Dưới sự chỉ đạo của Mạc Dao, thành tích của Lục Bắc ngày càng tốt hơn. Mặc dù đã vào được top 100 thậm chí là top 50 nhưng hắn vẫn chưa thoả mãn mà muốn tiếp tục tiến lên. Lục Bắc muốn đá đít tên Trần Cảnh Mục suốt ngày lẽo đẽo theo bạn trai nhỏ nhà hắn.
Chuyện yêu đương của Mạc Dao và Lục Bắc đã được vài người biết. Ví dụ như hai người bạn hồi nhỏ của hắn và chị gái Lục Nam. Lục Nam thì không cần nói vì cô là người gõ đầu cho Lục Bắc tỉnh còn bọn người Sở Vũ Đình, ban đầu sốc đến nỗi suýt nữa dẫn thiếu niên đi tìm thầy kiểm tra xem cậu có bị Lục Bắc bỏ bùa không. Tất nhiên điều này cũng biểu thị hai người họ không có kỳ thị chuyện của Mạc Dao và Lục Bắc.
Người duy nhất phản ứng kịch liệt là Lăng Tề Minh. Hắn dọa nạt sẽ đưa chuyện này lên trước toàn trường nhưng chưa kịp hành động thì kẻ này đã bị đuổi học. Mạc Dao nghe nói là hắn giả danh người khác nhắn tin dụ dỗ Yến Vi kết quả bị người yêu của của cô phát hiện. Sau khi tìm hiểu thì bọn họ tra ra Lăng Tề Minh có tiếp tay cho một đám người chuyên dùng hình ảnh nhạy cảm của các cô gái đăng lên web kiếm lời. Chuyện này nổi rần rần một thời rồi lại bị chìm xuống vì tất cả cả các học sinh trong khối đều bắt đầu cắm cổ học hành.
Khi còn ba tháng nữa đến kỳ thi đại học, Lục Bắc hoàn toàn nghỉ chơi bóng rổ cùng bạn bè vào cuối tuần mà thay vào đó cùng Mạc Dao đến thư viện học bài. Tuy nhiên càng đến ngày thi, số học sinh trên thư viện ngày càng đông, Mạc Dao chỉ có thể dẫn bạn cùng bàn về nhà mình để học.
Đây là lần đầu tiên Lục Bắc bước chân vào phòng của thiếu niên. Khác với mấy căn phòng bừa bộn sặc mùi tất thối của bọn con trai, phòng của Mạc Dao rất sạch sẽ gọn gàng, thậm chí còn thoang thoảng mùi hương đào. Lục Bắc đưa mắt nhìn chiếc giường xinh xắn in hình gấu nhỏ của thiếu niên.
Đây là nơi bạn cùng bàn ngủ mỗi tối. Nếu như hắn có thể lăn lộn trên ấy khiến toàn bộ nơi đó dính mùi của mình. Thậm chí hắn có thể lén bắn lên đó sau đó thiếu niên nằm lên...
"Lục Bắc!" - Hai má người thanh niên chợt bị bàn tay nhỏ nhắn ôm lấy, cưỡng chế nhìn đi về phía bàn học. - "Chúng ta sẽ học ở đây không phải nơi đó."
"Phải rồi, chúng ta phải học. Chúng ta phải thi vào đại học A."
Hắn khẽ lẩm bẩm lặp đi lặp lại vài lần sau đó ngồi xuống chiếc bàn nhỏ bên cạnh bàn học của Mạc Dao.
Thi đại học... Chỉ cần thi đại học xong hắn có thể...
"Cậu cũng muốn thi vào đại học A?" - Mạc Dao kinh ngạc nhìn người yêu. Chẳng phải Lục Bắc đã có một suất tuyển thẳng vào đại học thể dục thể thao rồi sao?
"Tôi nghĩ kỹ rồi nếu sau này đi thi đấu sẽ thường xuyên để cậu ở nhà. Tôi không an tâm. Chưa kể tôi còn phải kiếm tiền nuôi bạn trai nhỏ. Tốt nhất vẫn nên theo ngành kinh tế. Ngành kinh tế ở đại học A không phải tốt nhất nhưng ít ra có thể theo dõi xem bạn trai nhỏ nhà tôi có lông bông với tên nào không."
"Tôi không có lông bông." - Thiếu niên giở khóc giở cười mà giải thích.
"Trần Cảnh Mục này, tên đàn em của u Duệ và cả Lâm Dịch nữa. Còn nữa sáng nay cậu còn cười với chị thủ thư ba lần trong khi đó cậu mới cười với tôi được hai lần. Dao Dao, cậu không thể ỷ rằng tôi thích cậu thật nhiều mà bắt nạt tôi được. Nhìn tôi thế thôi chứ tôi mỏng manh mong manh yếu ớt lắm ngày nào tôi cũng trốn trong chăn khóc vì sự vô tâm của cậu đấy."
Cậu vô tâm với Lục Bắc sao?
Thiếu niên khẽ cắn đầu bút mà nghiêng đầu nghĩ. Đúng là dạo này cậu bận rộn làm đề cương nên ít khi chú ý đến bạn cùng bàn nhưng mà giờ ăn trưa nào hai người cũng quấn quýt bên nhau mà. Dù biết không nên tin tưởng Lục Bắc 100% nhưng Mạc Dao vẫn cẩn thận mà hỏi hắn:
"Vậy cậu muốn tôi bù đắp cho cậu như thế nào?"
Ngay lập tức hai mắt người thanh niên sáng như đèn pha:
"Cậu không mặc quần lót sau đó ngồi lên đùi tôi."
"..."
Mạc Dao quyết định làm lơ hắn tiếp tục giải đề. Sao cậu có thể quên người này có bao nhiêu biến thái cơ chứ.
Lục Bắc thấy thiếu niên không để ý đến mình, đành cụp đuôi tiếp tục làm bài. Thi đại học... thi đại học mau đến đi! Hắn không chịu nổi mà dùng lưỡi ma sát răng cấm.
Có lẽ vì bản thân đang ở lãnh địa của thiếu niên nên cảm xúc của Lục Bắc trở nên vô cùng xao động. Nhìn khuôn mặt lo lắng bồn chồn của người thanh niên, Mạc Dao hơi lo lắng mà cúi sát lại gần.
"Hôm qua cậu lại thức khuya à? Cậu có muốn ngủ một lát không?"
Ngủ? Mạc Dao muốn ngủ cùng hắn?
Được bạn trai nhỏ phát tín hiệu, Lục Bắc liền đứng bật dậy, ôm lấy thiếu niên lên giường.
"Lục Bắc! Cậu làm cái gì vậy?" - Mạc Dao hoảng sợ vỗ vỗ vài cái lên bắp tay người thanh niên.
"Đi ngủ... đi ngủ... đi ngủ." - Hắn khẽ lẩm bẩm vừa vùi đầu vào hõm vai thiếu niên vừa nói.
Sau đó Lục Bắc thật sự chìm vào giấc ngủ, xem ra suy đoán người này thức cả đêm học bài là thật rồi. Mạc Dao bị người nọ ôm cứng ngắc không tài nào thoát ra được chỉ có thể thở dài lôi điện thoại ra kiểm tra đáp án trên mạng. Nghe tiếng thở đều đều của người phía sau thiếu niên vô thức mà gõ lên thanh tìm kiếm "Chó đực động dục thì phải làm sao?". Đến khi nhận ra bản thân mình đang làm gì thiếu niên đỏ mặt vội vàng đóng tab tìm kiếm lại. Tuy nhiên một vài trang vẫn đánh hơi được mà gửi tin nhắn cho cậu.
[xxx: Xin chào, bạn muốn thiến chó đực phải không ạ?]
Mạc Dao:???
[xxx: Nếu bạn vẫn chưa chắc chắn chó nhà bạn đến mùa động dục hay không, bạn có thể kiểm tra một số biểu hiện của chúng. Ví dụ như cảm xúc dễ xao động, thường xuyên cảm thấy bồn chồn, hay rên rỉ và dư thừa năng lượng.]
Mạc Dao hơi nghiêng đầu nhìn sườn mặt điển trai của ai đó. Quả thật rất giống!
Lục Bắc như cảm nhận được hơi thở của thiếu niên ngay sát mắt mình liền theo bản năng mà đưa đẩy eo. Thiếu niên nhăn mặt vội dịch mông ra một chút, phát hiện vẫn chưa trả lời tin nhắn của đối phương, cậu liền lễ phép đáp lại.
[Mạc Dao: Nhà cháu không nuôi chó nên không có nhu cầu thiến đâu ạ.]
Tin nhắn chưa kịp gửi đi, người phía sau đó siết lấy eo cậu rồi kéo sát lại gần. Mạc Dao cho rằng bạn cùng bạn đã tỉnh nhưng khi quay lại lại phát hiện hai mắt người này vẫn nắm nghiền. Bạn cùng bàn vừa mộng du vừa động dục?
Mắt thấy người nọ định lột quần cậu xuống, thiếu niên theo bản năng mà giữ chặt tay hắn:
"Lục Bắc... Mau dừng lại..."
"Vì sao không cho chịch? Vì sao? Vì sao? Muốn chịch. Muốn chịch. Muốn chịch. Muốn chịch. Muốn chịch."
Người thanh niên khẽ rầm rì sau đó dùng toàn bộ sức lực kéo quần của thiếu niên xuống. Mạc Dao bị dọa sợ muốn bỏ chạy nhưng sức lực của cậu làm sao đấu lại với người thanh niên một bữa có thể ăn năm bát cơm. Hắn ôm lấy eo nhỏ của thiếu niên, vật cứng nào đó chen vào giữa hai đùi cậu bắt đầu quy luật ra vào.
"Lục Bắc... ưm~" - Phần thịt đùi truyền đến cảm giác vừa đau vừa ngứa. Mạc Dao vội vàng bịt chặt miệng cố ngăn bản thân phát ra tiếng kêu kỳ lạ. - "Đừng... đừng chọc vào nơi đó. A... nha~"
"Dao Dao! Dao Dao! Dao Dao!"
Mông thịt bị người phía sau mạnh bạo đưa đẩy đến biến dạng, khắp đùi thiếu niên đều dính dịch nhầy từ phần đầu đỉnh của Lục Bắc, thậm chí một ít nước sốt còn văng lên mặt ga trải giường thơm mùi nước giặt của thiếu niên. Lục Bắc vừa rên rỉ gọi tên Mạc Dao, tốc độ ở phía dưới cũng dần được đẩy nhanh hơn. Trước âm khóc vô tình bật ra khỏi môi thiếu niên, đôi mắt nhắm nghiền của Lục Bắc mới hơi rung động rồi từ từ mở ra.
Đập vào mắt hắn là khuôn mặt nhiễm màu hồng phấn của bạn trai nhỏ. Hốc mắt thiếu niên đã đỏ bừng, lông mi ướt nhẹp thậm chí làn môi thơm cũng đậm màu hơn mọi khi. Mạc Dao trừng mắt nhìn Lục Bắc một cái, cơ thể người thanh niên liền rùng mình bắn ra từng luồng trắng ngà chảy đầy chân thiếu niên. Hắn chưa đã thèm mà liếm môi:
"Dao Dao, tôi có thể tiểu lên giường cậu được không? Như vậy đám giống đực sẽ biết cậu là của tôi."
Mạc Dao:...
Chiều hôm đó văn phòng thú cưng nào đó nhận được một tin nhắn.
[Cháu đổi rồi. Cháu có một con chó đực cần thiến. Hy vọng bên mình có thể xếp lịch cho cháu càng sớm càng tốt.]
******
Kỳ thi đại học luôn là tâm điểm chú ý của cả nước. Trong ba ngày thi đại học, để tránh làm ảnh hưởng đến nhau, cả Lục Bắc lẫn Mạc Dao đều không có gặp mặt hay liên hệ. Sau khi làm nộp xong môn cuối cùng, đi ra đến sân trường, Lục Bắc mới rùng mình mà nhận ra: Hắn đã thi xong đại học. Từ chưa có mục tiêu riêng đến việc nghiêm túc theo đuổi ước mơ mà tập trung học hành. Mọi thứ cứ như một giấc mơ với hắn vậy. Nhưng ngay sau đó người thanh niên liền tự tát mình một cái.
Mơ gì nữa! Hắn thật sự sắp được cùng bạn trai nhỏ làm chuyện đó rồi.
Nghĩ đến chuyện này, cả người Lục Bắc đều trở nên nóng hừng hực. Hắn nhanh chóng đi cái kẻ gây ra cảm giác bức bối trong người hắn liền bắt gặp cậu đang đứng dưới tán cây mà nói chuyện với cô bạn thân. Lục Bắc không vui mà cướp lấy điện thoại của thiếu niên.
"Chiều nay Dao Dao không rảnh. Ngày mai? Không rảnh. Ngày kia cũng vậy. Cho đến lúc biết được điểm thi đại học, Mạc Dao sẽ là của tôi à không cả đời này cậu ấy đều là của tôi. Đi mà chơi với người yêu của cậu đi!"
Dứt lời hắn liền tắt điện thoại, tiện thể nhét luôn vào túi mình.
"Lục Bắc cậu..."
Thiếu niên há miệng muốn nói chuyện nhưng lời chưa nói ra, người nọ đã ôm lấy cậu mà chạy thật nhanh về phía cổng trường. Có vài trang báo mạng thấy Lục Bắc cùng Mạc Dao, định tiến lên phỏng vấn hai người nhưng người thanh niên đã lướt qua tất cả mà chỉ để lại một câu nói:
"Dao Dao nhà tôi đỗ thủ khoa. Không cần hỏi nhiều!"
Sau đó liền biến mất như một cơn gió.
"Lục Bắc cậu làm gì vậy!" - Bị người ôm lấy còn xuất hiện trước ống kính máy quay, Mạc Dao xấu hổ mà nhẹ đấm người thanh niên vài.
"Tôi muốn chịch Dao Dao. Muốn chịch lâu lắm rồi."
Lục Bắc nghiến răng nghiến lợi mà đáp lại. Thiếu niên bị lời nói của hắn dọa cho ngây người một lúc sau đó đỏ mặt mà vùi đầu vào vai bạn trai nhà mình. Sao cậu lại quên mất lời hứa đó cơ chứ. Sớm biết như vậy cậu đã trèo tường mà trốn mất rồi.
Lục Bắc vốn định ôm bạn trai nhỏ chạy một mạnh đến khách sạn nhưng lại nhớ ra bạn trai nhỏ vẫn chưa ăn gì, liền rẽ vào một quán ăn nhỏ trước. Người thanh niên gọi cho Mạc Dao một bát bún sau đó chống cằm mà nhìn cậu từ tốn ăn uống.
"Cậu không ăn sao?" - Thấy Lục Bắc nhìn mình không chớp mặt, Mạc Dao nhịn không được mà nhỏ giọng hỏi hắn.
Người thanh niên dùng lưỡi nhẹ liếm răng, ánh mắt vẫn không rời khỏi người thiếu niên. Từ lông mày, tóc, bờ môi, khuỷu tay, đầu ngón tay. Vì sao nơi nào của bạn cùng bàn cũng đẹp đến như vậy? Hắn nhịn không được mà rung đùi mạnh hơn, dùng giọng nói khàn khàn mà đáp lại thiếu niên.
"Không đói."
Không! Hắn rất đói. Hắn muốn liếm bạn cùng bàn một lượt từ đầu đến cuối. Hắn muốn ăn nước miếng của bạn cùng bàn, mút đầu lưỡi nhỏ xinh, thậm chí nước mắt của bạn cùng bàn hắn cũng muốn ăn.
Thấy bộ dạng sốt ruột chỉ thiếu điều đứng lên chạy vòng vòng quanh cậu của Lục Bắc, Mạc Dao chỉ có thể thở dài mà buông đũa xuống.
"Tôi no rồi."
Sau đó thiếu niên lần nữa bị người yêu dùng tốc độ nhanh nhất mà ôm đi. Thủ tục thuê phòng như thế nào, Mạc Dao đã sớm quên. Chỉ nhớ rằng, cửa phòng vừa mở, cũng không đợi gã phục vụ rời đi, Lục Bắc đã đè lên người cậu mà hôn điên cuồng. Đến khi cả hai đã trần như nhộng, Mạc Dao mới như chợt tỉnh giấc mà dùng hai tay che mắt, khuôn mặt cậu đã sớm đỏ như tôm luộc.
"Dao Dao đẹp quá! So với trong mơ còn đẹp hơn rất nhiều." - Lục Bắc thở hổn hển, đỏ mắt mà nhìn thiếu niên một lượt. - "Lát nữa tôi bắn đầy người Dao Dao được không? Dao Dao có thể tiểu lên người tôi để đánh dấu ngược lại."
Dù đây không phải lần đầu tiên nghe Lục Bắc nói mấy lời thô tục như vậy nhưng Mạc Dao vẫn xấu hổ mà lắc lắc đầu.
"Dao Dao mau nhìn tôi! Mau nhìn tôi! Mau nhìn tôi!"
Thiếu niên hơi hé tay ra, len lén nhìn khuôn mặt điển trai của bạn cùng bàn, trái tim cậu cũng bắt đầu đập liên hồi. Bất chợt, tầm mắt Mạc Dao chợt dừng lại ở vật giữa hai chân hắn. Lúc này con quái vật của Lục Bắc đang bị giam giữ trong một cái lồng sắt. Dù đã hứng đến chảy nước nhưng vì bị lồng sắt ngăn cách mà nó không thể hoàn toàn cương cứng.
"Đó là cái gì?"
"Là khóa trinh tiết." - Lục Bắc thẹn thùng mà đáp lại. - "Bởi vì nó thường xuyên vô thức mà chọc khóc Dao Dao nên tôi khóa nó lại."
Mạc Dao bất giác nghĩ đến chuyện của ba tháng trước. Thảo nào ngày hôm sau cậu thấy hắn lén lút đặt gì đó.
"Chẳng lẽ cậu đeo nó từ ba tháng trước?"
"Đúng vậy. Nhưng mà không phải lúc nào tôi cũng đeo. Chỉ khi ở cạnh Dao Dao tôi mới phải đeo thường xuyên thôi." - Lục Bắc vừa nói vừa dùng chìa khóa mở ra. - "Hình như đeo nhiều quá nên nó có chút cong thì phải. Dao Dao thử chạm vào xem."
Cảm nhận được thứ đó đang dần cứng lên trong tay mình, Mạc Dao đỏ mặt vội vàng rụt tay lại. Nhìn cơ thể bạn cùng bàn dần nhuộm hồng, Lục Bắc sung sướng liếm liếm môi mình.
"Nếu không để nơi khác của Dao Dao kiểm tra xem nó có cong hay không cong nhé."
Chuyện sau đó có lẽ chỉ có Mạc Dao và Lục Bắc biết. Theo góc nhìn của hai cái ví thú bông nhỏ chính là: Chăn màn trên giường đã sớm toán loạn toàn mùi t*nh dịch cùng nước tiểu. Tuy nhiên trên giường lại không có một bóng người. Sau đó một cánh tay nhỏ yếu, mang màu trắng sứ từ từ chống lên đệm giường như muốn bò lên trên. Tuy nhiên ngay sau đó cánh tay mảnh khảnh ấy đã bị một bàn tay to lớn hơn rất nhiều nắm lấy, kéo xuống và tiếp theo là một loạt âm thanh khác thường.
Lần đầu tiên của người khác không thể xuống được giường nhưng lần đầu tiên của Mạc Dao lại không thể bò lên nổi giường.
- --------------------------------------------------------
Cà Phê: Ban đầu chỉ định viết cảnh Dao Dao dạy Lục Bắc môn sinh học thôi ai ngờ bon tay quá (⁄ ⁄•⁄ω⁄•⁄ ⁄) Biết đâu sau này tác giả lại bon tay viết thành truyện dài (mị đùa đấy).
Cà Phê: Cảnh H cuối đành chờ khi khác vậy do phần ngoại truyện dài rồi ( ̄▽ ̄*)ゞ