Hà Thanh phiền não gãi gãi tóc, "Hắn muốn tranh thủ lúc chúng ta chưa làm rõ kế hoạch để thủ tiêu hết tất cả đồng phạm."
"Hiện tại cần phải tìm được tên bác sĩ mới có thể hiểu rõ được toàn bộ quá trình vụ án."
Tô Nhàn lười nhác xoa mắt, "Không nhất thiết phải tìm được tên bác sĩ mới có thể làm rõ toàn bộ tình hình vụ án, nhưng tên bác sĩ cùng hung thủ thứ ba nhất định phải bắt được, hiện giờ chúng ta chỉ nắm giữ manh mối về gã bác sĩ thôi, còn tên hung thủ thứ ba kia, chúng ta thậm chí còn không biết hắn là ai."
"Vì cái gì mà hắn giúp hai tên chồng tạo ra kế hoạch giết người xong bây giờ lại tới để diệt khẩu."
Hà Thanh thở dài một hơi, "Kế hoạch giết người của bọn họ cũng thật quá đáng."
Tô Nhàn đứng thẳng người dậy, "Chúng ta đi xem camera theo dõi đi, nói không chừng sẽ có phát hiện mới, tuy rằng trong phòng này không tìm được tóc của nạn nhân B, nhưng tôi đột nhiên nhớ tới, lần trước ở bồn tắm nhà nạn nhân A tìm được hai sợi tóc."
Tô Nhàn duỗi tay đưa cho Hà Thanh, "Lát nữa để nhân viên pháp y cầm đi kiểm tra đi, nói không chừng sẽ có phát hiện ngoài ý muốn đấy."
Hà Thanh cầm lấy sợi tóc, "Cô tìm thấy ở đâu vậy?"
"Lỗ thoát nước ở bồn tắm nhà nạn nhân A."
Hà Thanh gật gật đầu như suy tư điều gì, nhìn chằm chằm sợi tóc dài trong tay mình, "Rất có thể là của nạn nhân A lúc còn sống lưu lại."
"Hả??" Tô Nhàn đột nhiên sửng sốt, "Không đúng."
Nàng lắc lắc đầu, "Lúc tôi nhặt được sợi tóc này, lỗ thoát nước vẫn còn hơi ướt, nghĩa là trước khi tôi nhặt được nó, đã có người sử dụng bồn tắm."
"Lúc trước tôi tưởng nạn nhân A sau khi lừa tiền bảo hiểm xong sẽ trở về nhà, nhưng hiện tại có thể xác nhận rằng, sau khi lừa tiền thành công, nạn nhân A đã ở lại nhà nạn nhân B, hơn nữa chết ở trong đó."
"Vậy là trước lúc tôi đi kiểm tra, còn có nữ nhân khác sử dụng bồn tắm nhà nạn nhân A?"
Ý kiến này vừa được nói ra, Hà Thanh đã nhíu mày.
"Sau khi nạn nhân B tử vong, trong nhà cô ta xuất hiện dấu vết sinh hoạt của nữ nhân khác, đó là của nạn nhân A."
"Vậy là sau khi nạn nhân A lừa tiền thành công, nhà cô ta cũng xuất hiện dấu vết sinh hoạt của nữ nhân khác, là của......nạn nhân B?"
"Nhưng khi đó nạn nhân B hẳn là đã chết rồi mà?"
Hai người cùng lâm vào trầm mặc.
Tô Nhàn cắn cắn môi dưới, ngón tay quấn lấy vài sợi tóc của mình, lâm vào suy tư thật lâu.
Chỉ trong chốc lát, cảnh sát nhận được thông báo đã tới hiện trường, Hà Thanh tiến lên nói chuyện với bọn họ, tóm tắt tình hình cùng phỏng đoán của bản thân, lại đem mấy sợi tóc mà Tô Nhàn nhặt được giao cho pháp y.
Sau khi bàn giao lại hiện trường cho cảnh sát khác, Hà Thanh lại tính toán lôi Tô Nhàn cùng đi xem camera theo dõi.
Quay đầu lại, phát hiện nàng đang ngồi xổm trong một góc nhỏ, cúi đầu nói thầm điều gì đó, một mỹ nhân lóa mắt như vậy ngồi xổm trong góc lầm bà lầm bầm dẫn tới cảnh sát kiểm tra đi ngang qua không tự chủ được tiến lên bắt chuyện, dò hỏi tình huống.
Tất cả đều bị Tô Nhàn bơ, nàng hoàn toàn đắm chìm trong thế giới của riêng mình.
"Bên này không có việc gì, các anh đi sang chỗ khác kiểm tra đi." Hà Thanh đuổi người cảnh sát đang lo lắng bắt chuyện đi, sau đó đứng sang bên cạnh chờ Tô Nhàn suy nghĩ xong.
Mỗi khi có được một thông tin mới sẽ yêu cầu tốn chút thời gian để đem những manh mối có được trước đó sắp xếp lại theo trình tự rõ ràng, khả năng sẽ có phát hiện bên lề hoặc tiến triển mới.
Ở phương diện tái dựng vụ án, Hà Thanh không thể không thừa nhận rằng bản thân vẫn còn hơi kém, cho nên lão cha nói đưa Tô Nhàn đến đây để bù trừ cho cô ở điểm này, cô cũng tin tưởng năng lực của Tô Nhàn.
Cảnh sát ra ra vào vào ở trước cửa nhà nạn nhân, qua lại hồi lâu, Tô Nhàn vẫn ngồi xổm ở đó, khi thì trầm mặc tự hỏi, khi thì nhỏ giọng lầm bầm khiến cho không ít người chú ý.
Hà Thanh ở bên cạnh nhìn thoáng qua thời gian, trong đầu cũng đang sắp xếp lại vụ án, khoảng 1 giờ sau, Tô Nhàn đột nhiên đứng lên.
"Tôi nghĩ ra rồi, là kế hoạch mà hung thử thứ ba an bài cho bọn họ."
Hà Thanh sửng sốt trong chốc lát, "Nghĩ ra rồi? Chỉ bằng mấy sợi tóc vừa rồi."
Tô Nhàn cong cong khóe miệng, "Đó là chìa khóa mấu chốt."
"Trước tiên tìm chỗ nào an tĩnh đã, để tôi sắp xếp lại toàn bộ thời gian cả vụ án cho cô." Tô Nhàn tiến về phía trước một bước, đột nhiên chân mềm nhũn, thiếu chút nữa té ngã.
Hà Thanh vội vàng duỗi tay đỡ nàng lại.
"Thế nào mà chân lại tê như vậy." Tô Nhàn mờ mịt, cúi đầu xoa xoa chân của mình, "Chẳng có cảm giác gì cả."
"Cô đi giày cao gót ngồi xổm ở kia gần một tiếng, còn có thể có cảm giác gì?" Hà Thanh nhìn chằm chằm vào khuôn mặt hồn nhiên, chưa hiểu gì của Tô Nhàn, có chút buồn cười.
"Gần một tiếng rồi sao?" Nàng mê mang cúi đầu nhìn thời gian, hai chân tê tê làm nàng lại muốn ngồi về chỗ cũ.
"Cứ đứng dậy đi đã." Hà Thanh duỗi tay nâng nàng dậy, bàn tay di chuyển xuống một chút, đụng đến eo của Tô Nhàn.
Đường cong vòng eo của nàng làm cô chững lại, tầm mắt dời xuống liền nhìn thấy toàn bộ đường cong cơ thể, đặc biệt quyến rũ, khiến cho bất kì người đàn ông nào cũng không nhịn được nhìn nhiều mấy lần.
"Cô có phải gầy quá không?" Hà Thanh nghiêm túc hỏi.
"?" Tô Nhàn mê mang, "Chiều cao, cân nặng, dáng người của tôi đều vô cùng tiêu chuẩn."
"Hơn nữa......!đây chính là dáng người cân đối khỏe mạnh có được không." Tô Nhàn dựa đầu lên vai Hà Thanh, giọng nói lười biếng mà mê người, "Cho dù là con gái cũng sẽ thích nhỉ?"
Tiếng nói trầm thấp mang theo âm cuối triền miên chui vào lỗ tai cô, có chút tê dại, Hà Thanh không được tự nhiên, ho một tiếng, đỡ Tô Nhàn xuống dưới lầu.
"Chúng ta lên xe trước, không phải cô muốn dựng lại vụ án cho tôi sao?"
Tô Nhàn hừ nhẹ một tiếng, dẫm lên giày cao gót, lung la lung lay xuống lầu cùng Hà Thanh.
Trong tiểu khu xuất hiện xe cảnh sát khiến hàng xóm sống ở bên cạnh đều tò mò tiến lại vây xem, dưới lầu chen chúc không ít người, đều sôi nổi hỏi thăm xem tình huống như thế nào, không hỏi thăm được tình huống mới nhất, ngược lại lại nhìn thấy một mỹ nhân xinh đẹp, có vòng eo tinh tế, trông nhu nhược, đáng thương, đang dựa vào người khác để xuống lầu.
Điều này khiến cho một đống người không rời được tầm mắt.
"Hai vị tiểu thư, hai người có biết bên trên xảy ra chuyện gì không?" Có người xoa xoa tay, mặt đầy tươi cười, tiến lại gần chào hỏi.
"Không biết nha." Tô Nhàn lười nhác mà quay đầu sang một bên, tê chân đến nỗi không muốn đi nữa, lại càng lười việc ứng phó mấy người dư thừa.
"Vậy tiểu thư cô sống trong tòa nhà này sao? Mọi người đều là hàng xóm trong tiểu khu, đến làm quen một chút."
Hà Thanh lạnh nhạt liếc nhìn đối phương một cái, không nói lời nào, ôm lấy Tô Nhàn, quay đầu rời đi.
"Xời, giả vờ thanh cao cái gì chứ......"
Hà Thanh nhíu mày, mới vừa dừng bước chân Tô Nhàn đã duỗi tay vỗ vai cô.
"Cứ đi tiếp đi, hình như có người đang ẩn mình trong đám đông quan sát chúng ta."
".......Là hung thủ thứ ba sao?"
"Không rõ lắm, nhưng ánh mắt này khiến tôi không thoải mái."
Hà Thanh trầm mặc gật đầu, cùng Tô Nhàn đi ra ngoài, mãi cho đến khi rời khỏi chỗ đông người.
"Còn cảm nhận được tầm mắt đó không?"
Tô Nhàn lắc lắc đầu.
"Lên xe rồi nói sau, tôi có cảm giác vụ án này vô cùng phức tạp, không chỉ về kế hoạch của hai anh chồng mà còn về hung thủ thứ ba nữa, có khả năng sẽ liên lụy đến rất nhiều thứ khác."
"......Ý cô là tổ chức tội phạm?"
Tô Nhàn không nói gì, gật đầu, sau đó kéo Hà Thanh lên xe.
"Trước tiên tôi sẽ sắp xếp lại trình tự vụ án cho cô." Tô Nhàn từ trong túi lấy ra tập tư liệu cùng cuốn sổ nhỏ, cầm bút chậm rãi sắp xếp lại manh mối.
"Tôi sẽ tóm tắt lại mấu chốt của vụ án lần này cho cô trước."
" Có hai nạn nhân, hai kẻ bị tình nghi."
" Một tháng trước, nạn nhân A lừa tiền xong thì giả chết, còn nạn nhân B thì bị làm giả hiện trường thành nhảy sông tự sát."
" Mới đầu chúng ta tiếp nhận vụ án của nạn nhân A, cô ta lừa tiền rồi giả chết, ai ngờ lại thật sự bị giết, một tháng sau mới xuất hiện thi thể mất đầu, ngay sau đó đầu cô ta lại xuất hiện trên cơ thể nạn nhân B."
" Thực tế thì trong hai nạn nhân, người tử vong trước là nạn nhân B, người chết sau mới là nạn nhân A."
" Nạn nhân B bị giết chết ở trong nhà, nguyên nhân là do chết chìm, lúc này nạn nhân A đang lừa tiền bảo hiểm, vụ án đang trong quá trình điều tra, sau khi chồng nạn nhân B báo án mất tích thì nạn nhân A cũng lừa tiền thành công."
" Cô ta sống ở nhà nạn nhân B, đóng giả nạn nhân B để tiến hành nhảy sông tự sát, sau đó thi thể nạn nhân B cần phải rời đi, nếu giữ lại trong nhà, để đến lúc điều tra sẽ vô cùng nguy hiểm."
Hà Thanh gật gật đầu.
" Bởi vì lúc ấy án giết người của nạn nhân A đã được thành lập, hơn nữa cũng đã xác nhận nạn nhân A tử vong, cảnh sát đặt trọng tâm vào việc truy tìm hung thủ, vì thế nhà nạn nhân A tương đối an toàn, bởi vậy tôi suy đoán, trong lúc này, thi thể nạn nhân B được đặt trong nhà nạn nhân A, được chồng của cô ta, vị bác sĩ kia bảo quản.."
" Nhờ nghề nghiệp là bác sĩ nên anh ta có kinh nghiệm trong việc bảo quản thi thể, bởi vì trong cơ thể nạn nhân B có nước sông đọng lại nên mới tạo thành manh mối giả là thi thể ngâm trong nước sông một tháng."
" Thực tế chỉ cần tìm một không gian kín, đem thi thể ngâm trong nước sông đã chuẩn bị trước, định kỳ thay nước là được, thế là cũng có thể tạo thành hiện trạng như thể đã ngâm nước sông một tháng rồi, thật sự không cần ném thi thể xuống dưới sông."
".......Nga, thì ra là vậy." Hà Thanh bừng tỉnh gật đầu.
" Sở dĩ tôi xác nhận thi thể nạn nhân B được dấu trong nhà nạn nhân A là bởi vì mấy sợi tóc trong cống thoát nước."
" Tên bác sĩ cần tiến hành thay nước định kì, nứớc sông đã dính trên thi thể cần được rửa hết đi, bồn tắm là nơi thích hợp nhất để xử lý nguồn nước lớn như vậy, việc cống thoát nước còn giữ lại tóc từ trên thi thể rơi xuống cũng tương đối hợp lý, cho dù bồn tắm rửa sạch sẽ đến mức nào nhưng cũng không thể tránh khỏi được để sót cống thoát nước."
" Vốn dĩ theo kế hoạch, sau khi xác nhận nạn nhân B đã tự sát, hẳn là phải tìm một cơ hội để đem thi thể cô ấy vứt xuống sông, có lẽ đại khái là trong quá trình này, nạn nhân A cùng hai người chồng đã xảy ra mâu thuẫn, tôi đoán khả năng lớn nhất có thể là cô ta muốn đi tự thú."
" Nếu làm như vậy thì sẽ làm kế hoạch bại lộ hoàn toàn, bởi vậy nên nạn nhân A bị sát hại, sau đó chồng nạn nhân B nhân lúc tên bác sĩ không có ở nhà để đem thi thể bỏ đến chỗ anh ta, cũng chính là trong nhà nạn nhân A, hoặc nếu hung thủ thứ ba đi làm việc này thì cũng hợp lí."
" Khả năng là do lúc này kế hoạch đã bị quấy rầy, tên hung thủ thứ ba bởi vì kế hoạch không được tiến hành theo dự định nên dứt khoát mặc kệ hai anh chồng, tự ý xử lý thi thể từ đó dẫn tới việc cảnh sát phát hiện điểm tương đồng của hai vụ án."
" Tiếp theo hắn lại đến diệt khẩu hai đồng phạm, cuối cùng toàn bộ vụ án rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cũng không ai biết được."
" Nếu như trừ khử hai anh chồng thì sẽ không ai biết hung thủ thứ ba có tồn tại, hiềm nghi ngay từ đầu cũng đặt lên đầu hai người chồng, bọn họ chết rồi, cho dù có tiếp tục điều tra vụ án này thì cũng chẳng có manh mối gì."
- -------------------
Bèm: Tui cảm thấy chương này mình edit cứ sao sao ý, hơi lủng củng, có gì mong đọc giả thông cảm.
Vụ án theo như Tô tỷ dự đoán thì là như này: Nạn nhân B bị dìm chết, A giả dạng B đi ra sông.
Lúc chuẩn bị vứt xác thì A muốn tự thú.
A bị sát hại.
Chồng B hoặc ông thứ ba bỏ xác A về nhà cô ta.
Cảnh sát phát hiện, tìm hung thủ.
Xác B được bảo quản ở nhà A..
Hung thủ thứ ba thấy KH không như dự định nên khâu đầu 2 thi thể, định giết 2 ông chồng, giết được chồng B rồi, còn chồng A trốn được..