Mỗi ngày đều muốn cùng đại lão ly hôn


Trong phòng họp Cao Duy , Tô Khả một thân Tây trang màu đen ngồi nghiêm chỉnh bên cạnh bàn hội nghị, mái tóc được cắt ngắn nhẹ nhàng khoan khoái, ngày bình thường vẫn luôn để mái ngang trán, nhưng hôm nay lại được vuốt lệch lên một bên, vì vậy càng làm lộ ra vẻ thành thục ổn trọng.
Bên cạnh hắn là một cặp công văn màu đen, ngẫu nhiên hướng cửa phòng hội nghị nhìn một cái, thần sắc như thường, không có bởi vì phải chờ đợi mà không kiên nhẫn biểu tình.
Vừa rồi thư kí mới nói tổng giám đốc bọn họ không có ở công ty, phải tối nay mới trở về.

Còn về phần lúc nào trở lại, thư kí cũng không nói, đại khái cô ấy cũng không biết sếp mình lúc nào trở lại.
Tô Khả bưng lấy chén trà thư kí pha cho hắn, ngay cả điện thoại cũng không có chơi, cứ như vậy ngồi ngẩn người.
Hắn tới lúc ba giờ, mà tới hơn năm giờ giám đốc của Cao Duy là Tần Hằng mới từ bên ngoài trở về, nhìn dáng vẻ của hắn( Tần Hằng) không giống như là ra ngoài xử lí chính sự, một bộ dáng lười biếng, giống như là vừa đi uống trà chiều trở về vậy.
Mặt của hắn rất đẹp, có nét Châu Âu , làm da trắng nõn, đôi mắt thâm thuý, tuy là người Châu Âu nhưng con ngươi lại mang màu đen của người châu á, mũi rất cao, trên tàu còn đeo một chiếc khuyên màu đen, mái tóc hơi dài được hắn dùng dây buộc lại.
Lúc Tô Khả nhìn thấy hắn, đầu tiên là sững sờ một lúc, nguyên lai giám đốc của Cao Duy lại là cái dạng này, so với mình tinh trên ti vi còn muốn đẹp hơn.
Hắn đứng dậy, hướng Tần Hằng chào, " Tần tổng khỏe, tôi tên là Tô Khả."
Tần Hằng có chút nheo mắt lại nhìn hắn.

Người này rất thanh tú, đôi mắt trong veo, tựa như một cũng thanh tuyền,khiến hắn( Tần Hằng) có một loại xúc động muốn khi dễ hắn.

Tần Hằng kéo ghế ra ngồi xuống, " Ngồi đi!"
" Ừm, cảm ơn." Tô Khả lại lần nữa ngồi xuống, vẫn ngồi ngay ngắn như cũ, tựa như học sinh tiểu học nghiêm túc ngồi nghe giảng.
Tần Hằng dựa trên ghế, hai chân bắt chéo, " Nghe nói cậu có hạng mục muốn tìm tôi đầu tư?"
" Ừm, đúng vậy.

Tôi cùng mấy đồng học thiết kế ra một trò chơi, chúng tôi muốn tự mình vận hành, nhưng trước mắt tài chính bị khuyết thiếu." Tô Khả chân thành nói, sau đó hắn lấy một túi hồ sơ từ trong cặp công văn, là bản kế hoạch của hạng mục, hai tay đưa cho Tần Hằng, " Tần tổng, đây là bản kế hoạch của chúng tôi."
Tần Hằng tuỳ ý đọc qua một chút, Tô Khả ở một bên giải thích nói: " Hiện tại người chơi trò chơi ở trong nước ngày càng tăng cao, chúng tôi khai thác mục tiêu người chơi khá rộng, cân nhắc đặc thù giữa người chơi nam và người chơi nữ, chúng tôi bố trí rất nhiều tràng cảnh...."
Thanh âm Tô Khả vẫn mang theo một chút trong trẻo của thiếu niên, Tần Hằng nghe cảm thấy rất dễ chịu, dứt khoát khép lại bản kế hoạch, một tay chống cằm, nhìn chằm chằm Tô Khả ở đối diện.
Bị Tần Hằng nhìn chăm chú, mặt Tô Khả đỏ lên, trong lúc nhất thời câu nói có chút hỗn loạn, một lát sau, hắn mới thích ứng, nói tiếp: " Chúng tôi thiết kế những cảnh trong trò chơi đều được mỹ hoá, kịch bản phong phú, để người chơi có thể chân chính dung nhập vào trò chơi...."
Tô Khả rất giản lược mà đem trò chơi họ khai thác giới thiệu cho Tần Hằng, chờ hắn nói xong, Tần Hằng mới hỏi, " Nói xong rồi?"
" Ừm."
" Vậy cậu cảm thấy tiếp theo chúng ta nên đi nơi nào ăn cơm?"
" ?" Tô Khả một mặt dấu chấm hỏi.
Tần Hằng duỗi tay nhìn đồng hồ phiên bản số lượng có hạn trên cổ tay trái, " Chẳng mấy chốc là tới thời gian dùng bữa tối, làm sao, chẳng lẽ cậu không có ý định cùng tôi ăn cơm tối?"
" Không phải." Tô Khả chỉ là cảm thấy hắn chuyển đổi quá nhanh, trong lòng hắn nghĩ đối phương nếu đã đưa ra yêu cầu muốn cùng hắn ăn cơm, vậy nói rõ đối phương đối với trò chơi cảm thấy hứng thú, hắn nói: " Tần tổng đặt địa điểm trước đi, tôi thế nào cũng được."
" Vậy liền đi Masyale."
Tô Khả hoàn toàn không biết nhà hàng kia ở đâu, đành phải lúng túng gật đầu, " Ừm, được."
Tần Hằng đứng lên hướng cửa phòng hội nghị đi tới, Tô Khả cầm theo cặp công văn theo sát phía sau.
" Ngồi xe của cậu hay là ngồi xe tôi?" Tần Hằng hỏi.
Tô Khả nói : " Tôi không có xe riêng, tôi đi tàu điện ngầm tới."
Tần Hằng nhìn hắn trung thực như thế, nheo mắt lại cười cười, " Vậy liền ngồi xe tôi đi."
Lần đầu tiên cùng Tần Hằng gặp mặt, hai người đã đi ăn cơm cùng nhau, Tô Khả chưa từng đi xã giao cho nên có chút không được tự nhiên.

Tần Hằng lái xe, nghiêng đầu nhìn Tô Khả ngồi nghiêm chỉnh trong xe, " Là xe của tôi không thoải mái sao?"
" Không phải." Tô Khả nói.
" Vậy chính là tôi khiến cậu không thoải mái?"
Tô Khả không nghĩ tới hắn vậy mà không chút kiêng kị nào nói ra, có quắp nói: " Không có."
Tần Hằng cười nhạt, " Cậu bao nhiêu tuổi rồi?"
" 23." Hắn khéo léo trả lời.
" Vừa tốt nghiệp?"
" Vâng, tháng sáu năm nay tốt nghiệp." Lại sợ Tần Hằng cảm thấy đoàn đội của mình tuổi trẻ không đáng tin, Tô Khả giải thích nói: " Trò chơi của chúng tôi bắt đầu làm từ khi lên năm tư đại học, hiện tại cũng không sai biệt lắm."
Bọn họ làm trò chơi bốn là nghĩ muốn bán cho công ty kinh doanh game, nhưng công ty game ra giá cả không cao, cùng giá cả trong tưởng tượng của bọn họ kém quá xa.
Về sau nghĩ trò chơi này rất có tiềm lực, nếu tự mình vận hành so với giao cho người khác thì tốt hơn nhiều.

Thế là mọi người chắp vá với nhau cùng thành lập ra một công ty game, nhưng muốn vận hành một trò chơi thì cần một lượng tài chính không nhỏ, đây là chuyện bọn hắn không cách nào có thể gom đủ, đành phải tìm kiếm công ty đầu tư.
Tô Khả là tổng công trình sư của trò chơi này, cũng là giám đốc trên danh nghĩa của khoa học kỹ thuật Trí Thành, việc kéo đầu tư tự nhiên cũng rơi xuống đầu hắn.
Tần Hằng nói nhà hàng kia là một nhà hàng Tây, nhìn trang trí liền biết chi phí hẳn không thấp.

Tô Khả có chút lo lắng chút nữa trả không được, công ty của bọn họ hiện tại vừa mới thành lập, một phần hai phần đều phải tiêu tiền, mấy hôm nay mấy người bọn họ đều phải ăn thức ăn nhanh, ngẫu nhiên mọi người bận rộn không muốn ra ngoài, một gói mì tôm có vẻ thích hợp hơn.
Tần Hằng dường như thường xuyên tới nơi này, nhân viên phục vụ đều nhận ra hắn, đều gọi hắn là Alex.
Tô Khả lấy menu, nhịn giá cả trên menu, lòng có chút không cân bằng, tuỳ tiện một đĩa cà ri bò mà mất mấy trăm tệ.

Nhưng nghĩ đến những bước tiến tài chính về sau, trò chơi của bọn họ có thể vận hành bình thường, hắn cắn răng một cái, cảm thấy bữa cơm này cho dù phải vay tiền cũng phải mời.
Hắn không mang thẻ tới, tiền mặt trên người chắc cũng chỉ đủ trăm tệ, hắn vụng trộm nhìn số dư trong wechat, còn một ngàn tiền mặt, hẳn là đủ thanh toán.
Tần Hằng rất nhanh liền gọi món xong, đêm menu giao cho phục vụ đứng ở một bên.

Hắn chống một tay lên cằm nhìn Tô Khả, " Không cần khách khí, bữa này tôi mời."
Tô Khả vội nói: " Như vậy sao được, nên là tôi mời mới đúng."
Tần Hằng cười nhẹ nhàng, " Nhà hàng này có cổ phần của tôi, tôi tới đây ăn là không cần phải thanh toán."
Tô Khả ngẩn người , hắn nhẹ gật đầu, " Thì ra là vậy."
" Ừm, tốt." Tô Khả gọi một phần bò bít tết, sau đó giao menu lại cho phục vụ.

Tần Hằng bưng chén nước chanh bên cạnh lên uống một ngụm, " Tên tiếng anh của cậu là gì?"
Tô Khả lắc đầu, " Không có."
" Vậy cũng không tốt, cậu nên tự lấy cho mình một cái tên tiếng anh đi."
Tô Khả mới nhớ tới hồi mới lên đại học, lão sư dạy tiếng anh yêu cầu mỗi người tự lấy cho mình một cái tên bằng tiếng anh, hắn lúc ấy tuỳ ý lấy một cái tên, về sau kì thực cũng chưa có dùng qua lần nào, nhưng hắn vẫn còn nhớ, " Vậy liền gọi tôi là Frank đi."
" Tốt, liền gọi Frank!" Tần Hằng nhìn hắn, " Cái tên này cùng cậu rất hợp."
Tô Khả trong lòng còn vấn vương sự tình đầu tư của công ty, Tần Hằng hôm nay cũng không có nghiêm túc xem bản kế hoạch của bọn hắn, chỉ nghe hắn giới thiệu vài câu.

Nhìn không ra là hắn ta đến cùng có hứng thú đầu tư không, nếu có hứng thú hẳn là phải hỏi một số vấn đề liên quan tới trò chơi mới đúng.

Nếu là không hứng thú, vậy sao hắn ta lại mời mình đi ăn cơm chứ?
Tô Khả mới ra đời chưa hiểu được một ít lõi đời trên thương trường, có chút đoán không ra tâm tư của Tần Hằng.

Nhưng thật vất vả mới có cơ hội gặp riêng với đại lão một lần, hắn cũng không muốn bỏ qua cơ hội lần này.
" Tần tổng, liên quan tới trò chơi hôm nay tôi nói với ngài, không biết ý ngài thế nào?"
" Frank, cậu phải gọi tôi là Alex!" Tần Hằng nói.
Tô Khả bất đắc dĩ, hắn nói câu kia, rõ ràng đằng sau mới là trọng điểm, hắn ta làm sao lại chỉ chú ý đến xưng hô phía trước chứ?
Hắn nhắm mắt nói, " Vậy Alex, ngài đối với trò chơi của công ty chúng tôi có hứng thú hay không?"
" Hứng thú đương nhiên là có." Tần Hằng tựa vào lưng ghế nhìn Tô Khả ở đối diện, " Bất quá bây giờ đã tan làm, tôi không có thói quen bàn công việc lúc tan làm."
Tô Khả nghĩ mình phạm phải tối kị của hắn, " Thật xin lỗi!"
Tần Hằng nhìn hắn, " Frank, ở trước mặt tôi không cần quá câu lệ."
Tô Khả gật đầu, " Ừm."
Phục vụ lần lượt mang đồ ăn lên, Tần Hằng đem khăn ăn trải trên đùi, Tô Khả cũng làm theo, hắn tận lực để cho mình trông tự nhiên nhất có thể.

Nhưng nội tâm vẫn là câu lệ, đại khái cảm thấy Tần Hằng rất khác so với người bình thường mà hắn đã tiếp xúc, trên người hắn ta có một loại khí chất đặc biệt, không giống bình thường, khiến hắn không biết chống đỡ thế nào.
Tần Hằng một bên cắt bò bít tết, một bên nhìn Tô Khả ở đối diện, " Có hợp khẩu vị không?"
Tô Khả gật đầu, " Ừm, ăn rất ngon."
" Tôi còn biết rất nhiều nhà hàng ăn ngon nữa, về sau dẫn cậu đi."
Tô Khả chỉ cho rằng hắn nói lời này là khách sáo mà thôi, cũng không có làm thật.
Ăn cơm xong, hai người sóng vai ra khỏi phòng ăn.

Cùng Tần Hằng sóng vai đi cùng một chỗ, Tô Khả mới phát hiện hắn ta rất cao, so với hắn cao 1m73 , hắn ta còn cao hơn hắn nửa cái đầu, tối thiểu hắn ta phải cái đến 1m88.
Trên người hắn ta còn có một cõi mùi nước hoa, không tính là nồng đậm, nhưng đi gần vẫn ngửi được mùi.
" Cậu ở chỗ nào, tôi đưa cậu về."
Tô Khả nói: " Hôm này đã làm phiền Tần tổng nhiều rồi, tôi đi tàu điện ngầm về là được rồi."
" Tần tổng? Hả?"
Tô Khả lập tức đổi giọng, " Alex."
Tần Hằng cười cười, " Có muốn số di động của tôi không?"
" Muốn!" Tô Khả có chút kích động, hắn vừa rồi nghĩ muốn trao đổi số điện thoại hoặc danh thiếp, nếu không về sau liên hệ không tiện.
" Đưa điện thoại cho tôi." Tần Hằng vươn tay hoàn toàn không xem mình là người xa lạ.
Tô Khả ngoan ngoãn đưa di động cho hắn ta, hắn ta ở trên điện thoại di động của Tô Khả nhập một chuỗi dãy số, sau đó ấn lưu, tự lập danh tự cho mình là Alex, sau đó trả lại điện thoại cho Tô Khả, " Wechat cũng là cái số này."
" Cảm ơn!"
Tại cửa nhà hàng cùng Tần Hằng tách ra, Tô Khả cảm thấy mình mới vừa trải qua một giấc mộng, mơ tới mình cùng một nam nhân đang người rất đẹp ăn cơm, hắn còn ngồi trên con xe giá trị hơn ngàn vạn Lamborghini.
Công ty của Tô Khả là ba người bọn họ cùng hùn vốn thuê phòng bên trong, ba phòng hai sảnh, phòng khách và nhà ăn đều dùng làm khu làm việc, này ra bảy tám cái bàn làm việc cùng máy tính.

Trước mắt đoàn đội của hắn cũng chỉ có tám người, phần lớn đều là những người vừa mới tốt nghiệp, rất nhiều người đều là một người làm kiêm nhiều chức.
Hơn chín giờ tối, những nhân viên khác đều đã tan tầm, chỉ có hai người ngồi soạn chương trình, thấy Tô Khả trở về, liền xông tới.
" Như thế nào? Như thế nào? Họ nguyện ý đầu tư không?"
Tô Khả rót cho mình một ly nước, " Tần tổng nói có hứng thú, nhưng chúng tôi vẫn chưa có đàm phán."
" Cậu ra ngoài sớm như vậy, muộn thế này mới trở về, vậy mà vẫn chưa đàm phán?"
Tô Khả uống một hớp nước, " Tôi ở công ty bọn họ chờ hai giờ, sau khi tan việc đi ăn cơm, nhưng hắn nói lúc tan việc hắn sẽ không nói chuyện công việc ."
Chu Văn bắt lấy trọng điểm, " Tôi dựa vào, cậu với hắn cùng nhau ăn cơm a, vậy chẳng phải là vẫn còn gì vọng hay sao?"
" Hẳn là vậy." Tô Khả kì thật cũng không xác định, hắn cảm thấy Tần Hằng sẽ không ra bài theo lẽ thường.
Trần Hạo nói: " Nếu không hai ngày nữa lại liên lạc một chút."
Tô Khả bưng ly nước, " Ừm."
Chu Văn hạ giọng nói: " Liên quan tới Tần tổng, tôi có biết một bát quái của hắn, nhưng tôi không biết có phải là thật hay không."
" Bát quái gì?"
" Nghe nói hắn là một người đồng tính luyến ái, lúc trước hắn từng bao nuôi một nam minh tinh, là một tiểu thịt tươi."
Cái chén trên tay Tô Khả lắc một chút, nước kém chút đổ ra ngoài, hắn trấn định, " Cậu nghe được từ chỗ nào?"
" Xem bát quái trên mạng a!"
Tô Khả đột nhiên cảm thấy trong lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi, nhớ tới ánh mắt của Tần Hằng nhìn hắn hôm nay, kết hợp với bát quái mà Chu Văn vừa nói làm tâm thần hắn có chút không tập trung.
Chu Văn vỗ vỗ Tô Khả đang sững sờ, " Nghĩ cái gì vậy?"
Tô Khả lắc đầu, uống một hớp nước cho tỉnh táo một chút, " Không có việc gì?"
Trần Hạo nói: " Quản hắn đồng tính luyến ái, hay là khác phái luyến ái, nếu như hắn cho chúng ta đầu tư, đó chính là kim chủ ba ba của chúng ta."
Tô Khả cảm thấy Trần Hạo nói đúng, cái bọn hắn cần nhất trước mắt chính là tài chính, có thể cho bọn họ tài chính, giúp bọn họ vượt qua khó khăn này, thì ai quản hắn là người đồng tính hay người thích người khác phái chứ.
Ban đêm tắm rửa xong, Tô Khả nằm ở trên giường, cầm điện thoại nhìn số điện thoại mà Tần Hằng nhập cho hắn, sau đó nhập vào Wechat thêm bạn bè.
Hắn ta rất nhanh liền chấp nhận.
Tô Khả cũng không có nghĩ muốn nhắn gì với Tần Hằng.

Sau lại nghĩ có nên chào hỏi một tiếng không? Nhưng thời gian đã trễ, sợ quấy rầy người ta thì phải làm sao, cho nên cũng không có nhắn tin.
Một lát sau Tần Hằng chút động nhắn tới.
Tần Hằng: Frank, rảnh không?
Tô Khả: Sao vậy?
Tần Hằng: Tôi nghĩ muốn thử nghiệm trò chơi của các cậu.
Tô Khả nhìn thấy tin nhắn này, lòng tràn đầy vui vẻ, " Được , có thể.
Tần Hằng: Tôi không phải là muốn chơi đùa, tôi muốn cậu dạy cho tôi.
Tô Khả: Được, không thành vấn đề.
Tần Hằng: Đến lúc đó liên hệ cho cậu, ngủ ngon!
Tô Khả: Ngủ ngon!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui