Sáng sớm ngày hôm sau trước khi đi làm Niên Mộc Miên lại đến thăm Mịch Nhiên lần nữa. Đến tối tan làm cô lại ghé qua thêm một lần. Mặc dù nhìn cô nàng đã bình tĩnh hơn nhưng Mộc Miên vẫn không khỏi lo lắng như trông trẻ. Cứ như vậy suốt một tuần cho đến khi Mịch Nhiên xuất viện.
Lần cuối cô nhìn thấy bạn mình khóc là ngày hôm đó. Sau ngày hôm ấy, Mịch Nhiên dường như trầm lặng hơn. Nhưng cô nàng ít nói như thế Mộc Miên càng thấp thỏm. Nhưng dần dần đến khi ra viện Mịch Nhiên đã ổn hơn khá nhiều.
Quan trọng là Vương Tri Bắc không hề xuất hiện trước mặt Mịch Nhiên như lời hắn nói.
Nhưng hắn ta không xuất hiện không có nghĩa là không lảng vảng xung quanh. Có một lần Mộc Miên dẫn bạn mình ra ngoài khuôn viên bệnh viện tản bộ đã vô tình bắt gặp một bóng dáng quen thuộc đứng sau gốc cây âm thầm nhìn Mịch Nhiên.
Cô đã bắt gặp hắn ta tận ba lần. Vương Tri Bắc cũng chẳng quan tâm mình bị cô phát giác.
Mộc Miên rất muốn đuổi hắn ta đi nhưng người con gái chợt tới lời của Huyền Triết, tạm thời cô sẽ không xen vào. Với lại Vương Tri Bắc thực sự không đến làm phiền Mịch Nhiên, chỉ đứng từ xa nhìn mà thôi.
Cô cứ sợ Mịch Nhiên sau khi bị sảy thai sức khoẻ suy yếu, tâm lý không ổn định nên sau khi cô nàng xuất viện, Mộc Miên ngày nào cũng gọi điện kiểm tra, không khác nào mẹ của cô nàng. Ấy vậy mà không bao lâu Mịch Nhiên trở lại rất mạnh mẽ, còn vui vẻ cười nói với mọi người. Mẹ Lệ không hề biết chuyện con gái mình bị sảy thai. Một tuần cô nàng không về nhà mẹ Lệ chỉ được báo rằng con gái mình đang đi du lịch với Mộc Miên.
Mịch Nhiên dứt khoát nghỉ việc ngang ở công ty Kiến Đông để xin việc ở một ty khác. Cô nàng chật vật xin vào được một công ty xây dựng nhỏ, lương cũng thấp hơn rất nhiều trước kia.
Mùa hè đến, thời tiết cũng bắt đầu oi bức hơn. Cái nắng khắc nghiệt ở Thịnh Hoa khiến Mộc Miên cảm thấy quá nóng nực nên muốn rủ hắn đi bơi. Trước kia Khương Huyền Triết muốn dụ dỗ cô mãi mà không được. Bây giờ cô lại chủ động như vậy làm người đàn ông như được mở cờ trong bụng.
Trong đầu Khương Huyền Triết không có ý định đưa cô đến hồ bơi công cộng. Mà Khương Hạ Đình vừa vặn lại có một biệt thự riêng có hồ bơi nằm ở ngoại ô thành phố nên người đàn ông đã đánh tiếng với cô mình muốn thuê nơi đó cả ngày để hai người có thể vui chơi riêng tư. Hắn muốn chỉ có mình mới được phép ngắm cô mặc đồ tắm mà thôi.
Từ sáng mặt trời còn chưa mọc lên cao, Mộc Miên đã thấy người đàn ông vô cùng sốt sắng dậy sớm chuẩn bị đồ đạc rồi nấu đồ ăn sáng cho mình. Sau đó hắn lái xe đưa cô đến căn biệt thự ở vùng ngoại ô thuộc sở hữu của Khương tổng. Đó là một ngôi nhà được xây dựng theo kiểu kiến trúc tân cổ điển Pháp với hai khu vườn nằm hai bên mặt tiền được tạo hình mê cung rất hoành tráng.
Khương Huyền Triết sau khi đỗ xe vào sân liền dẫn cô đi vào ngôi biệt thự rộng lớn như dinh thự cổ xưa. Ngôi nhà này Hạ Đình đã đề nghị cho cháu mình mượn nhưng hắn từ chối, một mực muốn bỏ tiền ra thuê.
Hắn đưa Mộc Miên tới một căn phòng ngủ ở tầng một để cô thay quần áo. Khương Huyền Triết cũng đi sang một phòng khác thay đồ. Người đàn ông chỉ có một cái quần bơi nên thay đồ rất nhanh, đi xuống hồ bơi trước bôi kem chống nắng.
Khoảng mười phút sau, Niên Mộc Miên mới bước xuống sân sau của căn biệt thự trong một bộ áo tắm màu đen liền thân dài tay che từ đầu đến chân, tóc búi cao gọn gàng. Khương Huyền Triết nhìn thấy cô diện trang phục kín đáo không thể kín đáo hơn, đuôi mắt vô thức khẽ giật giật.
"Sao em lại mặc đồ tắm kiểu này?"
Người con gái nhìn xuống bộ đồ tắm còn kín hơn quần áo mặc thường ngày của mình, thản nhiên đáp - Đồ tắm kiểu này thì sao? Dễ bơi lội lại còn che nắng tốt nữa. Em không muốn bị đen đâu."
Niên Mộc Miên ngay lập tức nhận ra sắc mặt hắn trùng xuống. Cô chậm rãi đến gần lướt ngón tay lên cơ bụng rắn chắc của hắn, nhếch miệng bảo - "Anh mau thu lại mấy suy nghĩ đen tối của mình cho em. Em thừa biết anh đang suy nghĩ gì đó, biến thái tiên sinh."
Khương Huyền Triết có chút buồn cười với biệt danh cô gọi mình, liền bắt lấy bàn tay mềm mại đem lên miệng cắn cắn - "Hình như đâu phải chỉ mình anh biến thái?"
Người con gái rút tay ra đánh nhẹ lên người hắn - "Đứng đắn nào. Em muốn xuống hồ bơi."
Người đàn ông chiều theo ý cô, kéo người con gái đi xuống bồ bơi xanh trong vắt. Làn nước mát dập dìu nhanh chóng chiếm lấy cơ thể hai người. Hình như khá lâu rồi hai người mới lại đi hẹn hò riêng thế này. Dạo trước vì chuyện Mịch Nhiên mà chiếm hết thời gian và tâm trí của cô. Khương Huyền Triết cũng chẳng có nhiều thời gian được vui vẻ bên cạnh bạn gái khiến hắn phiền muộn muốn chết. Thật ra hắn đã cảm thấy có chút ghen tị khi Mộc Miên dành sự quan tâm cho người khác nhiều hơn mình.
Hôm nay có cơ hội, hắn làm sao mà bỏ qua được. Mộc Miên mới bơi được vài vòng đã bị hắn ôm lấy, nhấn chìm môi mình xuống dưới nước. Khương Huyền Triết ôm lấy mặt cô, hung hăng hôn mút cánh môi đỏ mọng. Đôi môi mỏng giữ chặt lấy cánh môi anh đào ma sát không một kẽ hở.
Niên Mộc Miên bị hôn đến mức hô hấp kéo đến cực hạn, không thể nín thở nổi nữa. Cho đến khi cô nghĩ mình sẽ bị sặc nước thì người đàn ông đã kéo cô lên mặt nước kịp thời. Người con gái há miệng hít lấy hít để chút không khí cứu mạng.
Khương Huyền Triết để cô tựa vào lồng ngực mình thở hổn hển, khoé miệng anh tuấn bất giác giơ cao - "Em phải tập kéo dài hơi thở đi thôi. Chúng ta hôn còn chưa hết một phút."
Cô bình ổn nhịp thở, ngửa đầu hận thù nhìn hắn - "Anh chỉ muốn kiếm chuyện ức hiếp em thôi."
Người đàn ông cũng không hề phủ nhận, bàn tay dưới nước trườn xuống bờ mông tròn trịa của cô sờ mó - "Anh không những muốn ức hiếp em. Còn muốn "chơi" với em tại đây nữa."
Hai má Mộc Miên vô thức nóng rực, muốn tránh né ma trảo của hắn - "Huyền Triết, anh thật là..."
"Ưm..."
Nhưng cô còn chưa được nói hết câu thì hắn đã tấn công tiếp. Dán dính môi mình vào môi cô mút thật sâu vào trong khoang miệng thơm tho.
Mặc dù Mộc Miên ăn mặc rất kín đáo nhưng dù sao vẫn là đồ bơi nên bó sát vào người, khắc hoạ toàn bộ đường cong mê hồn khiến hắn khó thở. Cô mặc kín như vậy hắn đã không chịu được, nếu còn mặc bikini nữa không phải hắn sẽ thành kẻ động dục như bị chuốc thuốc sao.
Cánh tay rắn chắc ôm chặt lấy người con gái, vòng tay ra sau xoa nắn cánh mông tròn trịa rồi vuốt ve ngược lên sườn lưng. Khương Huyền Triết vẫn đàn áp môi cô trong miệng. Phía sau âm thầm tìm kiếm dây khoá, kéo một đường dọc xuống lưng cô. Ngay lập tức một mảng da thịt trắng nõn lộ ra dưới nước.
Mộc Miên phát hiện ý định đen tối của hắn liền vùng vẫy - "Đừng mà anh..."
Cô muốn đi bơi mà.
Lời cô vừa thốt ra, người đàn ông đã nhào đến chặn môi cô một lần nữa. Thớ lưỡi dài xâm nhập vào trong khoang miệng nhỏ, cuộn lấy đầu lưỡi cô mút mát.
Nhân lúc cô mất tập trung, bàn tay Huyền Triết rất nhanh đã kéo tuột đồ bơi của cô xuống tận eo đem toàn bộ cảnh xuân phơi bày ra dưới làn nước dập dìu.
Hắn khẩn cấp cúi đầu chôn mặt vào rãnh ngực mê người liếm mút. Bàn tay thô ráp tóm lấy bầu ngực tròn nắn bóp khí thế. Thanh âm chụt chụt ám muội cứ thế vang lên giữa hồ bơi.
Phần da thịt nơi ngực nóng rực ẩm ướt vì môi lưỡi hắn làm Mộc Miên khẽ thở gấp luồn tay vào tóc người đàn ông. Khương Huyền Triết vận dụng tốc độ nhanh nhất lẫn kỹ thuật tinh tế nhất để lột trần toàn bộ bộ đồ bơi liền thân ra khỏi cơ thể gợi tình của cô. Cả thân thể trắng nõn đầy khiêu gợi dâng lên trước mặt hắn. Yết hầu người đàn ông tự dưng lên xuống dữ dội. Ánh nắng dịu dàng chiếu rọi xuống màu da trắng như sứ của Mộc Miên như muốn tô điểm thêm vẻ đẹp của nó.
Thân dưới của hắn đã sớm cứng ngắc, bừng bừng ngẩng đầu. Huyền Triết nhấc bổng cô lên, vì có trọng lực của nước nên cơ thể người con gái nhẹ tênh quấn chân quanh hông hắn. Niên Mộc Miên cảm giác được con mãnh thú kia đang liên tục cọ cọ nơi hang động của mình. Người con gái thở dốc đeo trên người hắn cất giọng run rẩy - "Huyền Triết, đừng ở đây mà..."
Cô chưa từng làm chuyện đó ở nơi thanh thiên bạch nhật đầy nước thế này, cảm thấy có chút chênh vênh lo lắng.
Người đàn ông liếm cắn nhẹ nơi cần cổ Mộc Miên. Cự vật trướng đau thuận thế đâm lên, xuyên qua nhuỵ hoa hồng hào. Mặc dù ở dưới nước nhưng Khương Huyền Triết vẫn hung hãn như báo, đem người anh em của mình mài mòn trong vách thịt ấm nóng của cô.
"Ah... Huyền Triết..."
Khoái lạc đê mê đột ngột ập đến, Mộc Miên chịu không nổi nức nở ôm chặt lấy cổ hắn, đeo trên người đàn ông như con khỉ nhỏ. Khương Huyền Triết hai tay xấu xa bóp nắn phiến mông mềm, dập mạnh căn vật vào trong, để người con gái mút lấy thân vật gân guốc. Hắn dụi môi mình vào hõm cổ trắng nõn cắn mút da thịt cô, hít lấy mùi hương hoa gợi cảm.
Dưới mặt nước lềnh bềnh là cảnh tượng va đập nhau đầy ám muội của hai bộ phận tính dục. Tiếng rên rỉ yêu kiều hoà lẫn vào tiếng gầm gừ thô trọng của người đàn ông. Thân hình màu đồng rắn rỏi càn quét thân thể mềm mại trong lòng, dùng dục vọng nóng bỏng nhấn chìm linh hồn cô xuống cùng với mình.
Sau một trận chiến kịch liệt dưới nước, Mộc Miên như một con cá thoi thóp bị vớt lên bờ. Cô được người đàn ông bế kiểu công chúa vào nhà tắm, thả vào bồn nước ấm có chứa tinh dầu hoa hồng.
Vì dính nước hồ bơi tóc rất dễ sơ cứng nên Khương Huyền Triết ngồi ở phía sau dùng dầu gội gội đầu cho cô. Động tác cẩn thận dịu dàng sợ làm cô đau. Mộc Miên ngồi dựa lưng vào ngực hắn chỉ việc nhắm mắt thoải mái hưởng thụ.
Người đàn ông lại kéo mặt cô qua hôn hôn mấy cái rồi ôm lấy cô ngâm mình trong bọt nước thư giãn. Hắn rất thích những lúc được ôm ấp cô bình yên thế này mà không có gì vướng bận giữa hai người.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Khương Huyền Triết mới đem sandwich mà mình chuẩn bị từ sáng ra. Niên Mộc Miên vừa hoạt động "kịch liệt" dưới nước lên nên thiếu hụt năng lượng trầm trọng, thoáng chốc đã nhai nuốt hết sạch hai cái bánh mì kẹp. Người đàn ông cũng đã dự liệu trước sau khi bơi sẽ rất đói bụng nên đã làm rất nhiều cho cô.
Ăn xong, hắn lại dắt tay cô ra vừa hoa bên cạnh ngôi biệt thự tản bộ. Bên này người ta dành cả một mảnh đất nhỏ chỉ để trồng hoa hồng. Những cây hoa hồng đủ loại đua nhau khoe sắc dưới ánh nắng chiều tà.
"Anh nhớ không? Hồi đó em có nói với anh em luôn ước mơ được sống trong một căn nhà nhỏ có sân vườn, trồng đầy hoa hồng xung quanh như trong truyện cổ tích ấy." - Niên Mộc Miên hoà mình vào vườn hồng, quay đầu cười nói với hắn.
Hồi học cao trung, Khương Huyền Triết nghe xong còn nói móc cô là đầu óc chưa tới tuổi dậy thì, toàn mơ mộng chuyện vớ vẩn.
Hắn đều nhớ tất cả. Nhớ rất rõ là đằng khác.
"Em nhất định sẽ giành dụm thật nhiều tiền để hoàn thành ước mơ của mình, ít nhất là trước khi em già đi." - Mộc Miên đưa tay chạm vào những đoá hoa hồng kiên định nói.
Khương Huyền Triết đột nhiên bước lên một bước, cất giọng đầy từ tính hỏi cô - "Vậy em, có muốn để anh hoàn thành ước mơ đó cùng em không?"
Hắn muốn trở thành một phần trong ước mơ của cô và cả quãng đời còn lại của Mộc Miên. Khương Huyền Triết hắn đã tham muốn từ rất lâu rồi.
Niên Mộc Miên bị lời nói của hắn làm cho sững người.
Cái này, có khác nào cầu hôn gián tiếp đâu.
Nhưng bọn họ mới hẹn hò có vài tháng.
"Huyền Triết, chuyện này... cứ từ từ có được không?" - Người con gái bối rối mở miệng.
Mộc Miên đã trải qua một lần tan vỡ, bây giờ hạnh phúc đến quá nhanh cũng khiến cô bất an. Hôn nhân là chuyện cả đời, không thể vì cảm xúc bộc phát mà hành động.
Huyền Triết thấy cô lúng túng, chậm rãi bước về phía người con gái. Hắn dang tay ôm lấy Mộc Miên vào lòng hôn lên mái tóc cô, thuận ý đáp - "Được."
Hắn đã từng nói với bản thân sẽ không thúc ép bất cứ điều gì khi cô chưa sẵn sàng và coi trọng cảm xúc của Mộc Miên lên hàng đầu.
Hiện tại cô thích hắn, ở bên cạnh hắn. Khương Huyền Triết cũng hạnh phúc lắm rồi. Hắn nguyện ý chờ đợi cho đến khi cô thực sự sẵn sàng.
Người đàn ông tạm thời buông lỏng lực tay, nâng bàn tay ngọc ngà của cô lên hôn xuống. Vết lằn trắng nơi ngón áp út của Mộc Miên vẫn còn hơi mờ nhạt, không dễ nhìn thấy nhưng chưa biến mất hoàn toàn. Hắn sẽ đợi đến khi vết lằn này thực sự biến mất mới hỏi cô lại lần nữa.