Mộng yêu

 

Phần 7 – Giấc mộng thứ 7: Nữ tổng tài bá đạo và tiểu thịt tươi* thanh thuần
 
(*) Tiểu thịt tươi: Thường dùng để gọi những diễn viên nam Cbiz trẻ tuổi mới nổi.
 
Lâm Kim là CEO công ty đồ chơi lớn nhất cả nước, tuổi gần 33, đã có hai con trai với chồng cũ. Bề ngoài cô là nữ cường nhân nổi tiếng xinh đẹp, bên trong lại có sở thích bao nuôi thịt tươi trẻ tuổi. Bởi vì cô rất thích vẻ đẹp trai và sức sống trên người bọn họ. 
 
Là một doanh nhân có đạo đức và lương tâm, mỗi lần cô chỉ bao nuôi một cậu thịt tươi, còn cần phải độc thân và tự nguyện. Cô xem mối quan hệ này như là bạn tình đổi bằng tiền. 
 
Bình thường công việc bận rộn, cô cũng không có thời gian hẹn hò nhiều. Nhân viên cấp dưới đã tìm cho cô một tiểu thịt tươi rất khôn khéo lại biết nghe lời. Gần đây, tiểu thịt tươi của Lâm Kim rốt cuộc đã kiếm đủ tiền, cũng đạt được đủ tài nguyên, hiệp ước giữa hai người được giải trừ. Thư ký nhanh chóng liên lạc với một nghệ sĩ nhỏ tuyến 18, hơn nữa bàn bạc thuận lợi, dự kiến sẽ ký hợp đồng vào hôm nay. 
 
Thư ký xếp lịch hẹn cho Lâm Kim ký hợp đồng với tiểu thịt tươi vào buổi chiều lúc 2 giờ 30. Lâm Kim tùy ý lật xem hồ sơ người này – 22 tuổi, mới tốt nghiệp đại học, gia cảnh nghèo khó, nhiệt tình diễn xuất. 
 
Tướng mạo của cậu ta không phải là tuyến 18. Cho dù là ảnh chụp bình thường nhất, không có chút chỉnh sửa nào, cậu ta cũng tựa như đang dùng ánh mắt đào hoa nhìn người khác. Kèm theo đó còn có mấy tấm ảnh cuộc sống bình thường của cậu ta, tư thế đàng hoàng, thoải mái cởi mở, còn có hình dáng lúc chơi bóng rổ đổ mồ hôi nhễ nhại. Có thể thấy cậu ta không phải là bạch trảm kê* không vận động, dưới lớp quần áo thể thao còn lộ ra cơ bắp cứng rắn.
 
(*) Món ăn Quảng Đông, gà trắng luộc
 
2 giờ 20, Hướng Ca đã tới bên ngoài phòng làm việc trước giờ hẹn. 
 
“Vào đi.” Lâm Kim không kịp chờ đợi muốn biết người đàn ông ngoài đời thật có xinh đẹp như trong ảnh hay không. 
 
Phòng làm việc của Lâm Kim nằm ở tầng cao nhất, sau lưng là cửa kính bán bầu dục 180 độ. Cô tùy tiện xoay bút, ánh mắt lại nhìn chăm chăm ra cửa. Cô thừa nhận, cô rất mong đợi. 
 
Cửa phòng làm việc mở ra, người đi vào đầu là chính là thư ký tẻ nhạt của cô. Đầu tiên anh ta cẩn thận hỏi thăm cô một chút. Sau đó chàng trai đẹp như trong tranh đẩy cửa bước vào. 
 
Tóc ngắn màu đen được uốn khéo léo, tóc mái rủ xuống trên lông mày, một đôi mắt đào hoa thâm thúy. Làn da tái nhợt, khoác lên mình bộ âu phục xanh, hết lần này đến lần khác lộ ra sức sống chỉ có trên người thiếu niên.
 
Khi Lâm Kim đang đánh giá Hướng Ca không chút nào che giấu, Hướng Ca cũng quan sát Lâm Kim. 
 
Tóc ngắn vừa đủ che lỗ tai, mặc đồ trắng, mi mắt thanh đạm, không nhìn ra tuổi. Trên mặt cô là nụ cười yêu kiều, cái nhìn thân thiện làm người khác hài lòng, cũng không phải bộ dạng thèm khát tình dục như trong tưởng tượng của cậu. 
 
“Đây là boss của chúng ta, Lâm Kim, còn đây là Hướng Ca.” Thư ký đúng tiêu chuẩn giới thiệu hai người cho nhau, mặc dù bọn họ đã sớm biết rõ. 
 
“Xin chào.” Giọng nói của cậu cũng động lòng như bề ngoài vậy. 
 
“Chào cậu.” Lâm Kim cười một tiếng, nhìn sang. Hai người cùng đối mắt. Cô không đứng lên, làm bộ không thèm để ý. 
 
“Mời ngồi.” Lâm Kim để Hướng Ca ngồi ở ghế đối diện mình. 
 
“Chắc hẳn Hướng tiên sinh đã hiểu nội dung hợp tác lần này của chúng ta chứ.” Thư ký thay Lâm Kim mở miệng, đặt hợp đồng xuống giữa bọn họ. 
 
“Vâng.” Hướng Ca dừng một giây, rồi mới đáp. 
 
“Nếu như không có ý kiến gì, chúng ta có thể ký kết hợp đồng.” 
 
Trước khi tới, cậu đã xem qua tất cả nội dung trong hợp đồng. Đổi chác rất công bằng, cậu bỏ ra thân thể, cô đưa tiền và tài nguyên. 
 
Công ty của Lâm Kim mặc dù về lĩnh vực đồ chơi, nhưng phát triển tốt, mấy năm nay đã thành công chuyển sang đồ chơi thông minh, chen chân vào hàng ngũ các ngành công nghiệp mới nổi. Điện ảnh và truyền hình cũng là một hạng mục đầu tư tốt của họ, đã hoàn thiện vài sản phẩm điện ảnh cho thiếu nhi. Gần đây họ có kế hoạch mở rộng ngành công nghiệp điện ảnh và truyền hình ra ngoài đối tượng trẻ em, tài nguyên gì đó dĩ nhiên sẽ có. 
 
Có lẽ Hướng Ca rất thích điểm này nên mới nguyện ý cúi đầu đi theo. Cậu là một người đàn ông có dã tâm, phải có tiền và tài nguyên mới chen được chân vào giới giải trí. Cậu cần tài nguyên, Lâm Kim cần thể xác, hai người đều được cái mình muốn. Loại “hợp tác” này vô cùng công bằng. 
 
Bọn họ chia ra, lần lượt ký tên trên hai bản hợp đồng. 
 
“8 giờ tối nay, hy vọng có thể thấy cậu.” Lâm Kim cong môi, đẩy lên trước một tấm thẻ khóa căn hộ trong trung tâm của mình. 
 
Hướng Ca mặt không đổi sắc nhận lấy, tự nhiên bỏ vào túi. 
 
7:50 PM, chuông cửa căn hộ của Lâm Kim vang lên. 
 
Mở cửa cho Hướng Ca là hai chú bé chỉ cao tới hông cậu, da trắng, giống hệt mẹ ở đôi mắt và cái miệng nhỏ. Năm nay hai cậu bé vừa tròn bảy tuổi, sinh đôi. 
 
“Chào chú mới!”
 
Hướng Ca: “…” Cậu bị gọi bằng chú, mặc dù kêu chú cũng không có gì sai, nhưng vấn đề là, tại sao Lâm Kim hẹn cậu nhưng con cô vẫn còn ở đây?
 
“Cậu tới rồi?” Bộ trang phục màu trắng trên người Lâm Kim vẫn chưa thay đổi, cô cũng đi tới cửa. Giọng điệu quen thuộc giống như tiếp vị khách thường xuyên tới nhà. 
 
Hướng Ca yên lặng. 
 
“Nhiệm vụ tối nay của cậu chính là cùng xem phim với hai đứa nhỏ nhà tôi, sau đó giám sát bọn chúng đi ngủ.” 
 
Hướng Ca: “…” Cậu bắt đầu hoài nghi mình nghe nhầm, cũng ngờ rằng mình đang bị bắt làm gia sư dạy kèm tại nhà. Nhưng gia sư nhà nào lại có nhiệm vụ cùng ngồi xem phim chứ? Nhà nào dạy kèm mà cho tiền lương cao như vậy. 
 
“Tôi cảm thấy chúng ta cần hiểu nhau thêm một chút, mới nên tiến hành bước kế tiếp.” Lâm Kim giải thích mình không phải cố ý đùa cậu, chỉ là tuy cô ham muốn yêu người đẹp, nhưng cũng không phải là ai đến cũng được. Cô thiên về việc hiểu qua nhau rồi mới tiến hành chút chuyện khác. 
 
Vừa đúng lúc, các con của cô mỗi ngày đều rất buồn chán, cần bạn mới. Bạn mới dáng dấp đẹp mắt, nói không chừng sau này bọn chúng cũng có thể lớn lên ngon nghẻ như vậy. 
 
Hướng Ca lòng đầy tâm sự ngồi trên ghế salon, phục vụ hai người bạn nhỏ xem TV hai tiếng đồng hồ. Trên TV chiếu bộ phim công ty Lâm Kim mới phát hành, thích hợp cho trẻ em từ 6 đến 10 tuổi. Bọn chúng cũng rất ngoan, lúc xem phim một câu cũng không nói, chỉ ngoan ngoãn gặm trái cây. 
 
Nhìn đôi mắt to trong veo như nước của bọn chúng, Hướng Ca đột nhiên sinh ra một loại cảm xúc đen tối. 
 
Cậu đang hoài nghi mình, hoài nghi nhân sinh. Vào giờ phút này cậu ngồi ở đây có nghĩa lí gì. 
 
Bộ phim vừa kết thúc, cậu liền bị tiễn khỏi nhà. 
 
Một vài tháng kế tiếp, mỗi ngày Hướng Ca không phải là hỗ trợ đưa đón trẻ em thì chính là phục vụ bọn nhỏ làm việc, xem ti vi. Làm việc vặt theo giờ, tiền lại cao. Đến cuối tuần cậu còn có thể nghỉ đôi ngày. Đây là cái loại công việc kỳ diệu gì??? Kỳ diệu đến mức cậu hít thở không thông. 
 
Rốt cuộc hai tháng kết thúc, sau khi bọn nhỏ đã đi ngủ, cậu chặn cánh cửa đang đóng lại, trầm giọng hỏi: “Chúng ta tách nhau đủ chưa?”
 
Lâm Kim ngẩn người, ngay sau đó nở nụ cười: “Cậu cảm thấy đủ thì chính là đủ rồi.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui