Mommy Đắt Giá Daddy Tổng Tài Sủng Lên Trời!


"Mommy, daddy hôm nay vẫn luôn ở phòng họp, ngày hôm qua lúc con cùng daddy về nhà, daddy vẫn luôn tăng ca bận đến rạng sáng, hôm nay sáng sớm daddy lại đến công ty, daddy thật sự rất vất vả.." Tây Bảo ôm hộp tiện lợi, bên trong mắt có chút ảm đạm, đang nói, bên trong mắt thế mà còn phiếm thủy quang, cậu bé nâng lên khuôn mặt nhỏ, ngữ khí có chút khẩn cầu: "Mommy, chúng ta đi đưa cơm cho daddy đi.."

Giang Vãn nhìn Tây Bảo đáng thương, trong lòng rất là khó chịu, nhưng mà Lệ Mạc Sâm..
cô cũng thật là không muốn nhìn thấy.

"Vậy, mommy đưa con đến dưới lầu tập đoàn Thịnh Kinh, Tây Bảo tự mình có thể đi lên chứ?"

"Mommy, mẹ không muốn thấy daddy sao?"

Giang Vãn chưa từng có nói ra qua những lời nói này, cô không muốn làm con trai sinh ra tiêu cực ảnh hưởng tâm lý, nhưng mà Tây Bảo, vẫn là rất nhạy bén đã nhận ra cô đối với Lệ Mạc Sâm là kháng cự.

"Không phải, không phải như thế." Giang Vãn vội giải thích, nhưng mà hơi hơi hé miệng, cô có chút không biết nên nói cái gì: "Là mommy cùng daddy..
Có chút hiểu lầm nho nhỏ."

"Vậy, mommy có thể cùng Tây Bảo cùng nhau đưa cơm cho daddy ăn không? Đây là mommy cùng Tây Bảo cùng nhau làm cơm hộp, daddy nhất định sẽ rất thích, mommy cũng muốn nếm thử mà."

Tây Bảo nâng tay nhỏ tới, xoa xoa thủy quang trong mắt.

Giang Vãn nhìn dáng vẻ ủy khuất của Tây Bảo, liền cũng chỉ lựa chọn nhượng bộ: "Được, mommy cùng con đưa cho daddy."

"Vâng! Mommy tốt nhất!" Tây Bảo nín khóc mỉm cười.

Giang Vãn nhìn Tây Bảo, trong lòng có chút chua xót.

Trường học cách tòa nhà tập đoàn Thịnh Kinh không xa, lái xe qua đó dường như không đến mười phút.

Giang Vãn nắm tay Tây Bảo, Tây Bảo ôm hộp cơm tiện lợi được đóng gói tốt, cô nhìn tòa nhà nguy nga chót vót trước mặt đột nhiên có chút chùn bước.

"Tây Bảo..
Hay là tự con đưa đi, được không?" Đi tới cửa công ty, Giang Vãn vẫn là có chút do dự lùi bước.

"Mommy." Tây Bảo lôi kéo tay cô, lại một lần nữa đáng thương nhìn cô.

Giang Vãn thở dài, thật không có biện pháp từ chối ánh mắt Tây Bảo!

Lúc Giang Vãn nắm tay Tây Bảo chờ đợi thang máy, đám người phía sau không khỏi bàn luận sôi nổi.

"Kia không phải là con trai tổng tài sao? Người phụ nữ kia là ai?"

"Hẳn là giúp việc Lệ gia đi? Không nghe nói qua bên cạnh tổng tài có người phụ nữ nào cả!"

"Đó chính là, làm tôi sợ muốn chết, tôi cho rằng người phụ nữ kia cùng tổng tài là quan hệ gì đó chứ, thế mà còn có thể nắm tay con trai tổng tài.."

"Đừng lo lắng quá, tổng tài của chúng ta sao có thể là dạng người thường có thể trèo cao chứ!"

Giang Vãn nắm tay Tây Bảo vào thang máy, cũng không nghe thấy những người đó bàn tán cái gì, mà Tây Bảo quay đầu lại nhìn thoáng qua, cậu bé lại đem những lời bàn tán đó ghi tạc trong lòng.

Đây là mommy của cậu, không phải cái gì mà giúp việc Lệ gia!

Giang Vãn cùng Tây Bảo thẳng tới tầng cao nhất tòa nhà Thịnh Kinh, Tây Bảo ngựa quen đường cũ, rất nhanh liền tìm được văn phòng của Lệ Mạc Sâm.

Đối mặt với cánh cửa gỗ trước mặt, Giang Vãn tim đập có chút hỗn loạn.

"Daddy!"

Tây Bảo rất vui vẻ, đẩy cửa ra, Lệ Mạc Sâm đang ở trước bàn làm việc, thấy Tây Bảo vào, Lệ Mạc Sâm liền buông điện thoại trong tay xuống, bế Tây Bảo lên hôn một cái.

"Daddy, đây là con cùng mommy làm cơm đó nha! Mommy rất vất vả, tổng cộng làm bốn món ăn đó! Daddy, ba mau nhìn xem! Trù nghệ của Mommy là nhất luôn, hôm nay lúc nấu cơm, giáo viên đều khen trù nghệ của mommy đặc biệt tốt!"

Tây Bảo vội buông túi trong tay xuống, trên khuôn mặt nhỏ tràn đầy kiêu ngạo, cậu bé hưng phấn mà thúc giục Lệ Mạc Sâm.

Lệ Mạc Sâm bế Tây Bảo lên, xách theo túi cơm hộp hướng phòng nghỉ bên cạnh mà đi.

Giang Vãn có chút co quắp đứng ở tại chỗ, Lệ Mạc Sâm nhìn lướt qua bên này, ánh mắt anh thâm thúy, có chút thanh lãnh, làm Giang Vãn càng không dám nhìn thẳng.

"Lại đây."

Lệ Mạc Sâm đứng ở cửa phòng nghỉ, nghiêng nghiêng người.

Giang Vãn ngẩng đầu lên, lơ đãng chạm vào ánh mắt của Lệ Mạc Sâm, cặp mắt kia của anh vẫn bình tĩnh sâu và đen như vậy, giống như là đêm khuya, làm cô không thể nắm bắt được..

Giang Vãn muốn từ chối: "Lệ tổng, tôi còn có chút việc.."

"Đi vào." Lệ Mạc Sâm miệng lưỡi có mềm đi chút ít "Bồi Tây Bảo."

Anh biết, Giang Vãn có thể từ chối anh, nhưng cự tuyệt không được Tây Bảo.

Giang Vãn quả nhiên không hề nói gì, nâng lên bước chân đi vào, Lệ Mạc Sâm đóng cửa lại, Tây Bảo đem hộp cơm nhất nhất mở ra.

"Daddy, ba mau nếm thử đi!" Tây Bảo rất là cao hứng, đem chiếc đũa đưa cho Lệ Mạc Sâm, chờ mong nhìn anh.

Lệ Mạc Sâm nhận lấy, gắp một khối sushi: "Ừ, ăn rất ngon!"

"Con nói mà, trù nghệ của mommy siêu cấp giỏi, hôm nay ở hiện trường tổng cộng có sáu gia đình, người khác đều là ba mẹ đi, mà con chỉ có mommy, nhưng mà mommy là xinh đẹp nhất có khả năng nhất, người khác đều đặc biệt hâm mộ con có mommy giỏi như vậy!" Tây Bảo có chút kiêu ngạo.

Lệ Mạc Sâm nhướng mày, không khó nghe ra lời Tây Bảo mỗi một câu đều là khen Giang Vãn.

Thật không biết người phụ nữ này như thế nào làm Tây Bảo thích như thế.

"Reng reng reng!"

Liền ở lúc Giang Vãn muốn chạy nhanh rời đi, di động trong túi cô chấn động một chút, Giang Vãn vừa thấy tin nhắn nhắc nhở, là Bạch tỷ, cô nhìn lướt qua nội dung cô thế nhưng nhẹ nhàng thở ra.

"Cái đó, Tây Bảo ngoan ngoãn ăn cơm nha, mommy còn có chút việc phải đi trước." Giang Vãn đứng lên, cũng không nhìn khuôn mặt Lệ Mạc Sâm: "Lệ tổng, tôi đi trước."

Dứt lời, không đợi Lệ Mạc Sâm đáp lại, Giang Vãn liền mở cửa rời đi.

Tây Bảo ngồi ở trước bàn, lại là chỉ còn lại cậu bé cùng daddy, Tây Bảo bĩu môi, mommy thật là chạy so với thỏ còn nhanh hơn..

"Daddy." Tây Bảo nhìn thoáng qua Lệ Mạc Sâm, giống như nghĩ tới cái gì đó, cậu bé do dự một hồi, vẫn là mở miệng: "Daddy, ba nghĩ lúc nào làm mommy ở bên cạnh ba?"

"Xảy ra chuyện gì?" Lệ Mạc Sâm có chút kỳ quái.

"Liền.." Tây Bảo ánh mắt ảm đạm rồi một chút: "Con vừa mới cùng mommy lên lầu, có người nói mommy là giúp việc Lệ gia..
Daddy, ba có thể làm mommy ở cạnh ba hay không?"

Lệ Mạc Sâm nhìn Tây Bảo ánh mắt chờ mong, xoa xoa đầu của cậu bé, đạm thanh nói: "Ăn cơm trước đi."

"Daddy.." Tây Bảo bĩu môi, rất là bất mãn.

"Ba cần suy xét một chút."

"Thật vậy chăng?" Tây Bảo thất vọng mắt to tức khắc lại tràn ngập hy vọng: "Daddy, ba sẽ suy xét để mommy ở bên cạnh ba sao? Ba sẽ làm mọi người đều biết mẹ là mommy của Tây Bảo sao?"

"Có thể suy xét." Lệ Mạc Sâm gắp một khối sushi để vào trong miệng, đột nhiên cảm thấy sushi có chút hương vị mềm mại.

Thế nhưng làm anh cũng có chút phân tâm, phân tâm đã có chút tưởng tượng Giang Vãn xuất hiện ở bên người anh..
Anh như là cũng không phải kháng cự như vậy.

"Daddy ba là tốt nhất!" Tây Bảo hưng phấn mà ôm lấy Lệ Mạc Sâm, khuôn mặt nhỏ mềm mại cọ qua cọ lại trên khuôn mặt tuấn tú của Lệ Mạc Sâm.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui