Mỗi Ngày Đều Mơ Thấy Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Thả Thính Tôi

Thời điểm Đồng Dật trở lại phòng ngủ, nghe thấy trong phòng tắm âm thanh "rầm rầm", vì thế đứng trước cửa toilet hỏi: "Tắm hả?"

Người trong phòng tắm không để ý đến hắn, tiếp tục tắm rửa.

Hắn nhìn nhìn khắp phòng, giường đệm của Khổng Gia An vẫn như cũ, cái bàn cũng sạch sẽ, hiển nhiên là không có trở về.

Nhóc này cao 1m7, còn nhỏ nhỏ gầy gầy, mỗi lần đứng bên cạnh bọn họ đều nơm nớp lo sợ, xem ra trước khi đổi phòng cũng thường xuyên không trở lại phòng ngủ.

Trên bàn Mễ Nhạc đặt một chồng tài liệu, chắc là xem đống này được một nửa thì đi tắm.

Lý Hân vẫn như cũ ở cùng bạn gái, làm chó FA như Đồng Dật trở lại phòng ngủ không có việc gì làm, cũng chỉ có thể đi đi lại lại trong phòng làm mấy việc vặt.

Hắn tiếp tục đứng ở cửa toilet nói: "Tôi có gắn camera trong nhà vệ sinh."

Trong phòng tắm yên tĩnh một chút, dường như người trong đó không hề động đậy, chỉ có tiếng nước chảy ào ào.

Đồng Dật nhịn không được cười, tiếp theo nhích người tới một chút, lại lần nữa tiếp tục nói: "Ỏ! Người rất trắng nha!" Làm như thật sự nhìn thấy được vậy.

Người trong toilet chần chừ một chút, tiếp tục tắm rửa.

Đồng Dật lại đến cửa phòng vệ sinh: "Tôi muốn vào WC, tôi mắc tè, cậu nhanh lên."

Người trong toilet tiếp tục một hồi mới dừng lại, đợi sau khi Mễ Nhạc mở cửa đi ra, nhìn thấy Đồng Dật chờ ở cửa, nhịn không được hỏi: "Cậu có thấy mình trẻ trâu quá không vậy?"

Mễ Nhạc vừa mới tắm xong, trên mặt không có trang điểm nhưng làn da đẹp đến không thấy lỗ chân lông, tóc rủ xuống, ở cổ còn có giọt nước lăn xuống.

Trên người mặc bộ áo ngủ, có hơi nhăn, trông lười biếng hơn bình thường.

"Cậu có bị tôi dọa sợ không?" Đồng Dật hứng thú bừng bừng hỏi.

"Chẳng lẽ cậu có khuynh hướng ở phương diện này hả?" Mễ Nhạc không trả lời, mà hỏi một vấn đề như vậy.

"Hả?" Đồng Dật không hiểu.

"Giống như... Cậu thu hút rất nhiều con trai thích mình."

Đồng Dật gật gật đầu: "Không sai, mấy người bọn họ đã thành anh em của tôi."

Mễ Nhạc xoa tóc trở về bàn học của mình ngồi xuống, quay đầu nhìn Đồng Dật một cái, cười không rõ ý tứ: "Ồ, chúc mừng cậu nha, làm anh em tốt vui vẻ."

"Cho cậu xem cái này." Đồng Dật không trả lời lại cái này, từ trong túi lấy di động ra đi tới bên cạnh Mễ Nhạc.

"Cậu không quá mắc tè?"

Lúc đó Đồng Dật chỉ muốn chọc Mễ Nhạc, chứ không có ý định đi WC, mở di động ra cho Mễ Nhạc xem cái video: "Mới quay, Tư Lê thật là liều mạng."

Trong video một mét tám đang chạy, vừa mang vẻ mặt đưa đám kêu: "Mễ Nhạc là ba ba tôi!"

Chạy vài bước, lại kêu vài lần.

Này cũng không phải là toàn bộ, khí thế nhất chính là một đám người chạy theo phía sau một mét tám, vui sướng khi thấy đồng đội gặp họa, giơ di động đi theo một mét tám quay chụp lia lịa.

"Các cậu không phải là bạn bè sao? Sao lại nhốn nháo muốn chọc ghẹo cậu ta?" Mễ Nhạc nhịn không được hỏi.

"Còn phải xem tình hình." Thời điểm Đồng Dật nhìn thấy cảnh này cũng không nhịn được mà cười to.

Mễ Nhạc nhìn nhìn, nghĩ, quan hệ bọn họ nhất định rất tốt.

Quan hệ không tốt sẽ dám vui đùa quá trớn như vậy sao?

Sớm tan rã hết.

Xem xong một cái video, Đồng Dật lại cho cậu xem cái video khác, một mét tám vừa chạy vừa khóc, cũng không gọi nữa, mà là lệ chảy ròng ròng chạy đi.

"Chạy tới khóc hả?" Mễ Nhạc hỏi.

"Tư Lê rất sĩ diện, xấu hổ đến lệ chảy ròng ròng mà chạy đi, nhìn bộ dạng này có phải rất đáng yêu không?" Đồng Dật cười hắc hắc.

"..." Mễ Nhạc đúng thật là cũng cảm thấy đáng yêu, cố nén mới không cười ra tiếng.

"Vì sao không gọi tôi đi xem?" Mễ Nhạc hỏi.

"Tôi gửi tin nhắn cho cậu mà không thấy trả lời."

Mễ Nhạc duỗi tay lấy điện thoại nhìn thoáng qua, Đồng Dật đúng thật là gửi tin nhắn mười phút trước.

"Ỏ... Mười phút có thể chạy một vòng sao?" Mễ Nhạc lại hỏi.

"Đừng hà khắc như vậy, trẻ con phạt chạy đều sẽ khóc, có ý là được rồi, ở chung lâu ngày cậu sẽ biết, cậu ta ngoài mặt tỏ ra khó ở, thật ra tính tình còn rất được." Đồng Dật nói xong, lấy điện thoại về, kéo ghế dựa của mình đến, ngồi bên cạnh Mễ Nhạc, hỏi cậu: "Weibo này chơi như thế nào?"

Thật ra Mễ Nhạc đặt cược với một mét tám cũng không chuẩn bị gì.

Hiện tại một mét tám làm theo, cậu trầm mặc một lúc cũng không nói gì nữa.

"Đã là thời đại nào rồi, đến cả tài khoản cũng không biết đăng ký?" Mễ Nhạc nhịn không được hỏi.

"Ngày thường đều bận rộn huấn luyện, cũng chỉ trò chuyện WeChat một chút, không có chơi mạng xã hội, cũng không biết dùng như thế nào." Đồng Dật nói, tay chân vụng về bắt đầu đăng ký tài khoản Weibo.

Cái này là fanclub của hắn yêu cầu.

"Cậu nghĩ tên Weibo của tôi nên đặt là gì?" Đồng Dật hỏi.

"Tên thật cũng rất đẹp, cậu về sau không phải làm vận động viên hả?"

"Ok." Đồng Dật bắt đầu xem danh sách đề cử theo dõi, hầu hết đều bỏ qua, hắn cũng không quen biết ai.

Lướt xuống một hồi thì thấy Mễ Nhạc, vì thế bấm theo dõi Mễ Nhạc, rồi nhấn "tiếp theo".

Lúc sau tài khoản Weibo của Đồng Dật ra đời.

Tên: Đồng Dật.

Người theo dõi: 1.

Người hâm mộ: 3.

Người chú ý là Mễ Nhạc, người hâm mộ là do Weibo cài đặt số lượng.

Hắn đem tài khoản Weibo của mình đăng vào trong fanclub, nhìn thấy fan của mình kích động bắt hắn phải chứng thực, hắn cũng không quá để ý.

Nhìn thấy bọn họ thảo luận nội dung mới hỏi Mễ Nhạc: "Fanclub của cậu gọi là gì?"

"Yên Vui." Mễ Nhạc trả lời.

Mễ Nhạc không nói đến thời điểm cậu là ngôi sao nhí, fan của cậu gọi là Thỏ Mễ Mễ, đến bây giờ còn có người kêu cậu là Thỏ Con.

"Cậu cảm thấy fan của tôi nên đặt tên là gì?" Đồng Dật phát sầu.

"Không biết."

Sau khi Đồng Dật nghĩ nát óc, vào trong fanclub đánh chữ: Kêu đại Nhạc Dật đi.

Màu gốc: Này thật sự không phải tên couple sao?

Đường Khanh: Chính chủ phát đường hả?

Tử lục đâu dày đặc: Cái này...

Đồng Dật không hiểu này có ý tứ gì, vì thể đánh chữ hỏi:???

claireyyhx: Không có việc gì, không có việc gì, rất tốt.

Pi: Cậu nghĩ chúng ta nên xưng hô với cậu thế nào?

Đồng Dật: Kêu đại ca đi.

Ma khoai: Nhưng... Có thể đi...

Hỏa hoa hà hải: Đại ca!

Hỏa hoa hà hải: Đại ca, tôi chụp trận bóng rổ rồi, photoshop xong rồi, có thể đăng lên hậu viện hội Weibo không?

Hỏa hoa hà hải: [hình ảnh] [hình ảnh] [hình ảnh]

Đồng Dật: Rất đẹp trai, các cậu cứ tùy ý đi.

Đồng Dật nói chuyện một hồi, hỏi Mễ Nhạc: "Hai mình có thể chụp một tấm hình không?"

Mễ Nhạc không để ý đến hắn.

Đồng Dật lại đem ghế dựa dịch tới gần Mễ Nhạc, giơ lên di động, mở ra camera trước, lại lần nữa nói: "Nào, cười một cái."

Mễ Nhạc như cũ không quay đầu lại, mà nghiêng người tới gần Đồng Dật còn giơ ngón giữa lên.

Đồng Dật nhìn màn hình mỉm cười, thế là được tấm hình "chụp ảnh chung" của hai người bọn họ, liền đăng lên Weibo.

Đồng Dật: Hai người chúng tôi vốn dĩ là bạn cùng phòng, quan hệ đoàn kết tốt đẹp, hỗ trợ lẫn nhau, cảm ơn các bạn đã chú ý. [hình ảnh]

Đăng Weibo xong, Đồng Dật liền đóng app, lại nhìn nhóm chat, phát hiện nhóm người này đang nói chuyện phiếm làm hắn không thể xen vô, vì thế buông di động đi toilet rửa mặt.

Mễ Nhạc còn đang xem kịch bản, đột nhiên nhận được tin nhắn, lấy di động nhìn thoáng qua, là mẹ cậu gửi đến.

Mẹ: Lần này xào nhiệt độ khá tốt, tài khoản sẽ khôi phục lại cho con, cho con thêm một số tiền.

Mễ Nhạc nhìn tin nhắn mà không hiểu gì, nhanh chóng nhắn tin hỏi trợ lý của mình, mới biết là chuyện gì đang diễn ra.

Cậu lập tức mở Weibo của Đồng Dật ra xem, thấy bài đăng của hắn thì cạn lời.

Nội dung Weibo không thể hiểu nổi, ảnh chụp được chụp bằng camera trước, chụp không có kỹ thuật, không photoshop, cực kỳ thẳng nam, nếu không phải nhan sắc của Đồng Dật có thể gánh còng lưng thì tấm hình này không dám nhìn thẳng.

Quan trọng nhất là ảnh chụp còn có cậu, chỉ một cái ót thêm phía sau lưng, cộng thêm một ngón giữa dựng đứng.

Tóc rủ xuống vì mới vừa tắm xong, hai người tuy rằng không phải chính diện chụp chung với nhau, nhưng chụp như vậy càng có vẻ thấy rõ quan hệ không tệ lắm, còn có chút mùi trêu ghẹo nhau.

Mễ Nhạc có lúc nào bị bại lộ hình tượng như này đâu chứ?

Còn Đồng Dật cũng không có ý xấu, cậu liền tiếp tục giả chết.

Nguyên nhân là bài đăng này được chuyển phát rộng rãi trong nhóm fan của Đồng Dật, nhưng lại bị đoàn đội của Mễ Nhạc phát hiện, rốt cuộc có rất nhiều fan Mễ Nhạc biết đến.

Đoàn đội phát hiện, mẹ Mễ Nhạc cũng phát hiện.

Đập tiền trước tính sau, vậy là mua hot search cho Đồng Dật, rồi mua thêm thủy quân vào.

Weibo của Đồng Dật lập tức náo nhiệt lên.

Mễ Nhạc nhìn Weibo Đồng Dật, nhìn nhìn danh sách theo dõi của Đồng Dật, phát hiện chỉ theo dõi một mình cậu, nhịn không được nhíu mày.

Chờ Đồng Dật ra, cậu lập tức hỏi Đồng Dật: "Vì sao cậu không theo dõi người khác?"

"Tại vì tôi đâu có quen họ đâu." Đồng Dật trả lời hợp lý hợp tình, lấy một bịch sữa bò nguyên chất từ trong ngăn tủ, ngửa đầu lên uống "ừng ực ừng ực", vài cái đã uống hết rồi.

"Bạn bè của cậu đâu?"

"Bọn họ không chơi Weibo."

"Cậu có biết cậu chỉ theo dõi mình tôi, sẽ làm rất nhiều người hiểu lầm không?" Mễ Nhạc tiếp tục hỏi.

"Hiểu lầm cái gì cơ?"

"Cậu có biết hai chúng ta bị đồn có gian tình không hả?"

Đồng Dật như nghe được một câu chuyện cười: "Hai chúng ta? Có gian tình?"

Mễ Nhạc phục cái tính thẳng nam của Đồng Dật rồi, muốn unfollow Đồng Dật, lại cảm thấy sẽ giấu đầu lòi đuôi.

Nghĩ nghĩ rồi ném điện thoại sang một bên, lại trừng mắt liếc Đồng Dật một cái.

"Ơ mà, hai chúng ta bị đồn có gian tình là ý gì vậy? Hai chúng ta mỗi ngày ở bên cạnh đều đánh nhau hả? Tôi nên trực tiếp đổi hạng mục, không đánh bóng chuyền nữa, trực tiếp đổi thành đấu vật cho rồi." Đồng Dật lải nhải, đi theo phía sau Mễ Nhạc hỏi.

Mễ Nhạc ngẩng đầu, liếc Đồng Dật đến trắng mắt.

Đồng Dật cũng hết chỗ nói rồi, hỏi: "Tôi gây phiền phức cho cậu hả?"

"Không có việc gì, không có gì quá ghê gớm." Mễ Nhạc trả lời xong liền đóng kịch bản lại đi ngủ.

Đồng Dật ở trong phòng ngủ đi vài vòng, cầm lấy di động xem Weibo, xem xong liền "phắc" một tiếng.

Hiển nhiên là bị nhiều tin tức như vậy làm sợ hãi.

Quả nhiên dính tới Mễ Nhạc liền nổi.

"Lúc sau cậu thành thật một chút, đừng có tỏ ra thân thiết với tôi." Mễ Nhạc ở trên giường nói một cậu.

Đồng Dật gật gật đầu, làm một cái thủ thế: "Oke con dê!"

Mễ Nhạc trằn trọc một hồi mới ngủ, làm cậu ngoài ý muốn chính là, cậu lại lần nữa mơ thấy Đồng Dật.

Chỉ sợ bị Đồng Dật làm liên tiếp mấy đợt, khiến cậu có ấn tượng sâu sắc quá đi.

Cậu ngồi ở quầy bar, nhìn bartender pha rượu.

Xung quanh đều là người trẻ đến hộp đêm chơi, âm nhạc đinh tai nhức óc.

Ngồi một hồi, cũng không có người đến tìm cậu xin chữ ký, làm cậu thấy thực sự thoải mái, kỳ thật cậu vẫn luôn muốn tới nơi này chơi một lần.

Nhìn khắp nơi, vậy mà thấy được Đồng Dật cùng bạn bè của hắn đang vui vẻ nói chuyện.

Sau khi cậu nhìn xong, lại tiếp tục ngồi, muốn uống một ly rượu.

Một lát sau, Đồng Dật vừa quay đầu lại xem anh em của mình, vừa đi tới bên người Mễ Nhạc, nhìn bộ dáng Mễ Nhạc uống rượu mà không nhịn được cười.

"Giấc mơ của cậu lúc này rất hoàn chỉnh nha, còn có bọn Tư Lê nữa." Đồng Dật nói.

Mễ Nhạc sửng sốt.

Mơ?

À, là mơ thôi, bằng không làm sao cậu có thể tới chỗ này được, còn không có người tới tìm cậu nữa.

"Tôi thật sự hâm mộ cậu nha, cậu có nhiều bạn bè như vậy." Mễ Nhạc nói với hắn, nếu là hiện thực tuyệt đối sẽ không nói lời thật lòng.

"Tại vì tính cách của cậu quá khó ưa, bằng không cũng sẽ có bạn bè." Đồng Dật trả lời.

"Tính cách..." Mễ Nhạc lẩm bẩm một câu, tiếp theo uống một ngụm rượu.

"Có điều trong mơ chỗ này của cậu có hơi nghiêm túc, bọn Tư Lê nếu thấy chỗ có nhiều gái như vậy, chắc chắn sẽ không đàng hoàng mà ngồi yên ở chỗ kia." Lực chú ý của Đồng Dật còn đặt ở chỗ bạn bè hắn.

"Đúng vậy, đúng thật là có hơi nghiêm túc, bằng không cái hộp đêm này có nhiều 0 như thế, không có khả năng không tới tìm cậu xin WeChat."

"0 gì? Cái đội nào có số 0 hả?" Đồng Dật hỏi.

Mễ Nhạc nhịn không được cười, cưới tới nghiêng ngả, mắng hắn: "Thẳng nam ngu đần."

Đồng Dật phát hiện, Mễ Nhạc ở trong mộng kỳ thật thích cười, cười thả ga liền không dừng lại được.

Cười đến người ta không hiểu cái gì.

Ngay sau đó Mễ Nhạc vỗ đùi Đồng Dật một cái: "Chỗ này của cậu không có hứng thú với 0, mất công cậu lại xem bọn họ là anh em tốt."

Thân thể Đồng Dật cứng đờ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui