Kết thúc
Edit: Ashe
“Tạm thời kết thúc đi.”
“Ý cậu là, muốn tiến hành bước tiếp theo sao?”
“Đúng.” Hướng Ca vô cùng thản nhiên.
Sau khi tắt đèn phòng ngủ hai đứa nhỏ, Lâm Kim ngoắc ngoắc tay với Hướng Ca, dẫn cậu tới căn phòng bên cạnh.
Đây là phòng của Lâm Kim, nơi cậu chưa bao giờ đặt chân tới. Rất sạch sẽ, chỉnh tề, có thể thấy cô giúp việc vừa chuyên nghiệp lại vô cùng có trách nhiệm.
Lâm Kim đã trải qua chiến trường, Hướng Ca cũng không yếu. Hai cao thủ tình trường cùng làm đối phương đạt tới cao trào, dây dưa không dứt.
Rất nhanh Hướng Ca đã có được điều mình mong muốn, lại không hề mở miệng xin hủy hợp đồng. Lâm Kim vẫn một mực đợi ngày ấy đến.
Một ngày nào đó, Lâm Kim bỗng có chút choáng váng, liền đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe. Cô bàng hoàng phát hiện ra mình đã có bầu một tháng.
Cô cũng không nói với Hướng Ca, chẳng qua là cự tuyệt tiếp tục hoan ái, cũng rất ít khi gặp mặt cậu.
Chờ khi Hướng Ca hoàn thành xong ba tháng quay phim kín, cái bụng Lâm Kim đã được bảy tháng.
Lần đầu tiên Hướng Ca nổi giận trước mặt Lâm Kim, lớn tiếng chất vấn: “Tại sao không nói cho tôi biết?”
Lâm Kim chậm rãi trả lời: “… Bởi vì tôi sợ cậu muốn phụ trách.”
Hướng Ca: “Tôi không phải loại người không chịu trách nhiệm như cô!”
Sau đó Lâm Kim và Hướng Ca bách niên giai lão*.
(*) Cùng sống với nhau đến trăm tuổi, đến lúc già
*
Tất cả các trường đại học trong nước hầu như đều khai giảng vào cuối tháng tám đầu tháng chín.
Ngày tựu trường mùng 1 tháng 9, trong thực tế Lâm Kim và Hướng Ca đồng thời tỉnh lại. Hôm nay bọn họ phải tới khu nhà hành chính báo danh học kỳ mới.
Hướng Ca đội mũ lưỡi trai đen, mặc áo phong ngắn tay. Xung quanh anh đều là người trộm nhìn chụp lén.
Lúc Lâm Kim thấy Hướng Ca, còn có chút hoảng hốt. Dù sao ở trong mộng làm nhiều chuyện kích thích* như vậy, luôn cảm giác hơi có lỗi với anh ấy.
(*) Nguyên văn 酱酱酿酿 (tương tương cất cất): Đề cập đến những chuyện lén lút đáng xấu hổ, ví dụ như làm tình
Cô không thể làm gì khác hơn là giả bộ bình tĩnh, cúi đầu đi qua bên cạnh. Quả nhiên Hướng Ca hoàn toàn không để ý tới cô. Lâm Kim thở phào nhẹ nhõm, đích thật anh chẳng có ấn tượng gì với giấc mơ của cô. Cô vui vẻ đi ghi danh, lúc ra khỏi tòa nhà hành chính còn có bạn cùng lớp nhiệt tình chào hỏi: “Hey, Lâm Kim!”
Ngàn lần không ngờ tới, cô vừa bước ra khỏi cửa, liền bị túm lấy cổ tay.
“Lâm… Kim?” Người nắm lấy tay cô lại chính là cái người cô cho rằng đã sớm đi khỏi, Hướng Ca.
Khi cô đi ngang qua, anh liền có cảm giác quen thuộc, lại không phải người từng quen biết. Vì vậy anh đứng ở cửa chờ cô, tình cờ nghe được người khác gọi hai chữ “Lâm Kim”.
“Ha?” Lâm Kim quyết định giả vờ ngu.
Hướng Ca cao hơn Lâm Kim không ít, sức lực cũng lớn, kéo cô tới lối đi ít người bên cạnh.
“Tổng tài? Tướng quân? Nha hoàn?”
Tim Lâm Kim đập như sắp nhảy ra ngoài, không thể làm gì khác hơn là giả bộ mê mang.
“Kỹ thuật diễn của em quá kém.”
“Đàn em Hướng Ca này, cậu sao vậy? Tôi không phải là Lâm Kim nha.” Lâm Kim cảm giác sắp có chuyện không ổn, vội vàng chối bỏ thân phận của mình.
“Thử một chút liền biết.” Hướng Ca cứ như vậy kéo cô lên xe của anh, chạy thẳng về căn nhà cạnh trường học của mình.
Lâm Kim làm sao có thể ngăn cản được cám dỗ của Hướng Ca. Trong cơn tình mê ý loạn, bọn họ liền làm chuyện mà người trưởng thành nên làm.
Hướng Ca đã chắc chắn Lâm Kim là người phụ nữ từng xuất hiện trong giấc mơ của anh nhiều lần.
“Em muốn hẹn hò với anh không?”
“Được.” Lâm Kim không hề suy nghĩ thêm.
Tính toán gì chứ, sáng nay có rượu sáng nay say. Chuyện của tương lai ai biết được?
Hãy để chúng ta cùng nhau mong đợi tương lai tốt đẹp đi.