Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu Chồng Ta Là Quỷ Vương


Lâm phu nhân tuy rằng khí thế, nhưng vẫn giữ được đoan trang lễ phép, không có ở đạo quán nhân gian gây láo loạn.
Nhưng sự tức giận của bà ấy khiến người xung quanh cảm thấy hãi hùng khϊế͙p͙ vía.
Bà ấy nhìn thấy lâm ngôn thấm rụt rè bước vào, lạnh lùng đặt tách trà xuống nói:” hừ, Tiểu Thấm, con cư nhiên to gan lớn mật đến mức này! Việc con làm, ba con đã biết, con định giải thích thế nào? Đừng nghĩ làm cái gì anh con cũng bênh, loại chuyện làm bại hoại nề nếp gia đình mà con cũng dám làm sao? Con to gan như vậy từ bao giờ? Có phải tiểu hoả Mộ Gia cho con uống mê hồn canh rồi không?”
Tôi âm thầm trợn mắt, may mắn, lâm phu nhân không có mắng anh tôi
Lâm ngôn thấm bước đến cạnh mẹ cô ấy, nói nhỏ:” không phải như thế…..”
” Thế là như thế nào? Con có thể chạy đi đâu? Con nói đi, toàn thế giới con có thể chạy đến nơi nào? Trừ phi chạy đến núi sâu hoang dã,l! Con muốn làm gì? Thật là nha đầu ngu xuẩn! Không biết nhất cử nhất động cửa mình phải cẩn thận chú ý sao?”
Bố của hai anh em lâm gia này chuẩn bị tiếp nhận đại quyền lực, với thân phận như vậy, bọn họ rất cần phải sống khép kín, lâm ngôn thấm không thể đi ra ngoài làm việc, cũng không thể đi ra ngoài vui chơi, cô ấy bây giờ có xuất ngoại cũng không thể đi được.
Niềm vui duy nhất có lẽ là đến nhà tìm tôi và anh tôi
Lâm ngôn hoan rất thông cảm cho em gái, nên đối với chuyện của cô ấy và anh tôi cũng không tỏ ý kiến gì, coi như không biết, ngấm ngầm dung túng quyết định của em mình.
” Mẹ, Vân Phàm thân thể có chút không thoải mái, con chỉ đi cùng hắn đến tìm một vị đạo trưởng làm nhương tinh cầu phúc, không giống như mẹ tưởng đâu ạ…..”
” Vậy tại sao con không nói cho ta biết? Tại sao không một lời đã đi?”
” …… Bởi vì, con không muốn vệ sĩ đi theo”.

Lâm ngôn thấm trả lời.
Lâm phu nhân cười lạnh nói:” ngại nhiều người sẽ cản trở hai đứa thân mật đúng không?”
Lâm ngôn thấm cúi đầu không dám trả lời.
Đó là điều chắc chắn, khi hẹn hò, ai lại muốn một loạt bộ đồ đen mặt lạnh nhìn chằm chằm?
” Tiểu hoả Mộ Gia đâu? Trốn đi đâu rồi? Tại sao không lộ diện ra đây?” Lâm phu nhân tức giận nói.
Tôi tiến lên một bước, đáp: ” lâm phu nhân, bà đừng nóng giận như vậy, anh tôi thật sự là đến tìm tiền bối làm nhương tinh, anh bây giờ không rảnh, lát nữa mới có thể đến đây”
Lâm phu nhân nhìn tôi chằm chằm, nhìn từ đầu đến chân, rồi đột nhiên hỏi: “Lần trước nhìn thấy ngươi trong bữa tiệc, bụng ngươi còn rất to, bây giờ lại khôi phục dáng vẻ…..

Sinh rồi sao?”
Ách?
“Đúng vậy …” Tôi rõ ý tứ trong lời nói của bà ấy là gì
“Ồ, chúc mừng ngươi … Nếu ngươi đã làm mẹ rồi, hẳn là biết con cái đối với mẹ có ý nghĩa như thế nào, nếu ngươi và Tiểu Thấm là bạn bè, hy vọng ngươi có thể suy nghĩ cho Tiểu Thấm”.

Bà ấy nghiêm túc nhìn tôi nói.
” Một hậu nhân của đào sa, quật mồ, thổ phỉ, trộm mộ, cùng với con gái ta dây dưa bên nhau, bản thân ta rất không vui, nhưng ta nghe con trai ta khuyên bảo, cho phép nó tự do có tình cảm! Nhưng……”
” Nhưng tự do hôn nhân thì không thể được, cũng không cho được! Không phải ta là ác nhân, mà là liên quan đến vận mệnh của gia tộc chúng ta, ta không muốn chồng ta vì chuyện như vậy, mà bị đưa vào ngục giam đặc biệt nuốt quãng đời còn lại, ngươi là nữ nhân, cũng đã làm mẹ rồi, hy vọng ngươi có thể hiểu”
Ánh mắt của bà ấy rất kiên định, lời nói thì sâu sắc.
Nếu bà ấy ngang ngược, vô lý, ầm ĩ, tôi còn có thể phản kháng vài câu.
Nhưng bà ấy lại rất kiên định chỉ ra mọi thứ rõ ràng, làm tôi không còn lời gì để nói.
Bà ấy đã nhượng bộ —- ngầm đồng ý tình cảm tự do của Lâm ngôn thấm.
Lâm ngôn thấm vành mắt đỏ hoe nói:” mẹ, mẹ nói như vậy thật thất lễ”
” Thất lễ thì thất lễ, chuyện trọng đại, ta sẽ cậy già lên mặt, ỷ thế ức hϊế͙p͙ người một lần”.

Lâm phu nhân hít một hơi thật sâu.
” Tiểu thư mộ gia, nữ nhân chúng ta cũng có quyết tâm bảo vệ gia đình, đặc biệt là con gái và chồng, ngươi nên hiểu, ta sẽ nói rõ một lần: tình cảm của Tiểu Thấm chúng ta có thể mặc kệ, chỉ cần huynh trưởng nhà ngươi không làm tổn thương đến nó là được, nhưng hôn nhân không được, cũng đừng nghĩ chạy trốn, chỉ cần còn ở trong nước, có nơi nào chúng ta không thể tìm thấy sao?”
Lời lẽ quá rõ ràng như vậy, cơ hồ như không có chỗ nào để phản bác.
Lâm phu nhân đứng lên, dáng vẻ lịch sự hỏi lâm ngôn thấm:” con nói tiểu hoả mộ gia thân thể không thoải mái, hiện giờ sao rồi?”
Tôi sững người, bà ấy cư nhiên quan tâm đến anh tôi?
Lâm ngôn thấm vội vàng trả lời:” hắn, hắn có lẽ không sao!”
Lâm phu nhân cười cười: “Không sao là tốt…”
Ách?
“Nếu hắn không sao, con ngoan ngoãn về nhà với ta đi, về sau càng phải thêm cẩn thận lời nói việc làm hành động của mình, đừng để người ngoài đàm tiếu về con”.

Bà ấy nắm cổ tay lâm ngôn thấm kéo ra ngoài.
Này, lão phu nhân này thật sự lấy lui làm tiến, đạo hạnh của chúng tôi còn quá nông cạn.
Thái độ của bà ấy quả thật quá hoàn hảo, tích thủy bất lậu( không có sơ hở)
Ai nhìn thấy cũng sẽ nghĩ bà ấy là một người mẹ thông tình đạt lý, lại còn rộng lượng, ngược lại những điều đó làm cho tiền bối như chúng tôi không biết cách nào cư xử, còn không hiểu cho khổ tâm của các vị trưởng bối.
” Đợi đã!” Tôi vội vã đuổi theo hai bước
Lâm phu nhân kéo lâm ngôn thấm quay lại, xung quanh mấy bộ đồ đen đang dàn trận địa ” sẵn sàng đón quân địch”
Bà ấy dung nhan tinh xảo ung dung, nhướng mày nhìn tôi nói:” tiểu thư mộ gia còn lời gì để nói nữa sao?”
” Lâm phu nhân, tôi biết trong mắt của bà, gia cảnh nhà chúng tôi không tốt lắm, nhưng…..”
Bà ấy cười cười nhìn tôi, chờ nghe câu nói hùng biện
Tôi hít một hơi thật sâu, nghiêm túc nói:” nhưng, chớ khinh thiếu niên nghèo, chúng tôi còn rất nhiều thời gian để chứng minh cho bà thấy, hy vọng bà có thể cho chúng tôi chút thời gian”
Lời này tôi giúp anh tôi nói, anh giờ đang làm nhương tinh trừ tà, tôi phải thay anh nói
” Chớ khinh thiếu niên nghèo?” Lâm phu nhân cong môi nói:” nghèo có nhiều ý nghĩa, tiền tài là tầng lớp bề ngoài nông cạn nhất, ta biết rất rõ tiền tài nhà các ngươi tích cóp như thế nào, loại kinh doanh mờ mịt này, theo ý ta, cho dù có bao nhiêu gia sản thì vẫn là nghèo”
Ách ……
Lâm phu nhân này thật khó đối phó!
Ngẫm lại cũng đúng, tương lai bà ấy là quốc mẫu, có cái việc gì chưa từng thấy?
Bà ấy kéo lâm ngôn thấm đi về phía những vệ sĩ đang đứng ở cổng núi kia, lâm ngôn thấm quay lại vẫy tay với tôi, nhìn thấy như vậy, lòng tôi thật chua sót.
Bọn họ vừa bước xuống bậc thang, phía sau tôi đột nhiên vang lên tiếng bước chân, quay đầu nhìn lại, thì thấy anh tôi đang chạy về phía tôi.
” Tiểu Kiều—“.

Anh tôi vừa chạy vừa cười.
Cười? Anh vẫn có thể cười!
” Bảo bối, giúp anh! Cảm ơn em!” Anh tôi vừa nói vừa lướt qua tôi như một cơn gió, còn đưa tay vỗ nhẹ vào vai tôi.
Cái gì? Cái gì…….?
Anh, anh vừa cho em một cái nhìn tốt sao? Anh muốn em giúp cái gì? Em vẫn còn chưa rõ ràng?
Tôi thật nhanh đã hiểu, bởi vì anh tôi trực tiếp đẩy hai vệ sĩ ra, kéo lâm ngôn thấm chạy về phía xe của mình
Trời ơi! Thật sự muốn bỏ trốn sao? Anh tôi sẽ không làm điều gì ngu xuẩn chứ?
Tiếng hét chói tai của lâm phu nhân vang lên, tôi không nghĩ ngợi, liền triệu hồi tiểu quỷ sai:” mau mau, khoá trụ sinh hồn của mấy bộ đồ đen kia lại, nhưng đừng giết chết bọn họ”
“Cái gì?” Tiểu quỷ sai mặt như đưa đám nói:” tiểu nương nương, người đang kiểm tra kỹ năng của chúng tôi sao?”
” Lát nữa cho ngươi lái xe! Đừng nói nhảm nữa!”
“Được, được! Xem tôi này!”
Dịch: vi vu
———————.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui