu.
Vu Ðồng Ðồng mua một cuốn luyện ðề mới và một cuốn tiếng anh. Trýõng Tiêu Nhã mua một cuốn tạp chí mới và cả tấm poster ðẹp lung linh nói với cô: "Aiz, nếu không phải là vì mình ðã thề với bức ảnh của nam thần Thẩm rằng sẽ không dán áp phích của ngýời khác thì mình cũng rất muốn dán tấm áp phích này lên ðầu giýờng."
"Buổi tối ðang ngủ mà tỉnh giấc mà nhìn thấy thì không ðáng sợ à?" Vu Ðồng Ðồng thân là một cô gái không theo ðuổi thần týợng, vẫn chýa hiểu ðýợc hành vi lấy áp phích dán lên trên ðầu giýờng.
Cả khuôn mặt Trýõng Tiêu Nhã say sýa: "Ðýõng nhiên là không rồi, ðể cho các nam thần của mình cùng mình ði vào giấc mõ...Õ? OMG, Ðồng Ðồng, nhanh ngẩng mặt lên, ở phía góc kia có một cậu ðẹp trai mặc ðồng phục của trýờng chúng ta! Là kiểu cực kỳ ðẹp trai ý! Nhanh nhìn ði!"
Vu Ðồng Ðồng ðang ðýa tay vẫy taxi thì bị Trýõng Tiêu Nhã túm lấy tay áo, cô phản xạ theo ðiều kiện nhìn qua hýớng ðó.
Ðứng trýớc chỗ bóng râm của cửa hàng tiện lợi có một ngýời, áo khoác ðồng phục vẫn là kiểu kéo một nửa cà lõ phất phõ nhý thế, một tay ðút trong túi quần, ðiếu thuốc treo bên miệng, hõi nhýớng mày nhìn ðánh giá cô.
Cậu ðội cái mũ lýỡi trai màu ðen kia, ồ, hóa ra cái mũ này cũng không phải kiểu rất bình thýờng, ðội lên nhìn rất ðẹp trai. Vu Ðồng Ðồng mím môi lại, trong lòng vang lên câu nói, "Giảo nhý ngọc thụ lâm phong tiền".
Sai hai giây yên lặng ðối mắt nhau, ánh mắt Vu Ðồng Ðồng rõi trên cái mũ lýỡi trai màu ðen của cậu, dù cách tầm 10 nhýng cô cảm giác mình dýờng nhý ngửi thấy mùi hýõng nýớc giặt trên chiếc mũ ðó, nhất thời chột dạ.
Ngay lúc này thì có một chiếc taxi dừng lại bên cạnh chỗ Vu Ðồng Ðồng, bác tài xế hạ thấp cửa xe xuống hỏi: "Muốn ði ðâu?"
Vu Ðồng Ðồng nhìn ngýời ở phía góc kia, rồi lại nhìn bác tài xế xe taxi, trong khoảng thời gian 0,5 giây thì ðýa ra một quyết ðịnh cực kỳ "ðà ðiểu", dựa theo tình thế sét ðánh không kịp býng tai hiện tại nhanh chóng kéo theo Trýõng Tiêu Nhã ngồi vào trong xe.
Tay từ trong túi ðang rút ra ðýợc một nửa chuẩn bị vẫy rồi say hello - Trịnh Nhuy nhìn theo cô gái nhý mèo ðang dẫm phải ðuôi, trong phút chốc ðã ngồi vào trong xe ði mất.
Trịnh Nhuy: "?"
- -----------------
Tác giả có ðiều muốn nói:
Vu Ðồng Ðồng: Xin lỗi, tôi lỡ cọ sạch chữ ký của cậu rồi.
Trịnh Nhuy: Không sao, thiếu một nét thì thõm một cái.
Tác giả: Nhuy Nhuy! Cậu bình tình, bình tĩnh lại ðã, cậu bây giờ, còn chýa biết rõ họ tên của nhau nữa!!!