Hạ Nhuận Trạch thở dài một tiếng: "Anh ba, mong rằng một lát nữa anh ba cũng vẫn có thể bình tĩnh được như bây giờ"
“Mượn lời nói tốt đẹp này của cậu” Hạ Vũ Hào bước vào phòng nghỉ, lấy áo khoác của Hương Thu Vân ra mặc vào cho cô, sau đó đưa cô đi ra ngoài.
Hạ Nhuận Trạch khẽ xùy một tiếng, rồi lại ngồi xuống nghiêm mặt nói với những người có mặt trong văn phòng: "Làm phiền mọi người thao tác nhanh nhanh một chút, ông nội vẫn còn đang thúc giục rất gấp đấy.
”
Trong lúc này, Hướng Thu Vân cùng Hạ Vũ Hào đã bước ra khỏi cửa Tập đoàn Hạ Thiên, gió lạnh thổi qua làm cô tỉnh táo lại rất nhiều, sau đó nhanh chóng hất tay anh ra rồi đi về hướng chiếc xe đang đỗ.
“Em không nên nói dối mọi người là mình đã mang thai.
” Hạ Vũ Hào đi theo phía sau cổ, đột nhiên lên tiếng.
Hướng Thu Vân nghe thấy cũng không đáp lời vẫn cúi đầu đi về phía trước, trong mắt chỉ hiện lên một tia châm chọc.
Nếu như không nói dối như vậy, liệu rằng cô có thể thoát khỏi bàn tay của Bùi Tân không? A, đại khái chắc là lúc này đoạn video của cô sớm đã bị phát tán rộng rãi, ồn ào huyên náo lâu rồi!
“Chờ một lát nữa, anh sẽ qua đó cùng em” Hạ Vũ Hào nói: “Nếu em đã nói dối mang thai thì cần phải dùng thêm vô số lời nói dối khác để che lấp lời nói dối này”
Hướng Thu Vân mỉm cười châm chọc một tiếng, dừng lại bước chân quay đầu nhìn anh: "Chờ anh? Hạ Vũ Hào, nếu như anh không tra tấn tôi, tôi liền phải cám ơn trời đất rất nhiều rồi.
Chẳng lẽ còn muốn tôi một lần nữa đem mạng sống và tương lai của chính mình ra giao cho một người đàn ông đã nhẫn tâm đánh gãy chân mình sao?”
Trầm mặc.
Không khí giữa hai người lập tức rơi vào trầm mặc một cách lạ thường.
Hạ Vũ Hào gắt gao nắm chặt hai tay, mu bàn tay nổi lên gân xanh dữ tợn, một lúc lâu sau mới nói: "Ông nội không phải người dễ bị lừa như vậy.
Không thể lấy lý do ngoài ý muốn sảy thai để giải quyết chuyện này đâu".
Sự châm chọc trên mặt Hướng Thu Vân cũng dần tan đi, đôi mắt cô chùng xuống, hai hàng lông mi run rẩy vài cái nhưng cũng không nói thêm gì nữa.
! Hiện tại cô vẫn chưa nghĩ ra được bước kế tiếp mình nên làm cái gì.
“Tổng giám đốc Hạ? Cô Hướng?” Bỗng nhiên ngay lúc này, cách đó không xa có một người phụ nữ tóc ngắn đột ngột hét lên kích động, sau đó nhanh chóng chạy tới chỗ hai người.
Hướng Thu Vân quay đầu nhìn người phụ nữ mới tới này, phát hiện mình chưa từng gặp qua đối phương lần nào.
Còn chưa kịp hỏi cô ta điều gì thì lại có thêm một nhóm rất đông người cũng đang vội vàng chạy về phía họ.
Cô nhìn các thiết bị ghi âm và micro trên tay họ, sau đó nhìn vào máy quay đang nhắm thẳng vào mình và Hạ Vũ Hào, sắc mặt ngay lập tức không được tốt lắm.
Cô âm thầm tự nhủ trong lòng gặp phải mấy người phóng viên này đúng là chẳng bao giờ có chuyện tốt đẹp gì.
.