"Tít tít tít." Tiếng chuông điện thoại làm Trương Thiên Ân tỉnh giấc, cô khẽ rùng mình rồi ngồi bật dậy, vươn tay lấy điện thoại để trên tủ đầu giường. Nghe điện thoại xong cô liền vội chạy xuống đại sảnh ở tầng một.
Ngô Gia Hào mặc một bộ đồ thể thao, thấy Trương Thiên Ân đi xuống anh ta liền nhanh chóng sải bước đến trước mặt cô, giơ một túi đồ lên nói: "Anh mang đồ ăn sáng đến cho em."
Lúc nãy bảo vệ phụ trách ở dãy nhà của cô gọi điện nói rằng có người muốn gặp cô, người đó đang đợi cô dưới sảnh, không ngờ người đó lại là Ngô Gia Hào, chắc chắn là mẹ cô đã nói cho Ngô Gia Hào biết Trương Thiên Ân đang sống ở đây.
Trương Thiên Ân nhìn túi đồ ăn rồi lại nhìn Ngô Gia Hào: "Cảm ơn, nhưng tôi không cần, mời anh về cho."
Khi Trương Thiên Ân vừa định quay đi thì Ngô Gia Hào liền đứng chặn ngay trước mặt cô: "Em có muốn biết tối hôm qua sau khi em bỏ về đã xảy ra chuyện gì không?"
Không lẽ Vương Thế Minh thực sự tức giận như lời của Đỗ Tuấn Hải đã nói với cô vào tối hôm qua. Lúc đầu cô cứ nghĩ, Vương Thế Minh muốn cô đi cùng là vì thấy cô là người thích hợp, dù gì thì cũng là Vương Thế Minh ép cô phải đi, người tức giận phải là cô mới đúng, vậy nên nếu cô bỏ Vương Thế Minh ở đó đi về nhà có lẽ cũng không sao.
Nhưng sau khi nghe Ngô Gia Hào nói vậy Trương Thiên Ân đã phần nào hiểu được đã xảy ra chuyện, nếu là người khác Trương Thiên Ân sẽ không rảnh để lắng nghe hay để ý, nhưng Vương Thế Minh là Phó tổng của cô và cô lại là người trong cuộc hơn nữa tối hôm qua anh ta còn giới thiệu cô là bạn gái của anh ta trước mặt Ngô Gia Hào nên Trương Thiên Ân không thể không quan tâm.
Nếu Ngô Gia Hào đã nói như vậy, nếu cô không quan tâm thì anh ta sẽ biết ngay cô không phải bạn gái của Vương Thế Minh, buổi tối hôm qua cũng chỉ là màn kịch.
Mặc dù không thích nhưng Trương Thiên Ân cũng đành phải để Ngô Gia Hào đến nhà mình. Căn hộ của Trương Thiên Ân nằm ở tầng thứ 25, căn hộ này có thể nói là căn hộ tiện nghi nhất và sang trọng nhất ở tầng 25.
Căn hộ này gồm có 2 tầng, tầng 1 có 1 phòng khách, 2 phòng ngủ, 1 nhà vệ sinh, 1 phòng bếp tầng 2 có 1 phòng vệ sinh và 1 phòng thay đồ khá lớn. Bên ngoài phòng bếp có một ban công, ngoài đó chủ yếu là các chậu hoa và có bày một bộ bàn ghế.
Căn hộ này là bố mẹ cô mua tặng khi cô vừa tốt nghiệp đại học, vì lúc đó Trương Thiên Ân nói muốn làm việc và sinh sống ở đây. Căn hộ này là kết quả chọn lựa cả tháng trời của bố mẹ cô, mẹ cô đã chọn lựa rất kỹ càng, từng chi tiết nhỏ trong căn nhà cũng không thể nào qua nổi con mắt vô cùng tinh tế của bà, còn bố cô luôn nói phải tìm những căn hộ có đủ ánh sáng, cuối cùng thì mẹ cô đã quyết định chọn căn này vì căn này làm bố mẹ cô ưng ý nhất.
Ngô Gia Hào không chút khách sáo, anh ta tỏ ra vô cùng thân thuộc, lượn một vòng quanh căn hộ đánh giá nhận xét xong mới ngồi xuống sofa đối diện với Trương Thiên Ân. Trương Thiên Ân theo phép lịch sự đặt một cốc nước trước mặt Ngô Gia Hào: "Anh nói đi, tối qua sau khi tôi về đã xảy ra chuyện gì?"
Ngô Gia Hào chậm rãi cầm cốc nước lên uống một ngụm rồi nói: "Em có biết Vương Thế Minh là người như thế nào không?"
"Biết."
Ngô Gia Hào khó hiểu nói: "Vậy sao em còn nhận lời làm bạn gái của Vương Thế Minh?" Ngô Gia Hào còn bổ sung thêm: "Nhưng nếu đã là bạn gái tại sao em lại bỏ mặc bạn trai của mình ở đó mà về được? Chỗ này mâu thuẫn thật đó." Khi nói đến đây Ngô Gia Hào còn bày ra bộ mặt thắc mắc muốn biết tại sao lại như vậy, nhưng thực chất sự thật là như thế nào anh ta đều đã nắm rõ.
Trương Thiên Ân không trả lời câu hỏi của Ngô Gia Hào. Thấy vậy, Ngô Gia Hào liền nhếch mép lên cười, cầm cốc nước đi vòng ra sau ghế sofa: "Anh biết là em đi cùng Vương Thế Minh đến đó với quan hệ nhân viên là sếp, có lẽ là do anh ta ép em, còn về việc Vương Thế Minh nói em là bạn gái anh ta đó chỉ là bịa đặt, đối với con người đó anh hiểu rất rõ..."
Trương Thiên Ân liếc nhìn đồng hồ treo tường, bây giờ đã là 7 giờ, còn một tiếng nữa là đến giờ làm việc của cô, bây giờ cô chỉ còn 30 phút để sửa soạn rồi đến công ty, vậy nên cô cũng không rảnh để nói nhiều với Ngô Gia Hào: "Tôi muốn biết sau khi tôi về ở đó đã xảy ra chuyện gì?"
Ngô Gia Hào giả vờ ngó lơ câu hỏi của cô, đưa cốc nước lên miệng uống một ngụm: "Đến giờ em phải đi làm rồi kìa."
Trương Thiên Ân có chút bực tức, cô chỉ muốn biết, tôi hôm qua sau khi cô về đã xảy ra chuyện gì, nhưng từ nãy đến giờ Ngô Gia Hào lại cứ vòng vo tam quốc không hề đi thẳng vào câu hỏi của cô.