Mộng Dục - Ngoại Truyện 3 - P2

Em Quyết định up luôn nha chị, cảm giác không biết trước chuyện gì xảy ra sẽ thú vị hơn ^^

Cảm ơn chị đã cho em viết tiếp
HuyenNamida

Ngoại truyện 3 - Tiếp theo

Từ hồi lấy nhau tới giờ, ngoại trừ những lúc Trịnh Liệt đi công tác không về nhà, còn lại cả hai đều ngủ chung với nhau, lần này bởi vì phát sinh chuyện "kinh thiên động địa" mà vợ chồng mỗi người một ngã, Lâm Vĩnh Túc hận một nỗi không thể làm ầm lên được, cô vẫn là lo nghĩ cho đại cuộc. Thời thế bây giờ phụ nữ không thể vì chồng ngoại tình mà mất đi phẩm giá của mình, hơn nữa trong bụng Lâm Vĩnh Túc còn đang mang đứa con của bọn họ. Nghĩ tới nghĩ lui thì đàn ông có như thế nào cũng không ngu ngốc đến nổi bỏ vợ được đâu. Chắc là vậy >.<

Có tức giận Lô Vỹ Tinh đến đâu thì anh cũng là anh trai của đứa trẻ này, Trịnh Liệt cũng không thể bỏ mặc để em gái ngủ trên ghế sô pha. Anh bế Lô Vỹ Tinh vào phòng khách ngủ, bản thân nằm nghỉ trên ghế sô pha bên ngoài, biết đâu ngày mai vợ thương tình mủi lòng bỏ qua cho. Đàn ông đôi lúc cũng phải sử dụng khổ nhục kế, bằng không sẽ rất khó sống trong gia đình nhiều phức tạp a.

.

.

.

Sáng

Trịnh Liệt tỉnh dậy đã hơn 8h sáng, cơ thể vì không được nằm đàng hoàn sinh ra cảm giác đau nhức. Anh khẽ thở dài đứng dậy đi vào phòng Lâm Vĩnh Túc nhưng không thấy cô đâu. Hôm nay là cuối tuần, vợ của anh đâu có đi làm, lẽ nào...

Linh cảm dự báo điều chẳng lành, Trịnh Liệt sải nhanh đôi chân dài rẽ vào phòng khách, đúng như dự đoán của anh, Lâm Vĩnh Túc đang ngồi đối diện nhìn chằm chằm Lô Vỹ Tinh trên giường, vẻ mặt con bé dường như có gì đó khác lạ.

Hai người phụ nữ nghe thấy tiếng mở cửa quay đầu ra nhìn, Trịnh Thiếu gia đang đứng hóa đá trước mặt.

Lâm Vĩnh Túc nhếch môi quay trở về cô gái xinh đẹp đang ngồi trên giường, giọng không nóng không lạnh hỏi: "Vừa hay anh ấy cũng vào tới, bây giờ ba mặt một lời nói cho rõ ràng đi!"

Đôi mắt to tròn ngây ngô chớp nhẹ, Lô Vỹ Tinh đang mường tượng tình huống xảy ra xung quanh mình là gì. Ngữ khí của người phụ nữ trước mặt với anh trai cô quan hệ nếu không thân thiết sẽ không dám dùng giọng điệu đó để lên tiếng, còn cả cái bụng nhô ra kia, hiểu rồi.

Mùi giấm chua nguy hiểm nồng nặc tỏa ra khiến Trịnh Liệt không thể đứng yên coi như không có chuyện gì, Lô Vỹ Tinh tỉnh dậy, phải giúp anh giải quyết mớ lộn xộn này đi.

"Tinh Tinh, em giải thích cho rõ ràng đi! Tối qua vì em mà gia đình nhà người khác phải khốn đốn lắm đấy!"

Lô Vỹ Tinh vô tội không biết gì, nghe qua lời nói của anh càng chắc chắn hơn những gì cô đang nghĩ trong bụng. Đáy mắt tinh ranh đảo nhanh một vòng, khóe môi cô khẽ cong lên một đường rất nhỏ. Lâu rồi không gặp lại người anh này, đám cưới tổ chức cũng không mời cô đến, vậy thì để cô phá một chút đi, để coi người đàn ông này sẽ như thế nào trước mặt vợ của mình đây?

Với kinh nghiệm của một diễn viên, Lô Vĩnh Tinh không khó khăn trong việc thay đổi chuyển biến tâm trạng, đôi mắt từ ngây ngô thoắt một cái liền trở nên đáng thương ủy khúc, Lô Vỹ Tinh thấp giọng không dám nhìn thẳng vào mắt Lâm Vĩnh Túc.

"Trịnh tổng, em không ngờ anh đã có người phụ nữ khác, còn hạnh phúc sống với nhau như vậy. Hôm qua là em mới phát hiện ra sự việc, nhất thời có điều gì không phải mong rằng chị bỏ qua cho."

Trịnh Liệt tưởng rằng cằm mình vừa rơi xuống đất, cái quái gì đang diễn ra đây? Lô Vỹ Tinh đáng chết, anh về sau không có đứa em như cô nữa.

Lô Vỹ Tinh vuốt nhẹ tóc mái che đi tầm nhìn của mình khỏi cặp mắt chim ưng đang đằng đằng oán khí nhìn mình, vô tư diễn tiếp vở kịch do cô tự biên soạn trên nền tảng vợ Trịnh Liệt đã viết trước đó..

Quay trở về với nhân vật chính còn lại, Lâm Vĩnh Túc bực bội thở hắc ra, ánh mắt đáng sợ liếc Trịnh Liệt như muốn ăn tươi nuốt sống, ra đây đúng là mối tình đầu của Trịnh tổng rồi, người ta xinh quá mà.

Lô Vỹ Tinh bò tới gần chỗ Lâm Vĩnh Túc, đáng thương nói: "Em không có ý định tơ tưởng phá hoại hạnh phúc của người khác đâu chị, chị đừng vì em mà ghen tuông với Trịnh tổng, em sẽ rất khó xử."

Thêm một cái tát tát thẳng vào mặt Trịnh Liệt, người phụ nữ này sau thời gian dài không gặp nguy hiểm đến như thế sao? Ninh Kiến Thần ơi Ninh Kiến Thần, tôi giao em gái cho cậu chăm sóc chứ không phải để cho cậu dạy hư đâu?

Cùng là phận nữ nhi, cô có thể hiểu cảm giác của người trước mặt, Lâm Vĩnh Túc đỡ Lô Vỹ Tinh ngồi dậy đối diện với mình, lời lẽ dịu đi vài phần: "Tôi không trách cô đâu."-giọng biến thành sắc nhọn: "Lỗi là do bọn đàn ông trăng hoa gặp ai cũng thương thôi."

Trịnh Liệt thật sự muốn vứt bỏ hết hình tượng mà bay tới bóp chết Lô Vỹ Tinh, làm sao anh lại đi cưới người vợ ngây thơ như vậy, không nhìn ra được vẻ mặt đắc ý đang ẩn giấu bên trong bộ dạng đáng thương kia chứ? Hay vì con bé diễn xuất quá giỏi rồi.

Được, em gái nhỏ, em gái muốn chơi, anh sẽ chơi với em đến cùng.

"Vợ, em đã đồng cảm với tình đầu của anh như vậy rồi thì cũng cho anh có cơ hội để anh có không gian riêng nói chuyện với cô gái này một chút hay không?"

Lô Vỹ Tinh nghe thấy liền lắc đầu quyết liệt: "Không cần đâu, những hiểu lầm em gây ra cho anh nhiều quá rồi, em xin phép đi về."

"Chờ đã!"-Lâm Vĩnh Túc gọi lại, chuyện Lô Vỹ Tinh và Trịnh Liệt cũng là chuyện của quá khứ rồi, bây giờ người hạnh phúc là cô, con gái nhà người ta bị chồng cô phụ bạc rồi, cô cũng nên cho hai người có không gian để nói rõ mọi chuyện. Lâm Vĩnh Túc lý trí suy xét: "Hai người cứ nói chuyện đi, tôi sẽ đi ra ngoài."

Khóe môi Trịnh Liệt Khẽ nhếch lên một đường, tuy anh có chút không ngờ vợ lại đột nhiên dễ dãi như vậy, nhưng như thế cũng rất tốt.

Lâm Vĩnh Túc bước ngang qua người Trịnh Liệt, nhẹ nhàng buông một câu: "Chồng à, anh chết chắc rồi."

Nụ cười thoáng hiện trên môi chợt tắt lịm, sắc mặt anh tối sầm lại khó coi theo tiếng bước chân rời khỏi phòng. Toàn bộ tức giận đều đổ dồn vào ánh mắt sát khí nhìn chăm chăm Lô Vỹ Tinh.

"Anh trai, em chỉ đùa một chút thôi mà."

.

.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui