Bản chất của việc đồng hóa không chỉ nằm ở việc dung hợp những thành phần khác nhau, mà còn ở khả năng tạo ra một thể thống nhất, vừa bảo tồn được đặc điểm riêng biệt, vừa phát triển thành một thực thể mới mạnh mẽ hơn.
Mô tả gần giống nhất chính là quá trình tiêu hóa của cơ thể, các chất dinh dưỡng được hấp thụ, đi vào máu, vận chuyển khắp cơ thể để nuôi dưỡng cơ quan và phục vụ chức năng sống.
Bên này Lê Nhật đang đồng hóa cơ thể như ma thần của hắn và người máy khổng lồ TITAN-01.
Điều khó khăn nhất lúc này chính là hắn muốn giữ lại những phần có ích của TITAN-01, tức là đồng hóa có chọn lọc, tương đương lựa chọn thức ăn để hấp thụ.
Ba phần quan trọng của TITAN-01 mà hắn muốn giữ lại chính là động cơ lực đẩy cực mạnh ở phần lưng, lò phản ứng nhiệt hạch bên trong, và cuối cùng là gươm plasma.
Không giống với quá trình đồng hóa bình thường do dị vật ngoài hành tinh chủ đạo, lần này do chính Lê Nhật chủ động điều khiển các xúc tu.
Cảm giác kỳ lạ, tởm lợm, hóa ra đồng hóa là như thế này.
Có đến chín mươi chín phần trăm giống với cảm giác ăn của con người.
Cảm giác khó chịu len lỏi trong từng thớ thịt khi các xúc tu bắt đầu làm tan rã các mảnh kim loại xung quanh.
Mỗi khi chúng tiếp xúc với cơ thể TITAN-01, Lê Nhật cảm nhận rõ ràng từng mảnh vỡ tan biến, hòa lẫn vào cơ thể mình, như một dòng điện tê buốt chạy khắp cơ thể.
Sự đau đớn, sự tởm lợm và cảm giác kỳ quái khiến hắn muốn hét lên, nhưng hắn chỉ có thể cắn răng chịu đựng.
Hóa ra đây là lý do vì sao dị vật ngoài hành tinh không muốn đồng hóa xác thịt quái thú, đơn giản vì đó không phải là món mà nó ưa thích.
Cảm giác ăn hàng ngàn tấn kim loại khiến Lê Nhật như muốn nôn ọe, chắc chắn là ám ảnh.
Không như dị vật ngoài hành tinh cảm nhận mọi thứ bằng cách tiếp xúc, vì vậy dễ dàng điều khiển các xúc tu.
Lê Nhật phải rất tỉ mỉ để làm việc này, chỉ cần sơ sót sẽ ngay lập tức tiêu hóa luôn những phần muốn giữ lại.
Trong quá trình tập trung cao độ, Lê Nhật vẫn không quên quan sát cuộc chiến bên kia.
Chấn động ngừng lại, quái thú ba đầu đã hoàn toàn xé xác dị vật ngoài hành tinh, biến nó thành vô số mảnh nhỏ.
Ý định lợi dụng nó vậy là phá sản, xem ra không thể câu giờ thêm được nữa.
Quái thú ba đầu gầm thét lao đến Lê Nhật, quá trình đồng hóa chỉ mới diễn ra khoảng ba mươi phần trăm.
Không còn lựa chọn, phải vừa đồng hóa vừa chiến đấu, các sợi cơ thịt phủ kim loại nhanh chóng biến hóa thành một chiếc khiên khổng lồ.
Vừa kịp lúc cú tông như thiên thạch va chạm của quái thú ập đến, trọng lượng của Lê Nhật được tăng thêm nhờ vào xác của TITAN-01 vì vậy miễn cưỡng trụ lại được.
Chỉ bị đẩy lùi một đoạn nhỏ, thân thể dừng lại trước một tòa cao ốc, bên trong hàng ngàn ánh mắt sợ hãi ôm đầu thót tim.
Bóng hình to lớn nổi bật, với tông màu đỏ của máu thịt xen lẫn với màu trắng của kim loại, đang chắn giữa đường ranh giới sinh tử của họ.
Đây chính là tòa cao ốc cuối cùng còn sót lại trong bán kính mười ki lô mét, rất nhiều người không chạy kịp, hoặc không biết chạy đi đâu đã chọn cách ở lại và thầm cầu nguyện cuộc chiến không lan đến.
Lê Nhật cắn răng dùng hết sức bình sinh chặn được cú tông, không vội mừng, tâm trí tập trung vào cuộc chiến.
Gươm plasma chưa kịp đồng hóa chỉ có thể huy động nhờ vào các xúc tu rời rạc.
Ánh gươm nóng hừng hực, thiêu đốt không khí, quét ngang qua cánh quái thú ba đầu.
Một loại chất lỏng sền sệt tuôn ra như sóng vỡ bờ, một cánh bị chém rách.
Đường gươm xẻ phần da cánh bên trái làm hai, khiến nó không thể tạo ra những cú quạt như bão táp được nữa.
Ngay thời điểm này, dị vật ngoài hành tinh không biết dùng cách gì, nhưng chỉ trong nháy mắt, những mảnh vỡ của nó bắt đầu rùng rùng tụ lại, từng mảnh một gắn kết với nhau thành một khối đen ngòm.
Như một cơn thịnh nộ không có hình dạng cụ thể, nó lao tới, thế áp công lại hình thành, vô tình Lê Nhật và nó liên kết tạo thành gọng kìm, áp đảo quái thú ba đầu.
Thời điểm kiềm tỏa lẫn nhau giữa cuộc tam đấu chỉ chừng vài giây, như thế là đủ để Lê Nhật đồng hóa xong hệ thống lực đẩy sau lưng.
Tất cả cùng khởi động, ngay lập tức tạo thành sức mạnh cường đại, không ngừng đẩy lùi cả hai con quái vật dị hợm.
Sức nóng cực cao tỏa ra sau lưng làm chảy một phần tòa cao ốc, tuy nhiên không gây thiệt hại nào về người.
“Lực đẩy không đủ, cần có thêm trợ lực.”
Tính toán vừa lóe lên trong đầu, Lê Nhật vừa đẩy vừa tạo hình những chiếc cánh mạnh mẽ trên lưng.
Quá trình tạo cánh khá phức tạp, vừa phải đảm bảo đủ sức nâng cả ba thân thể lên không, lại phải không ngừng huy động động cơ lực đẩy sau lưng.
Đôi lần cánh được tạo ra chưa vỗ đã bị chính động cơ lực đẩy thiêu đốt cháy rụi.
“Không đủ sợi cơ kết nối, cần thêm máu thịt.”
Ánh mắt ma thần quét qua một cái, các xúc tu hướng về xác không đầu của con gấu xám biến dị khổng lồ.
Nhưng Lê Nhật không phải người duy nhất chủ đích đến nó, ngoại trừ xúc tu màu trắng đỏ của hắn, còn rất nhiều xúc tu màu đen hắc ám đang như lũ rắn độc trườn nhanh đến.
Dị vật ngoài hành tinh bị đánh đến mức không duy trì được hình hài, không còn kén chọn kim loại nữa, nó lại cùng lúc muốn tranh chấp với Lê Nhật, đồng hóa xác quái thú gấu xám.
“Muốn tranh với ta, liều với ngươi.”
Lê Nhật hét lên trong đầu, Trạng Thái Sinh Tồn kích hoạt, lần đầu tiên hắn dùng trạng thái này bên trong một cơ thể hơn 100.000 tấn.
Trạng Thái Sinh Tồn điều động năng lượng tế bào, kích phát lực lượng đột ngột bùng phát, tạo ra sức mạnh vượt trội trong nhất lời.
Nói chính xác chính là thiêu đốt năng lượng.
Các xúc tu màu đỏ trắng như được tưới lên thần dược, linh động gấp bội, chiếm lấy hai phần ba xác con gấu xám, phần còn lại thì bị các xúc tu màu đen chiếm lấy.
Nhất thời phân thây xác gấu làm hai, Lê Nhật và dị vật hắc ám mạnh ai nấy đồng hóa.
Tình thế vì vậy mà trở nên quái đản, quái thú ba đầu bị kiềm tỏa ở giữa không ngừng gào rú, một bên Lê Nhật biến hóa thêm nhiều cánh nhấc bổng nó lên.
Bên kia, dị vật với một màu đen độc ác, trương phình to lớn nhờ đồng hóa được một phần ba xác gấu, đang bị Lê Nhật kéo theo, từ từ nhấc lên không.
Không gian như lắng đọng, tràn cảnh quái dị cứ như thế mà kéo nhau lên không trung, chậm chạp nhưng đang dần biến mất về hướng Bắc.
Lê Nhật vô cùng vất vả, vắt kiệt đến từng sợi cơ thịt đang căng ra gánh lấy trọng lượng quá mức to lớn bên dưới.
Thân thể hắn đã không thể duy trì hình dáng, xác thịt giờ đây tạm chia làm ba phần chính.
Nhiều nhất là cánh, rồi đến các xúc tu đang quấn lấy hai con quái vật, chằng chịt như dây leo.
Cuối cùng là phần lõi năng lượng của TITAN-01, đang được bảo bọc bên trong lớp da thịt dày tạo thành từ máu thịt quái thú và kim loại.
Nước mắt lăn dài trong tâm trí, Lê Nhật nghẹn ngào, cảm xúc thôi thúc tự thốt lên:
“Cha mẹ, con đi đây.
Con biết, con là đứa con bất hiếu...!nhưng con không còn lựa chọn nào khác.
Xin cha mẹ đừng đau lòng, xin hãy tha thứ cho con vì không thể ở lại chăm sóc cha mẹ những năm tháng sau này.”
Những lời cuối cùng vang lên trong tâm trí như một bản cáo trạng nghiệt ngã, đập vào lòng hắn những nỗi đau không thể nói thành lời.
“Chú Cường, Max, Saori Himoji, Chúc Ly, Aram, Mỹ Mỹ… mọi người hãy sống tốt, xin hãy thay con chăm sóc cho cha mẹ…”
“Magie, tôi muốn, tôi muốn hẹn hò với chị.”
“Không ngờ phải chết khi còn là trai tân, khốn nạn thật.
Thật không cam lòng.”
Bên trong tâm trí, Lê Nhật không ngừng tự thốt lên với bản thân, dù đã quyết tử nhưng nói thì dễ làm thì khó.
Giờ chỉ cần kích hoạt lõi năng lượng bao gồm cả một viên đá Cor bên trong, sẽ lập tức biến hắn cùng với hai con quái vật khổng lồ thành tro bụi.
Chấm dứt cuộc chiến dai dẳng đã quá nhiều tang thương này.
Cả quái thú ba đầu và dị vật hắc ám cùng cảm thấy nguy cơ, không ngừng ra sức giãy dụa muốn thoát khỏi trói buộc.
Nhưng Lê Nhật nào có để chúng như ý, Trạng Thái Sinh Tồn được kích hoạt mang lại lực lượng gấp bội, đang không ngừng khống chế cả hai thành một khối hỗn tạp.
Lõi năng lượng được Lê Nhật thúc đẩy, sáng bừng lên ánh sáng màu trắng xanh đặc trưng.
Tiếng động cơ nhiệt hạch khởi động, bừng bừng từng nhịp đập năng lượng dao động.
Đồng thời điểm, giữa quái vật hắc ám ngoài hành tinh và quái thú ba đầu có biến hóa.
Chỉ thấy dị vật ngoài hành tinh tan chảy, đồng hóa làm một, biến thành cái đầu thứ tư trên thân xác quái dị.
Thoáng cái sức mạnh bộc phát, lực lượng chống cự càng thêm mãnh liệt.
Ước lượng thấy vị trí lúc này đã vào sâu bên trong rừng Montes Valoris, cách xa Spatium ngoài 50 ki lô mét.
Không để đêm dài lắm mộng, Lê Nhật kích nổ lõi năng lượng, bên trong TITAN-01.
Trong tiếng gào thét không cam lòng của quái vật bốn đầu, quả cầu nhiệt hạch thiêu đốt, bắt đầu đề thăng rất nhanh nhiều nhịp năng lượng dồn dập.
Thân xác nhân loại của Lê Nhật bên trong cũng cảm nhận được, đang dần có dấu hiệu tan chảy.
Trạng Thái Sinh Tồn ngay thời điểm quyết định này lại suy giảm, tương tự như trước, vô số vụ nổ lớn nhỏ diễn ra khắp thân thể Lê Nhật.
Vô tình tạo thành điểm sơ hở để quái thú bốn đầu trở mình, nó muốn nhân lúc này tháo chạy nhưng các xúc tu vẫn như mang theo quyết tâm của Lê Nhật, kiên cường trói buộc.
Chạy không được, nhưng trói buộc có giảm bớt khiến cho không gian xung quanh quái thú được nới lỏng.
Nó không ngừng dồn sức, cào cấu, cắn xé phần da thịt bảo vệ lõi nhiệt hạch, hòng ngăn cản nguồn cơn của nguy cơ.
Nhưng đã muộn, thời điểm các chi của nó tóm được lõi nhiệt hạch cũng là lúc Lê Nhật thành công kích nổ.
Nhưng quá muộn rồi! Ngay khi những chiếc chi của quái thú chạm vào lõi nhiệt hạch, Lê Nhật cảm nhận được áp lực khủng khiếp từ sự va chạm.
Bằng tất cả sức mạnh còn sót lại, hắn kiên định thúc đẩy cơ chế tự hủy.
Ánh sáng bùng lên, rực rỡ và chết chóc, như thể toàn bộ vũ trụ đang nổ tung trong khoảnh khắc đó.
Quái thú gào thét trong tuyệt vọng, nhưng đã quá muộn để nó có thể thoát khỏi số phận của mình.
Không gian xung quanh rung chuyển, mọi thứ bị xé nát thành từng mảnh, và trong tích tắc, tất cả đều bị nuốt chửng bởi ngọn lửa hủy diệt.
Vụ nổ như một quả cầu năng lượng bao trùm mọi thứ, biến tất cả thành tro bụi trong bán kính 20 ki lô mét.
Chấn động lan tỏa mãnh liệt đến tận Spatium, một vùng rộng lớn từ trung tâm vụ nổ nhiễm bức xạ dày đặc.
Có cảm giác như vụ nổ mạnh đến mức đã khiến trái đất ngừng quay, dừng hẳn trong một tích tắc.
Thể tích khổng lồ của quái vật, khiến cho trong nhất thời không thể hóa thành tro bụi thì bị thổi bay tứ tán.
Nhiều vô kể những khối thịt to lớn rải rác xung quanh.
Mùi máu thịt, sóng bức xạ, lan tỏa như thể sẽ còn tồn tại thêm nhiều năm trời trong không khí.
Khắp Spatium, tiếng khóc than rền rĩ hòa vào những âm thanh vỡ vụn của các tòa nhà đổ nát.
Bài ai oán ca vang lên từ những đôi môi khô khốc, mỗi nốt nhạc như một mũi dao khắc sâu vào trái tim từng người.
Họ nhớ về những người đã ngã xuống, những người đã hy sinh vì Spatium.
Và từ đó, những lời ca bi thương ấy trở thành lời kinh, vang vọng trong tâm trí mọi người, nhắc nhở họ về cái giá của sự tự do, về máu xương đã đổ xuống để bảo vệ từng mảnh đất này.
Hãy yên nghỉ, hỡi những chiến sĩ anh dũng,
Dù thịt nát, xương tan, một lòng xả thân vì Spatium.
Linh hồn các anh vẫn còn mãi
Mồ hôi, máu xương thấm đẫm từng tấc đất thiêng liêng.
Vì Spatium, vì Spatium!
Chúng tôi không bao giờ quên.
Trẻ nhỏ lớn lên là nhờ các anh,
Chúng sẽ học theo các anh, bước đi trên con đường các anh đã mở lối.
Dưới tấm gương sáng đó, tiếp tục gìn giữ giá trị trường tồn
Các anh là ánh sáng dẫn lối,
Là niềm hy vọng trong đêm tối u sầu.
Người lớn sống được là nhờ các anh,
Nhờ các anh mà dũng khí bừng cháy,
Từ đôi mắt của người đã khuất,
Chúng tôi thấy rõ tương lai, quyết tiến bước không ngại chông gai.
Hãy yên nghỉ, hỡi những chiến sĩ quả cảm,
Đường anh mở chúng tôi đều bước
Vững vàng và kiên định một lý tưởng, vượt mọi trở ngại quyết không lùi
Vì Spatium, vì Spatium!
Chúng tôi không bao giờ quên.