Mối Tình Dễ Thương Của Chanh Chanh

Việc đầu tiên Liễu Chanh Chanh làm khi về đến ký túc xá chính là mở máy tính lên. An Dao đang thay quần áo bên cạnh nhìn thấy bộ dạng hừng hừng khí thế này của cô liền biết cô đang định chơi game.

Sau khi thay quần áo ngủ xong, An Dao đi tới phía sau cô, ôm lấy cô từ phía sau: “Tiểu Chanh Tử, em thấy sư huynh của chị như thế nào?”

Liễu Chanh Chanh dùng chuột nhấp vào biểu tượng trò chơi < Tạo Hóa Thần Giới >, quay đầu lại nói: “Hừm, mũi cao, mắt rất to.”

“Không còn gì nữa sao?” An Dao khó hiểu hỏi lại.

Lúc này, giọng nói có chút mơ hồ vì đang đánh răng của Ôn Đồng vang lên: “Chanh Tử vẫn luôn mù mặt như vậy mà, có thể nhớ được dáng vẻ của Cố sư huynh là tốt lắm rồi, huống chi mặt của Chử Dực như thế nào Chanh Tử còn không nhớ.”

Đối với câu nói cuối cùng của Ôn Đồng, Liễu Chanh Chanh phản bác: “Tớ nhớ rất kỹ mặt của Chử Dực.”

—— Hơn nữa, cả đời này cô sẽ không bao giờ quên nó.

“Phụt ——” Ôn Đồng phun ngụm nước ở trong miệng ra, sau đó dùng khăn lau miệng: “Ồ, vậy xem như cậu nhớ được mặt của hai vị nam thần kia rồi. Ôi, quả nhiên những thứ tốt đẹp luôn làm người ta khó mà quên được.”

Lần đầu tiên nghe thấy được những lời nói tinh hoa như vậy từ miệng Ôn Đồng, Liễu Chanh Chanh lại thấy cái phong cách này có gì đó không đúng. Nhưng An Dạo lại cười vô cùng thoải mái, nói: “Điều này có nghĩa là chỉ những anh chàng đẹp trai mới có thể khiến Tiểu Chanh Tử nhà chúng ta nhớ mặt được.”

Liễu Chanh Chanh ngây ngốc trong chốc lát, cô nhớ kỹ hai người đó không phải bởi vì bọn họ đẹp trai, mà bởi vì hai người đó ít nhiều gì cũng liên quan đến cô.

“Nhưng mà, chị Dao…” Ôn Đồng ngồi xuống ghế của mình, nói: “Chị có cảm thấy trên bàn ăn ngày hôm nay, Chử Dực với Cố sư huynh dường như đang đối chọi gay gắt không?”

An Dao cười: “Chị cũng nghĩ như vậy. Chị đã từng nghe các chị đàn chị khóa trước nhắc tới, hình như, Chử Dực với Cố Anh Kiệt hồi còn trung học đã xảy ra hiềm khích với nhau, nhưng cụ thể chuyện như thế nào thì không ai biết cả.”

“Chẳng lẽ hồi học trung học bọn họ cùng thích một nữ sinh?”

“Như này thì cũng máu chó quá…”

“Hoặc là hai người cùng tranh chức chủ tịch hội học sinh, một trong hai người đã thua.”

“Ít nhất thì nó cũng đáng tin hơn cái trước đó.”

“Chanh Tử, cậu thấy như thế nào?” Ôn Đồng lại chuyển chủ đề sang phía Liễu Chanh Chanh.

Lúc này, cô đang gõ mật khẩu của tài khoản trò chơi, sau khi nhấn phím Enter, cô quay đầu lại nhìn hai người bọn họ: “Tớ cảm thấy hai bọn họ đều bị bệnh thần kinh ý! Hai tên con trai đó có thù oán gì với nhau thì tự đi mà giải quyết đi, việc gì phải nhắc đến tớ làm gì chứ?”

Liễu Chanh Chanh nói xong đột nhiên thấy tâm trạng và thể xác đều vô cùng mệt mỏi. Vốn dĩ chỉ là ra ngoài ăn một bữa ăn khuya thôi, vậy mà lại trở thành chiến trường của hai tên con trai. Ngay cả khi nó trở thành chiến trường, tại sao còn lấy cô ra làm bia đỡ đạn làm gì.

Sau khi nghe Liễu Chanh Chanh nói vậy, hai cô gái không những không an ủi cô, ngược lại còn cùng đồng thanh: “Ai bảo em/cậu có đống dây mơ rễ má với bọn họ làm gì?”  

“A ha, chị Dao, chúng ta ăn ý quá.”


“Tiểu Đồng Đồng, chúng ta quả thật là chân ái của nhau.”

“…” Khóe miệng Liễu Chanh Chanh giật giật.

Làm ơn, có phải cô muốn dính líu đến bọn họ đâu… Còn nữa, liệu cô có thể ném hai anh chàng này ra ngoài cửa sổ được không?

Nhìn biểu cảm đau thương như muốn nói “Hai người có tin một giây nữa tôi sẽ mổ bụng tự tử không” của Liễu Chanh Chanh, An Dao và Ôn Đồng tự nhiên không đùa cợt với cô nữa, đều quay về bàn học của mình.

Nhìn Ôn Đồng và Liễu Chanh Chanh đều đang chơi game, An Dao đang xem được một nửa bộ phim truyền hình có chút hiếu kỳ, hỏi: “Hai đứa đang chơi trò gì vậy?”

Liễu Chanh Chanh: “Tạo Hóa Thần Giới ạ, nó mới được thử nghiệm thành công hai tháng trước. Chị Dao, chị có muốn chơi thử không?”

Nhớ tới việc An Dao đã đến thành phố S để vẽ ký họa tháng trước, chắc cũng không biết rõ về trò chơi này, Ôn Đồng đột nhiên đề nghị: “Hay là chị Dao cũng chơi thử đi, ngày nào em với Chanh Tử cũng đi cùng với nhau, thật nhàm chán.”

Liễu Chanh Chanh liếc nhìn cô ấy: “Cậu đang muốn nói rằng ngày nào chơi với tớ cũng thật nhàm chán sao?”

Ôn Đồng đưa tay ra: “Nào có, nhưng ai bảo cậu gần đây bắt tay với Đại thần chứ, tớ chỉ có thể ngồi ôm đùi với chị Dao thôi.”

“Ồ, Tiểu Chanh Tử trong trò chơi cũng thông đồng với Đại thần sao?”

Liễu Chanh Chanh giải thích: “Không phải em thông đồng với tên đó mà là tên đó thông đồng với em… Cũng có vẻ không đúng lắm, là tên đó ngộ sát em, sau đó…”

“Sau đó vì muốn chuộc tội nên mới tới tìm em rồi lấy thân báo đáp hả?” An Dao nhanh chóng tiếp lời cô.

“…” Liễu Chanh Chanh chớp chớp mắt, mặc dù không nói tới quá trình xảy ra như thế nào, nhưng kết quả cuối cùng thì đúng là như vậy. Nhưng bởi vì ngày đó “Hóng hớt cùng đại học V” bỗng nhiên đăng Weibo, Liễu Chanh Chanh cũng vội vàng rời khỏi trò chơi.

Lần trước, trước khi cô ngoại tuyến, hình như Chước Diễm cũng hỏi lại vấn đề này thì phải.

Nói tóm lại, Liễu Chanh Chanh cũng không để ý đến cái sự thật mà An Dao vừa mới nói ra, cô nói: “Chị Dao, chúng ta cùng chơi đi.”

An Dao xua tay: “Thôi bỏ đi, chị không chơi game giỏi đâu. Mấy đứa cũng biết tuy trong lớp chị rất mạnh mồm và độc đoán, nhưng nhắc đến game thì chị vẫn chỉ là một tay mơ, hơn nữa tay chị phế rồi.”

Ôn Đồng: “Tay phế thì có sao, quan trọng là não không phế là được rồi. Chị chơi mục sư đi, chỉ đối mặt với bàn phím, muốn dừng cũng không dừng được.”

Liễu Chanh Chanh: “Chị Dao, chị có muốn đổi mặt nạ D không, vậy chơi Tạo Hóa Thần Giới đi!”

“…” An Dao nhướng mày.

Cuối cùng, Liễu Chanh Chanh và Ôn Đồng đã thành công thuyết phục được An Dao, lấy USB trong máy tính của Liễu Chanh Chanh rồi sao chép tập tin cài đặt của < Tạo Hóa Thần Giới >, kéo thẳng vào ổ ghi chép của An Dao, rồi cài đặt mất một lúc.

Sau khi đăng ký tài khoản và mật khẩu xong, An Dao đăng nhập vào game, hệ thống nhắc cô ấy chọn giới tính cho nhân vật. Suy nghĩ một lúc, An Dao lựa chọn nam pháp sư, sau đó nghiêng đầu hỏi tên trò chơi của các cô.


“Tên trong game của mấy đứa là gì?”

Liễu Chanh Chanh: “Irina.”

Ôn Đồng: “L’Oréal”

An Dao dừng một chút: “Chị có nên đặt tên là ‘Nạp Ái Tư’ không, liệu mục tiêu của chúng ta có bị sâu răng không?”

“…” Liễu Chanh Chanh cảm thấy ớn lạnh: “Chị Dạo, trò đùa của chị thật lạnh lùng.”

Tuy rằng Liễu Chanh Chanh vẫn còn bài xích cái tên này, nhưng An Dao đã quyết định chọn nó. Nhưng điều làm Ôn Đồng và Liễu Chanh Chanh khó hiểu nhất chính là giới tính nam của nhân vật.

Thấy vậy, Liễu Chanh Chanh hỏi: “Chị Dao, sao chị lại chọn nhân vật nam?”

“Sau này còn cưới hai đứa.”

“…”

“…”

Liễu Chanh Chanh nghĩ, hôm nào cô nhất định phải mổ đầu An Dao ra xem liệu bên trong có phải não của người bình thường không. Cuối cùng, câu trả lời mà An Dao đưa ra cho cô chính là cô ấy là một nữ hán tử khí phách, chơi một tiểu loli chân ngắn trong game quả thật không quen.

Cho nên, thay vì để cô ấy chơi tiểu loli thì chơi tiểu shota sẽ dễ phối hợp hơn.

Các cài đặt nhân vật trong < Tạo Hóa Thần Giới > đều là cố định, ví dụ như tạo hình của người huấn luyện thú và mục sư tương đối dễ thương, tất cả đều là tiểu loli và tiểu shota.

Còn tạo hình của kiếm khách, ma pháp sư và sát thủ thì khá bình thường, nhân vật không phải bạch phú mỹ (*) thì cũng là cao phú soái (*).

(*) Bạch phú mỹ: người có tướng mạo xinh đẹp, gia cảnh giàu có.

(*) Cao phú soái: người có tướng mạo đẹp trai, gia cảnh giàu có.

Liễu Chanh Chanh và Ôn Đồng đã sớm chờ [Nạp Ái Tư] ở lối vào của Tân Thủ Thôn, những nhân vật cao hơn cấp 10 đều không thể vào được Tân Thủ Thôn. Cho nên, trong khoảng thời gian An Dao chơi đến cấp 10, Liễu Chanh Chanh và Ôn Đồng tình cờ nhận được nhiệm vụ hàng ngày, sau khi nhanh chóng hoàn thành, bọn họ lại chờ ở lối vào của thôn.

Một lát sau, [Nạp Ái Tư] đi từ trong Tân Thủ Thôn ra, Liễu Chanh Chanh lập tức mời cô ấy vào đội của mình, mang theo cô ấy đi làm nhiệm vụ chính.

Khi nhiệm vụ đã hoàn thành một nửa, một lời nhắc từ hệ thống đột nhiên xuất hiện.

[Hệ thống]: Người chơi [Chước Diễm] xin gia nhập tổ đội.


Liễu Chanh Chanh sửng sốt, lúc cô hoạt động đã nhìn danh sách bạn bè một lượt, rõ ràng lúc đó ảnh đại diện của Chước Diễm vẫn còn là màu xám, vậy mà chớp mắt đã online sao?

[Tổ đội] L’Oréal: Chậc chậc, Đại thần tới tìm cậu kìa.

[Tổ đội] Nạp Ái Tư: Thì ra Đại thần lại có cái tên khí phách như vậy.

Liễu Chanh Chanh thất thần một lúc, sau đó quay đầu nhìn hai người ở đằng sau: “Cứ đi ở bên cạnh tớ, đừng gõ bàn phím.”

Ôn Đồng không đồng ý: “Này, Chanh Tử, cậu đừng nghiêm túc như vậy chứ.”

“Tiểu Chanh Tử, anh ta lại xin gia nhập thêm một lần nữa, rốt cuộc em có để anh ta vào không vậy?” An Dao nhìn màn hình chằm chằm, nói.

“Có nên để anh ta vào không?” Liễu Chanh Chanh hỏi ngược lại.

Ôn Đồng nhíu mày: “Tớ nghĩ nếu không cho anh ta vào thì cũng không được, anh ta lại gửi lời đề nghị khác, màn hình của tớ sắp bị lag rồi.”

Liễu Chanh Chanh quay đầu nhìn màn hình của mình, trên màn hình hiện đầy rẫy yêu cầu xin gia nhập tổ đội của [Chước Diễm], cô nhìn sắp hoa cả mắt rồi, vì thế cô nhanh chóng nhấn chuột, cho [Chước Diễm] gia nhập.

[Tổ đội] Chước Diễm: Bé Bò Sữa, cuối cùng em cũng online rồi.

“…”

“…”

Nhìn thấy dòng ký tự này của [Chước Diễm], Ôn Đồng và Ao Dao thiếu chút nữa không nhịn được cười, đặc biệt là Ôn Đồng, mỗi lần cô ấy cười đều khoa trương như vậy: “Ha ha ha ha ha, Chanh, Chanh Tử… Mau cứu tớ.”

Tình hình của An Dao cũng tương tự như cô ấy: “Ha ha ha, nickname đáng yêu quá.”

“Đây không phải là nickname!” Liễu Chanh Chanh giải thích, sau đó lập tức gõ bàn phím.

[Tổ đội] Irina: Không phải tôi đã nói rất nhiều lần là đừng gọi tôi là Bé Bò Sữa nữa sao!

[Tổ đội] Chước Diễm: (Biểu cảm kinh ngạc) Đúng là Bé Bò Sữa mà, anh còn đang sợ có người khác vào nhầm tài khoản của em, xin gia nhập nhiều lần như vậy mà em cũng không quan tâm đến anh.

[Tổ đội] Irina: Vậy thì tôi sẽ tống cổ anh ra ngay.

[Tổ đội] Chước Diễm: ┭┮﹏┭┮ Em nỡ lòng đối xử tàn nhẫn với anh như vậy sao?

[Tổ đội] Irina: Không tống cổ anh ra ngoài thì tôi cảm thấy rất có lỗi với bản thân.

[Tổ đội] Chước Diễm: _ (: з 」∠) _ Anh sai rồi, anh sẽ chủ động nằm xuống để mặc em đùa giỡn.

[Tổ đội] Irina: … Vậy thì cảm ơn anh rất nhiều.

[Tổ đội] Chước Diễm: Ồ, còn có thêm một gương mặt mới nữa, cũng là bạn của em sao?

Bởi vì vừa rồi đùa giỡn với Liễu Chanh Chanh quá vui nên lúc này Chước Diễm mới phát hiện ra trong tổ đội còn có một gương mặt mới là [Nạp Ái Tư].


Ôn Đồng và An Dao bên cạnh suýt chút nữa thì bật cười, một đám bắt đầu nhao nhao lên.

[Tổ đội] Nạp Ái Tư: Đúng vậy, Bé Bò Sữa đang đưa tôi đi thăng cấp.

[Tổ đội] L’Oréal: (Biểu cảm vẫy tay) Chúng tôi đều là bạn của Bé Bò Sữa.

Liễu Chanh Chanh cảm thấy bọn họ chắc chắn là cố tình, một câu Bé Bò Sữa, hai câu Bé Bò Sữa, kêu lên vô cùng vui vẻ. Vậy nên mới nói, cái biệt danh dở dở ương ương này hay ở chỗ nào chứ, chi bằng cứ trực tiếp gọi cô là “Lily” giống Tuyết tỷ và những người khác cho rồi.

[Tổ đội] Chước Diễm: = 口 =! Tôi phát hiện ra tên của mọi người đều rất thú vị.

[Tổ đội] Irina: Đừng nói với tôi là anh lại nghĩ ra một cái biệt danh cực phẩm khác nhé.

[Tổ đội] Chước Diễm: Một người là sữa bò nguyên chất Y Lợi, một người là L’Oréal Paris, còn một người là Nạp Ái Tư… Chẳng lẽ mục tiêu của mọi người không bị sâu răng sao?

[Tổ đội] L’Oréal: Ha ha ha ha ha ha.

[Tổ đội] Nạp Ái Tư: Emma, quả nhiên chỉ có đại thần mới hiểu được ý nghĩa thật sự cái tên của tôi!

Liễu Chanh Chanh thật sự muốn đập đầu vào máy tính chết cho xong, cô đang nghĩ như vậy, [Chước Diễm] đã ra hiệu rồi đi đến chỗ ba người bọn họ.

[Tổ đội] Irina: Đại thần… Tại sao anh lại từ bỏ việc trị liệu vậy?

[Tổ đội] Chước Diễm: _ (: з 」∠) _ Bởi vì anh đem giường ngủ nhường cho em rồi.

[Tổ đội] Irina: …

Vì thế, chỉ thấy một Nữ Kiếm Khách tóc vàng áo xanh giơ thanh Vô Ảnh Kiếm trong tay mình lên, sau một đợt bùng nổ của ánh sáng và bóng thanh kiếm, thanh máu trên đầu [Chước Diễm] lập tức sụt còn một nửa. Cũng may, kỹ năng đầu tiên mà [Nạp Ái Tư] phải học chính là tiếp thêm máu, cô ấy lập tức cho Chước Diễm “một ngụm sữa”, nhưng đương nhiên, sữa của nam vú em không nhiều bằng của nữ vú em rồi.

Tất nhiên, sự thật chỉ là vấn đề chênh lệch trình độ.

[Tổ đội] Chước Diễm: Kem đánh răng nhỏ, cậu thật tốt bụng.

Sau khi nhìn thấy cái biệt danh Kem đánh răng nhỏ này, An Dao cười, lập tức gõ bàn phím.

[Tổ đội] Nạp Ái Tư: (Biểu cảm thẹn thùng) Không cần khách sáo.

[Tổ đội] L’Oréal: Người anh em Bé Bò Sữa, tại sao cậu lại tấn công Đại thần chứ.

“Này! Hai người…” Liễu Chanh Chanh không nhịn được, cô không ngừng gõ trên bàn phím: “Tốt xấu gì hai người cũng là người của tôi, tại sao có thể xoay khuỷu tay ra ngoài thế chứ > mới được thử nghiệm thành công hai tháng trước, nhưng việc quy đổi giữa tiền trò chơi và nhân dân tệ tương đối ổn định. 998 tiền trò chơi xấp xỉ bằng… 0,00998 tệ.

Chàng trai ngồi trước máy tính lộ ra biểu cảm bất lực, người đó mỉm cười, cuối cùng vẫn bấm chấp nhận, rồi gõ bàn phím.

[Tổ đội] Chước Diễm: Bé Bò Sữa, từ nay em là người của anh.

[Tổ đội] Irina: Sai, anh là người của tôi mới đúng.

Liễu Chanh Chanh gõ xong hàng chữ này liền viết lại phần giới thiệu của nhân vật trong trò chơi: Chỉ cần 998, trêu chọc rồi mang được Đại thần về nhà.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận