Học viện lớn như vậy, không thể nào chỉ có hai người họ mới mộng xuân được? Cho dù đó là giấc mộng xuân của cô, thì cô cũng nên mơ về bạn học đẹp trai nào đó trong lớp chứ không phải là hai người xa lạ thế này.“Đúng rồi, em nghĩ có điều gì đó kỳ lạ.” Lily đang định bày tỏ suy nghĩ của mình thì bị Kylo cắt ngang.“Dù thế nào đi chăng nữa…” Anh ta mạnh mẽ chuyển chủ đề: “Đi ngủ trước đi.
Nếu có chuyện gì bất thường thì tôi sẽ đánh thức em.”Cảm giác kỳ lạ trong lòng Lily càng trở nên mạnh mẽ hơn.“Thầy định ở đây cả đêm ạ...?”Kylo nhìn cô với vẻ trịch thượng.“Đúng thế, tôi sẽ quan sát tình trạng của em, sau đó nghĩ xem có biện pháp nào mới để giải quyết không.”Lily đã tìm ra được điều “kỳ lạ” đó là gì.Kylo không có nghĩa vụ phải giúp đỡ cô.Anh ta tuyệt đối không phải là loại giáo viên hay quan tâm đến học sinh của mình, trên thực tế, Lily không hề cảm nhận được sự quan tâm của anh ta.
Nhưng anh ta lại rất tích cực trong việc ngăn chặn những giấc mơ dâm dục này.“Em sẽ không nói cho ai biết những chuyện đã xảy ra trong mơ đâu.” Lily lo lắng nói.Nhắc mới nhớ, Kylo đã bao giờ nghĩ đến việc “im lặng” chưa?Cô có thực sự an toàn khi ở đây không?Kylo dường như nghĩ cô thật lố bịch.“Nói ra?” Anh ta lắc đầu, đôi mắt xanh lạnh lùng hơi nheo lại: “Ai sẽ tin giấc mơ của một cô gái ngu ngốc chứ.
Nếu muốn bị đưa vào bệnh viện tâm thần thì em có thể nói ra thử xem.”Lily cau mày.Càng nói càng bế tắc.Nếu Kylo không sợ cô đi rêu rao chuyện trong mơ ra ngoài thì tại sao anh ta lại giúp cô ngăn chặn dâm mộng? Đơn giản chỉ là vì anh ta không muốn giấc mơ của mình bị xâm phạm thôi ư?“Đừng đờ người ra đó nữa.” Kylo bực bội nói: “Đi ngủ đi.”“Vâng." Lily do dự một chút: “Em...!Em sẽ bỏ qua mọi chuyện xảy ra trong mơ.
Chỉ cần thầy không thật sự làm tổn thương Ophelia.”Kylo không ngờ cô lại nói như vậy.Anh ta im lặng quay lại bàn làm việc.Lily uống thuốc, cúi đầu nói: “Em cũng sẽ cố gắng không ảnh hưởng đến những chuyện xảy ra trong giấc mơ.
Nếu không có cách nào để dừng lại...!Thì… Em sẽ xem như không có chuyện gì xảy ra cả.”Cô không biết Kylo có nghe thấy không.Cơn buồn ngủ dần dần ập đến, cô nghiêng người sang một bên, vẫn lẩm bẩm: “Em muốn sống một cuộc sống bình thường…..”Kylo lật một trang sách, trong lòng hơi khinh thường.“Coi như không có chuyện gì xảy ra”, “cuộc sống bình thường...”Đúng là mấy câu trốn tránh kinh điển.
Trong đầu toàn là những suy nghĩ hèn nhát và vô dụng.
Nếu không có năng lực “Giấc mơ” ấy thì anh ta sẽ chẳng thèm nhìn đến loại người này.“Aran…” Kylo nhìn ánh sáng mờ nhạt của ngọn đèn: “Đêm nay xin anh hãy thức trắng đi, tôi cần nghiên cứu giấc mơ của cô ta một chút.”Ngọn đèn giật giật và nhấp nháy.Sau đó phụt tắt..