Mỗi ngày đều là tình yêu vị trà

Chương 73: Kể cho anh ta nghe xem tôi ngủ với cô bao nhiêu lần rồi
 
Vài ngày sau, khi Hàn Duy Chỉ vào phòng họp để nghe báo cáo tổng kết hạng mục, anh nhận được bản kế hoạch và địa điểm chính thức của Tần Dương gửi tới.
 
Anh biết bản kế hoạch này chắc chắn không phải do Tần Dương viết. Nhưng anh nhìn lướt qua địa điểm, chưa trả lời ngay.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Anh muốn vào nghe báo cáo của Bạch Ngân và mấy sinh viên kia trước đã. 
 
Trước đó Hàn Duy Chỉ đã bàn bạc với tất cả các sinh viên rồi. Anh cũng đã nắm bắt được cương vị và hạng mục mà từng người đang phụ trách. 
 
Bạn học có quan hệ tốt nhất với Bạch Ngân là Trương Manh, cũng là người mà tất cả các vị giám đốc coi trọng nhất.
 
Cô ấy cũng là người có khả năng đạt được vé tốt nghiệp và đi dự offer nhất sau buổi huấn luyện hè. 
 
Anh biết hạng mục của Trương Manh được rất nhiều sự trợ giúp và chỉ đạo của David và Vicent.
 
Xã hội này là như vậy. Công ty cũng như một xã hội thu nhỏ. Bạn có thể nhận được bao nhiêu người trợ giúp, vậy đó cũng chính là bản lĩnh của bạn. 
 
Sau khi Trương Manh báo cáo xong hạng mục mà cô ấy dự toán cho công ty, tất cả các giám đốc đều vô cùng vừa lòng, chấm điểm cao cho cô ấy. Họ cũng nhất trí cho rằng đây là một hạng mục rất đáng để thực tiễn. 
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hàn Duy Chỉ lên tiếng: “Mong là các nhân viên phòng marketing sẽ giúp đỡ Trương Manh hoàn thành công việc. Ngoài ra cũng cảm ơn Trương Manh đã làm ra một hạng mục xuất sắc như vậy.”
 
Người tiếp theo lên báo cáo hạng mục là Bạch Ngân. Cô nôn nóng chờ đợi bên ngoài phòng họp.
 
Chờ đến lúc Trương Manh ra ngoài, hai con mắt cô ấy như là toát ra hình trái tim. Cô ấy nắm lấy tay cô nói: “Chị em à, tớ tớ tớ kích động quá, Henry đẹp trai lắm luôn, ngài ấy vừa khen tớ lại vừa cảm ơn tớ, bây giờ tớ chết cũng không hối tiếc”
 
Bạch Ngân hơi hâm mộ Trương Manh. Cô nghĩ, Hàn Duy Chỉ sẽ vĩnh viễn không khích lệ cô một chút nào đâu.
 
Chút nữa chắc chắn anh sẽ phê bình cô cho mà xem. 
 
Trong tâm trạng thấp thỏm bất an, Bạch Ngân đẩy cửa ra để vào báo cáo.
 
Hôm nay cô có trang điểm sơ qua. Tóc được buộc đuôi ngựa cao lên, makeup giản dị, phối với áo sơ mi, váy bó sát và giày cao gót. 
 
Cô nhìn như một người đẹp thành phố: thành thục, giỏi giang, nhìn chẳng có chút nào là giống học sinh. 
 
Ngoại trừ đôi mắt khi cười lên của cô có hơi bán đứng cô thì các thời điểm khác cô vẫn giống hệt như các nữ doanh nhân thành đạt. 
 
Hàn Duy Chỉ nhìn cô. Cô giống như các nữ doanh nhân mà anh đã từng gặp, ung dung đứng trên bục mà báo cáo.
 
Không biết vì sao mà trong lòng anh có chút buồn bã.
 
Anh không rõ tại sao mình lại buồn nhưng anh biết rõ ràng Bạch Ngân rất xuất sắc. Cô báo cáo rất xuất sắc, các bản phác thảo cũng rất xuất sắc.
 
Anh chỉ cho cô một nhắc nhở nhỏ, cô đã có thể làm ra thành quả vô cùng xuất sắc rồi. 
 
Cứ theo tiến độ này, về sau Bạch Ngân thậm chí có thể tự mình làm kế hoạch mà không cần ai trợ giúp, có lẽ cô còn xuất sắc hơn Trương Manh nữa. 

 
Bởi vì hạng mục của cô là do cô tự mình làm ra. 
 
Còn Trương Manh và cả những sinh viên thực tập khác đều có sự giúp đỡ của các vị tiền bối. Tuy rằng báo cáo ghi tên của bọn họ nhưng Hàn Duy Chỉ trong lòng sớm đã biết ai được ai giúp đỡ nhiều.  
 
Chỉ có Bạch Ngân, từ đầu đến cuối chỉ có một mình cô mà thôi.
 
Cô đã từng mơ hồ về tương lai, tự sa ngã, còn khóc ở trong lòng anh nói không bao giờ đi công ty làm nữa. 
 
Cuối cùng cô vẫn làm ra một tác phẩm xuất sắc đến như vậy. 
 
Khi anh nhìn con chuột của cô lướt qua từng bức phác thảo, anh lại nhìn quầng thâm mắt của cô, lúc đó anh biết cô đã phải trả giá bằng rất nhiều lần thức trắng đêm. 
 
Nhưng cô cố gắng như vậy, lại có rất ít người biết. 
 
Xã hội là như vậy. Bạn trả giá bằng rất nhiều đêm thức trắng nhưng kết quả có lẽ còn không tốt bằng những người nhẹ nhàng được sự chỉ điểm từ tiền bối. 
 
Lý do Hàn Duy Chỉ buồn là ở chỗ này. Anh cảm thấy cô đã trả giá quá nhiều.
 
Nhưng có lẽ kết quả không như mong muốn của cô được.
 
Vài vị giám đốc đưa ra nhận xét của bọn họ: “Tuy rằng tổng thể nhìn cũng OK nhưng nếu muốn dùng bản báo cáo này đi tuyên truyền ra bên ngoài làm bản mặt của công ty thì tôi cảm thấy có chút trẻ con.”
 
Fina ho hai tiếng, đứng ra nói chuyện giúp Bạch Ngân: “Do tôi bảo cô ấy thiết kế ngôn ngữ và hình ảnh trẻ hóa lại. Tôi không cho rằng đây là trẻ con mà thị trường hiện đại cần có sự nghịch ngợm và năng động hơn một chút.”
 
“Nhưng tôi lại thấy chuyện này sẽ ảnh hưởng đến hình tượng của công ty.”
 
Ý kiến của hai phái đối lập với nhau, mọi người cùng đưa mắt nhìn về phía Hàn Duy Chỉ.
 
Hàn Duy Chỉ đầu tiên là khẳng định tác phẩm của Bạch Ngân: “Vô cùng xuất sắc, vô cùng sáng tạo. Bianca, cô đã vất vả rồi. Thay mặt cho công ty, tôi cảm ơn sự cần cù chăm chỉ của cô.”
 
Anh nhìn thấy khi Bạch Ngân nghe những lời này, hốc mắt cô ấy đỏ lên.
 
Hàn Duy Chỉ lập tức nói sang chuyện khác: “Nhưng một tác phẩm từ khi xác định cho đến lúc quảng cáo rồi đến tuyên truyền còn cần quyết sách của các bộ phận nữa. Ý kiến của tôi là giữ lại tác phẩm này, chờ đến thời cơ thích hợp thì tuyên truyền cho mọi người..”
 
Fina không có ý kiến, các vị giám đốc cũng không có ý kiến. Tổng giám đốc đã ra quyết định rồi, hơn nữa còn không ra quyết định cụ thể.
 
Ý trong lời nói là: Không đến cuối cùng thì mọi thứ còn chưa xác định được.
 
Vì thế hạng mục của Bạch Ngân không được thông qua cũng không được loại bỏ.
 
Bạch Ngân biết, như vậy là cô thua rồi.
 
Mỗi năm sẽ có vài sinh viên thực tập cực kỳ xuất sắc được công ty để lại và nhận được vé dự offer. 
 
Cô biết cô đã hoàn toàn mất đi cơ hội này rồi.
 
Nhưng cũng không sao cả. Cô đi ra phòng họp và nghĩ như vậy

 
Cô cũng không vì vậy mà đố kỵ Trương Manh. Thực ra Trương Manh giỏi hơn cô rất nhiều.
 
Đều là do các mối quan hệ của Trương Manh tốt, được nhiều giúp đỡ, thực lực cũng mạnh, chỉ số thông minh cũng cao nữa.
 
Một đội ngũ xuất sắc cần những người tài có chỉ số thông minh cao như Trương Manh và Hàn Duy Chỉ vậy. Bạch Ngân luôn nghĩ như vậy.
 
Trương Manh mời Bạch Ngân đi ăn lẩu bộ đội ở gần đó.
 
Khi nồi lẩu nóng hổi được bưng lên bàn, Trương Manh nói với cô: “Cậu có biết không, đây là quán ăn mà Henry giới thiệu cho tớ đấy. Ngài ấy kiến nghị tớ nên đi cùng bạn bè tới, còn bảo nhất định chúng mình sẽ thích nữa chứ. Ha ha, thích thật nhỉ.Cậu thích không, Bianca?”
 
Bạch Ngân gật đầu nói: “Đương nhiên là thích rồi.”
 
Không chỉ là đây là quán ăn mà Hàn Duy Chỉ đề cử, cũng bởi vì đi cùng bạn bè đến.
 
Cô vĩnh viễn nhớ người bạn tốt Trương Manh này.
 
Cô nghĩ nhiều năm sau cô vẫn sẽ nhớ buổi ăn lẩu với Trương Manh ở quán lẩu này. 
 
Bạch Ngân chụp một số ảnh rồi đăng lên trang cá nhân của mình.
 
Đến đêm khuya, cô theo thói quen mà định đi xem WeChat của Hàn Duy Chỉ. Trang cá nhân của anh rất trống trải, giống như anh là một người không cần đăng động thái của mình lên để chứng minh vậy. 
 
Càng gần đến ngày kết thúc kỳ thực tập, Bạch Ngân càng cảm thấy buồn rầu. 
 
Một mặt là do cô biết bản thân không lấy được vé dự offer, mặt khác là do mình không lấy được offer chứng tỏ về sau cô sẽ không có điểm chung gì với Hàn Duy Chỉ một cách quang minh chính đại như thế này nữa rồi. 
 
Hai tháng này như là thời gian mà cô ăn trộm vậy. 
 
Quả nhiên đồ trộm cắp thì nhất định sẽ phải trả lại, không thể ở lại mãi mãi.
 
Vì hạng mục đã được chọn xong nên thời gian thực tập của Bạch Ngân còn hơn một tuần. Cô trở nên ăn không ngồi rồi. 
 
Cô thấy mình như là con người nhàn rỗi duy nhất ở công ty.
 
Vì thế cô bắt đầu suy nghĩ có nên xin Fina nghỉ việc trước thời hạn thực tập hay không. 
 
Dù sao thì công ty cũng không cần nuôi một người rảnh rỗi. 
 
Mà cô dù có thiếu tiền thì cũng thiếu đến thế rồi, tiền lương hơn một tuần này cũng chẳng nhằm nhò gì với cô. 
 
Lúc cô đã suy tính nên nói như thế nào rồi, đang muốn gõ cửa phòng Fina để báo cáo với cô ấy về chuyện nghỉ việc này. 
 
Fina thấy là cô, bỗng nhiên đứng lên nói: “Bianca, đúng lúc tôi đang muốn tìm cô đây. Tôi có chuyện quan trọng này muốn nói với cô.”
 


 
Kế hoạch từ chức trước thời hạn của Bạch Ngân cứ thế mà bị vứt xó.
 
Bởi vì Fina muốn cô trước khi từ chức phải dẫn dắt tất cả các sinh viên thực tập chuẩn bị một bữa tiệc chia tay với công ty. 
 
Năm ngoái cũng có hoạt động này nhưng là do phòng xã giao chuẩn bị. 
 
Năm nay Fina định cho Bạch Ngân một cơ hội để thể hiện. Bởi vì trong tất cả các báo cáo của sinh viên thực tập chỉ có một mình báo cáo của Bạch Ngân chưa được quyết định thông qua hay loại bỏ. 
 
Lý do mà kế hoạch bị gác lại có rất nhiều, vì vậy cũng chưa chắc là do Bạch Ngân chưa đủ năng lực.
 
Bởi vậy Fina cũng muốn cho cô thêm một cơ hội để thể hiện bản thân. Trong lúc vô tình cô ấy cũng có nghe qua Bạch Ngân có rất nhiều kinh nghiệm biểu diễn. Cô đã từng làm người mẫu xe hơi, cũng từng học lễ nghi khi làm thêm. 
 
Fina nghĩ cô có thể hoàn thành hoạt động tiệc tối này. 
 
Bạch Ngân tính ngày. Cô cảm thấy trong vòng một tuần mà hoàn thành một bữa tiệc chia tay sinh viên thực tập thì có hơi vội vàng. 
 
Nhưng cô cũng có băng ghi hình của năm trước để tham khảo, cũng có kinh phí công ty cho rồi. Vậy cô có thể mời giáo viên về dạy và chỉ đạo bằng tốc độ nhanh nhất.
 
Người tham dự tiết mục biểu diễn đều là những sinh viên trẻ, vì vậy nhảy múa ca hát không phải là điều gì khó đối với bọn họ.
 
Từ sau khi kế hoạch của cô bị trì hoãn, Bạch Ngân có chút tự ti. Khi gặp được đám người kia của Lisa ở trong công ty cô cũng không dám ngẩng đầu lên. 
 
Cô thường xuyên thấy bản thân rất tệ. Nhưng nếu có một công việc khác để cô có cơ hội chứng minh bản thân lần nữa thì cô sẽ không ngần ngại mà dốc hết sức làm. 
 
Cô chỉ hơi lo lắng mình sẽ làm hỏng chuyện thôi.
 
Sau khi nhận nhiệm vụ của Fina, cô trở về ký túc xá. Cô làm kế hoạch trong suốt đêm, đến khi ngủ cũng nằm mơ về chuyện này. 
 
Hình bóng của Hàn Duy Chỉ đã không còn xuất hiện trong mơ của cô nữa. Hiện tại trong đầu cô chỉ còn có vài việc: Công việc. Chuẩn bị tiết mục. Chọn địa điểm. Tổ chức tập luyện
 
Sáng sớm hôm sau Bạch Ngân đã đi xem địa điểm luôn.
 
Địa điểm được chọn là phòng tiếp khách của một khách sạn 6 sao. Nơi đó nhìn qua có vẻ rất long trọng, đủ có sân khấu để biểu diễn, bên dưới cũng đủ bàn ghế để cho toàn bộ nhân viên công ty ngồi. 
 
Cô cảm thấy ăn bữa tiệc ở đây rất thích hợp.
 
Vì bữa tiệc chia tay này, cô được kéo vào group chat của công ty.
 
Mục đích là hòa đồng hơn với các đồng nghiệp ở các bộ phận khác. Mà phần khác cũng là vì kêu gọi các vị đồng nghiệp tài hoa gia nhập tiệc chia tay của sinh viên thực tập. 
 
Dựa theo truyền thống của công ty thì người giúp đỡ các sinh viên thực tập biểu diễn sẽ được thêm tiền thưởng cuối năm. 
 
Cũng trong group chat này, Bạch Ngân thấy “Bạn gái” của Hàn Duy Chỉ.
 
Thật ra chỉ là ảnh chụp của một vị đồng nghiệp nào đó gửi lên thôi. Đó là hình ảnh một người phụ nữ cúi xuống hôn anh trong quán cà phê.
 
Vị đồng nghiệp kia nói rằng đây là ảnh chụp tuyệt mật, tuyệt đối không được truyền ra ngoài. Người nọ còn nói mình quen biết người đẹp này. Người đó là danh viện* nổi tiếng trong thành phố. Mọi người còn khen sếp thật có mắt thẩm mỹ. 
 
*danh viện: tiểu thư danh giá giới thượng lưu, con nhà giàu, có tri thức cao.
 
Phía dưới là một đống lời chúc phúc.
 
Bạch Ngân thấy bạn gái của anh thật sự vô cùng xinh đẹp. Nhưng cô cũng tự an ủi bản thân: không phải người này cũng là người khác, dù sao cũng chẳng phải là cô. 
 
Bạch Ngân bỗng nhiên cảm thấy chẳng sao cả, cũng chẳng có việc gì. Cô chỉ còn một tuần nữa thôi, cũng chẳng có nhiều sức lực mà đi quan tâm bạn gái của anh. 

 
Tại group chat này Bạch Ngân mới biết nhân viên của MIC đều là ngọa hổ tàng long*.
 
*ngọa hổ tàng long: con hổ đang nằm và con rồng ẩn náu. Ý chỉ những người tài nhưng không thể hiện ra bên ngoài, khiêm tốn.
 
Trong đó có một diễn viên múa ba lê có thể múa đơn, còn có một nhân viên phòng marketing đàn piano đạt đến cấp 10. 
 
Đây đều là những thiên tài nghệ thuật bị công việc chậm trễ rồi.
 
Vì thuyết phụ bọn họ tham gia biểu diễn mà Bạch Ngân tốn công gia nhập vào đội ngũ nhân viên. Cô không có nhiều tiền nên chỉ mời bọn họ uống cà phê và trà sữa mà thôi.
 
Ước chừng mời được hai ba bữa trà sữa thì đồng nghiệp nam chơi piano đạt cấp 10 đã đồng ý hợp tấu cùng với diễn viên múa ba lê một bài《 điệu nhảy xoay tròn của hoa》.
 
Bạch Ngân rất cảm ơn bọn họ.
 
Cô còn tổ chức cho các sinh viên nữ thực tập nhảy một bài nhạc Hàn đang rất hot. Lúc đó bọn họ sẽ mặc váy ngắn, nhìn rất dào dạt sức sống, như trở về thanh xuân tươi đẹp. 
 
Vốn dĩ Bạch Ngân là người phụ trách nên sẽ không cần lên sân khấu. Chỉ là do số nữ sinh viên quá ít nên cô không thể không lên sân khấu được. 
 
Dưới sự chỉ đạo của giáo viên, bọn họ đã dần nắm được kỹ thuật nhảy múa.
 
Mỗi ngày cô đều vội đến nỗi chân không chạm đất, may mà thời gian không phụ lòng người có tâm. 
 
Đến lúc tập luyện, Fina nhìn thấy Bạch Ngân mặc váy ngắn xếp li phối với áo ngắn tay mà hai mắt tỏa sáng: “Cô xinh quá”
 
Fina lại lén thêm một tiết mục nữa.
 
Cô ấy muốn cặp đôi hoàn hảo - Bạch Ngân và Vicent phải làm trung tâm của bữa tiệc. Lúc đó Bạch Ngân nhất định phải mặc bộ đồ này lên sân khấu, chắc chắn mọi người sẽ khen cô là sinh viên thực tập xinh đẹp nhất từ trước tới giờ. Fina muốn cho những lão già đó biết thế nào là tuổi trẻ dào dạt sức sống. 
 
Vốn dĩ Bạch Ngân mời MC từ bên ngoài đến chủ trì bữa tiệc với Vicent nhưng có vẻ nữ MC kia rất bận, ngay cả tập luyện cũng không đi. 
 
Fina rất ghét thể loại người như vậy, vì thế mới quyết định đào thải nữ MC kia, đổi lại là Bạch Ngân là MC. 
 
Vì thế một mình Bạch Ngân phải làm cả ba công việc. Ngoài nhảy múa ra thì cô còn phải làm MC, sau đó còn phải giám sát mọi thứ trong bữa tiệc nữa. 
 
Fina sợ cô không lo liệu được hết mọi việc nên nhờ Trương Manh là người nhàn rỗi nhất đi giúp cô.
 
Trương Manh rất sẵn lòng đi giúp đỡ. Dù sao thì biểu diễn nhảy hiện đại cũng không đến lượt cô ấy. Cô ấy đã rất cô gắng rồi nhưng giáo viên dạy nhảy lại nói chân tay cô ấy không được dẻo, không phù hợp nhảy múa gì cả. Vì vậy Trương Manh chỉ có thể đi chỉ đạo và chuẩn bị tiệc với Bạch Ngân. 
 
Đến ngày biểu diễn chính thức, Bạch Ngân mời đội trang điểm mà chị họ của Lâm Xuân Chi giới thiệu. 
 
Giá cả đều như thị trường nhưng cô lại mời những người chuyên nghiệp nhất đến. Vì vậy mà kỹ thuật trang điểm của bọn họ không phải dân nghiệp dư có thể so sánh được. 
 
Đặc biệt là kiểu make up của Bạch Ngân khiến Vicent phải thốt lên: “Woah, Bianca, anh thấy em nên đi làm MC của đài truyền hình trung ương đấy.”
 
Bạch Ngân đứng cạnh Vicent. Anh ta vừa đẹp trai vừa ấm áp  lại vừa có đôi chân dài dài, là kiểu diện mạo nhẹ nhàng thư sinh rất được ưa chuộng hiện nay. 
 
Anh ta đứng cùng với Bạch Ngân quả thực là trai xinh gái đẹp, không ai dám nói họ không xứng đôi. 
 
Hàn Duy Chỉ vừa xuống máy bay liền vào bàn tiệc.
 
Trong một tuần anh đi công tác xa, có rất nhiều việc đã thay đổi.
 
- Hết chương 73 -

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận