Những ngày kế đó mình không lúc nào quên được em,nhưng hôm trước lỡ vì sĩ diện mà không hỏi số điện thoại em rồi.Hỏi con Cang thì…, chút đi học hỏi thằng Công vậy.
…
Vừa đến lớp đã nghe giọng ồn ào của thằng Công:
“Hôm trước đi chơi vui lắm có mấy em ngon nữa.Vậy mà bác(1 đứa bạn khác tên Vĩnh) không chịu đi”
Vừa bước vào nghe là biết chắc nói chuyện hôm trước rồi, long thầm nghĩ “thằng khốn, có 2 em 1 em là bồ thằng Tam, còn 1 em thì nó dành cả rồi thằng kia đi để 2 thằng con trai tán nhau ak). Nhưng mặt vẫn tươi cười như hoa sán lại:
“Đang nói chuyện hôm trước đi chơi ak.hehe mấy bé dễ thương lắm.Mà bác Công hình như thích bé Thủy lắm đấy nhỉ?”
“Gái ngon mà sao tui không thích.Nhưng mà tui thích chơi vây thôi, tui vẫn thích bồ tui hơn” (cmn nó nói làm như gái đã trong tay nó rồi vậy)
…
“Mà bác H cũng thích nó còn gì.Tui nhìn thì tui biết.Bác có số nó chưa tui cho tối về nt chơi.hơ hơ” (nói chuyện mà cái mặt vênh lên hãm vãi dễ đấm vào mặt) Đã thế bố mày đek thèm lấy số nữa.
“Ờ tui cũng là con trai mà gặp gái đẹp dĩ nhiên phải thích.Nhưng tui không thích yêu kiêu xa xăm thế, mệt mỏi lắm” ( dối lòng đấy)
“Ak bác có 200k không cho tui mượn mai tui về quê có chuyện cái” – Thằng khốn mượn tiền về quê thăm bồ đấy, tiền lần trước chưa trả mà còn mượn nữa hả.
“Ờ cuối tháng rồi,dạo này đói kém quá ,100k được không bác”
“Cũng được,Bác Vĩnh có 100k cho tui mượn đi!!!” (pó tay mình nói vậy mà nó cũng lấy…)
…
Về đến nhà,quăng balo xuống lại nằm nghĩ ngợi, không biết làm sao để có thể liên lạc được với bé.Thầm nghĩ “Hôm trước mình ngu quá ,cứ xin số điện thoại có phải là hay rồi không…”.Nhớ gương mặt đáng yêu đó quá…
Về đến nhà,quăng balo xuống lại nằm nghĩ ngợi, không biết làm sao để có thể liên lạc được với bé.Thầm nghĩ “Hôm trước mình ngu quá ,cứ xin số điện thoại có phải là hay rồi không…”.Nhớ gương mặt đáng yêu đó quá…
…
Bỗng có tia sang lóe lên trên đầu mình, bật dậy với 1 vận tốc có lẽ là còn nhanh hơn vận tốc khi bị 1 con chó đuổi từ sau lưng…”Đúng rồi, số…số điện thoại con bé hôm trước bé giới thiệu chỉ cần hỏi nó là xong”.Mình nghĩ vậy nhưng bé đã giới thiệu con bé kia ình chắc cũng đã nói với con bé đó rồi, giờ tự dưng lại xin số có kì quá không (lộ ý đồ hết) .Thế là mình quyết định cứ nt làm quen bình thường với con bé kia rùi có cơ hội thì hỏi bé sau.Sau vài ngày nt cuối cùng cũng xin được số bé Thủy với lý do “Đt anh kia của anh vừa bị hư mất hết số cả, số của Thủy bao nhiu vậy em?”
Thế là bắt đầu giai đoạn làm quen qua tn:
“Chủ số thuê bao này vừa trúng thưởng 1 phần quà đặc biệt từ tổng đài đặc biệt của quý khách.Xin quý khách nt lại và xác nhận tên để biết chi tiết trúng thưởng…”
“Ai dzậy? Trúng thưởng gì dzậy ?”
“Ai cũng được.Trúng thưởng 1 vật vô giá đó em…”- Anh nè chứ ai.Hehe
“Vậy hả.Nhưng mẹ dặn không được nhận quà từ người lạ…”-
“Hả? Người quen mà em….Anh Huy nek.Em về mấy bữa nay thế nào?”
“Anh Huy nào dzậy?Không biết Huy nào hết.Chắc anh nhắn nhầm cho người khác rồi đó”
“Hả?Sao mà nhầm được.Số này số của Thủy mà đúng không?Anh hôm trước gặp em ở Sài Gòn đó,rồi đi hát chung, em còn giới thiệu bạn em cho anh nữa đó.Huy đó mặc áo sơ mi xanh,quần jean…”-
“Anh nt gì dài dữ đọc mỏi cả mắt.Em biết mà.Đùa anh tí thôi.Hehe”
…
10h đêm
“Anh bùn ngủ chưa.Em bùn ngủ rùi nek.Em ngủ nha.”
“Mới 10h còn sớm mà em.Anh bình thường toàn 1-2h mới ngủ lận ^^” – thực chất nhìu khi còn hơn thế ấy chứ”
“Trời anh làm gì mà ngủ trễ quá vậy không tốt đâu.Ở quê em, 7-8h cha đã bắt em đi ngủ rùi.Nên bi giờ bùn ngủ lắm lắm…”
“Hì được rùi em ngủ đi.Em ngủ ngon ngon ngon thật là ngon nha.x ^^”
“Chữ x đằng sau là gì vậy anh
”
“^^ không có gì chỉ là cách chúc ngủ ngon của anh thôi đó mà. Ngủ đi không bị ông Bị bắt bi giờ đó”
“Hứ em lớn rồi mà sợ ông Bị ak.Em ngủ đây.Anh cũng ngủ sớm đi nha.G9”-Dễ thương quá…
…
Thế là từ đó sáng đi học, chiều ôn bài thi, mình còn có 1 niềm hạnh phúc nữa là nt cho bé.Chỉ là những chuyện thường ngày: làm gì, ở đâu,ăn gì đó,… hay những câu chuyện về gia đình… Nhưng mình cảm thấy rất mãn nguyện dù chỉ là nt…
…
“Em nek em thấy anh hát thế nào?Tụi bạn anh cứ chê anh hát dở( Thằng Công chứ ai) “
“Trời em thấy anh hát nhạc trữ tình rất là hay mà.Nhìn anh lúc hát thích thích….hjhj”-Thấy câu này như muốn nhảy cẫng lên vậy,mặt trăng nở hoa rùi hehe.
“Cảm ơn em nhìu nha.Hì em ak anh chưa bao giờ xuống miền Tây hết đó.Thế dưới đó có đặc sản gì không vậy em?”
“Có đủ thứ hết anh ak,Sông nước nek, trái cây nek,tôm cá tùm lum hết đó.Hôm nào anh xuống đây em dân anh đi an thả giàn luôn.”
“Oh.vậy hả nhưng mà anh thấy ở dưới đó còn có 1 đặc sản nữa,đặc biệt lắm đó?Đố em đấy.”-Hơ hơ...
“Hả thứ gì vậy anh?Sầu riêng hả,hay cá pasa,có khi chuột cũng nên.hjhj”
“Mấy thứ đó cũng đúng.Nhưng thứ này chỉ đặc biệt với anh thôi ak.Mà anh không nói đâu đó là bí mật…Thui em đi ngủ đi khuya rùi đó.Em ngủ ngon nha.x ^^”
“Hả.Em ghét anh.Anh cũng ngủ ngon.xí xí xí”-không chịu nổi cái cách nt này
…
15p sau
“Anh ak! Em ngủ không có được…hay mình nói típ chuyện lúc nãy nha.Cái đó là cái gì vậy anh?”
“Trời sao chưa ngủ nữa.Coi anh đánh đòn giờ đó.Đi ngủ đi”-đánh vào mông ấy
“Không ngủ được mà.thật đó,anh nói đi.Không là ghét anh lun…”
“Được rùi anh sẽ nói.Nhưng mà em phải chấp nhận 1 điều kiện rùi anh mới nói ak.”
“Điều kiện gì chứ.Anh đúng là đồ ki bo mà.Được rồi anh nói đi.Miễn sao em làm được là em làm”-Em làm được mà hehe
“Thật không đó.Anh ghi nhận câu này ak nha.^^ Đó là em đó,em là thứ đặc sản mà anh không thể tìm thấy ở bất cứ nơi nào khác được.Đối với anh,em hoàn toàn khác với những cô gái khác”
“Ơ.Anh nói gì vậy.Anh đừng có chọc em.Em xấu xí thế này.Em không thích thế đâu…”
“Anh cũng không đùa với em đâu.Mỗi người đều có 1 nét đẹp riêng mà em.^^ Anh chỉ nói sự thật thôi mà”
“Hứ anh chỉ được cái dẻo miệng.Thui em đi ngủ đây”
“Ai cho em đi ngủ chứ.Còn cái điều kiện kia thì sao.Em là người hay quên vậy sao chứ…”
“Ơ anh này.Ai thèm quên.Được rồi anh nói đi. Anh muốn cái gì”-Đanh đá gớm he.
“Oh được rùi giờ em nói câu gì hay hay cho anh nghe đi, nhớ là câu gì hay hay đấy nhé…”
“Anh thật là…Được rồi.Anh chỉ giỏi bắt nạt con nít mà thôi. Em muốn gặp anh, em muốn gặp anh đến phát điên được,nếu bây giờ được gặp anh thì vui biết mấy.hjx”-Nghe xong câu này quả thật mình bất tỉnh mất 10p vì cái độ shock não của nó…
“Anh…anh đâu rùi.Vậy anh có nhớ em không?”- tiếng chuông tin nhắn như đánh thức mình dậy,như bị bóng đè tay mình run cầm cái điện thoại đọc đi đọc lại cái tin nhắn rùi cười như điên:
“Anh không biết anh có nhớ em không.Nhưng bây giờ thì anh đang nt cho em và những lúc khác thì anh luôn mong tin nhắn của em”
“Trời ak pó tay anh lun.Vậy mà anh cũng nói được.Thui em đi ngủ nek.Em bùn ngủ lắm ùi.Anh cũng ngủ sớm đi nha.g9 anh”
“uhm.Em ngủ ngoan ngoan nha.x ^^”
Cả tối đó cả phòng có 1 thằng khùng cứ cầm điện thoại đọc đọc gì đó rùi lại cười.Nghe cả phòng kể lại thì ngay cả lúc ngủ thằng khùng đó lâu lâu lại cười khúc khích như bị ma nhập làm cả phòng tối đó xem “Hồn ma đeo đuổi” (the shutter) sợ đến không ngủ nổi…
…
Ngày 28/6,buổi tối đang ngồi chơi với lũ bạn:
…
Giọng ồm ồm của thằng Công cất lên
“Mai qua nhà tui chơi không?”
“Qua đó hả? Có ai bên đó mà qua.Mấy đứa về quê lên rồi ak?”
“Thì tui ,pác Tam,bé Cang,2 pác nữa qua nhà tui nấu ăn rùi đi ca…”- toàn đực rựa…
“Ờ để xem,có gì tối tui gọi cho”
“Hay gọi bé Thủy lên chơi nữa ha…”
“Ờ cũng được,gọi đi tui không có số” -Hehe
Biết chắc bé không đi được do sắp thi rồi,nhà bé lại khó nữa nhưng sao lòng thầm mong bé đồng ý…
…
“Xin lỗi anh em đi không được,em sắp thi rùi mà anh”
Đúng như mình nghĩ mà.Thế là cả bọn tiếp tục nói chuyện vớ va vớ vẩn của con trai.
“I give you everything that I am…”- nhạc chuông điện thoại vang lên… là số bé Cang…Mình đi ra ngoài vì không muốn mấy đứa trong phòng nghe được…
“Alo có chuyện gì không em?”
“hức…hức anh hả?Em muốn được nghe giọng của anh thôi.”
“Em khóc hả ?Có chuyện gì với em hả?”
“Không có gì anh ak?Em chỉ muốn nghe giọng của anh vậy thôi.”
“Sao không có gì mà lại khóc.Em nói thật cho anh biết đi”
“Giờ…giờ em không biết đi đâu hết anh ak.Em không thể quay về nhà được nữa rồi.Anh có thể tìm giúp em chỗ ở được không?”
…
...
“Giờ…giờ em không biết đi đâu hết anh ak.Em không thể quay về nhà được nữa rồi.Anh có thể tìm giúp em chỗ ở được không?”
“uhm uhm em đừng có khóc nữa.Anh sẽ giúp em mà.Nhưng sự việc là thế nào vậy em?”
“Hic hic hôm qua em đi chơi về trễ bị ba la nói không muốn thấy em trong nhà nữa.Em đi khỏi nhà rùi.Giờ em không biết phải làm sao hết.”-mới la 1 chút mà bỏ nhà đi...
“Trời ak vậy giờ em đang ở đâu?”
“Em đang ở nhà bạn bên quận 12 anh ak.Thôi máy em hết pin rùi, mình nói chuyện sau nha anh.Anh nhớ giúp giùm em nha,em chỉ còn biết trông cậy vào anh thôi ak.”-
“Uhm.Anh biết rồi.”
“Mà anh nè.Anh đừng nói chuyện này cho anh Tam rùi mấy người kia biết nha…”
“tít…tít…”
Vừa đi vào trong lòng vừa nghĩ ngợi: “Chuyện quái gì vậy nhỉ”.
Bỗng cái giọng của thằng Công vang lên làm giật cả mình:
“Ê sao nghe điện thoại của gái mà mặt ngu cả lên thế kia.Bị đá rồi phải không?Haha tui biết mà”-
“Đâu có bạn gọi thôi mà…”-
“Hơ hơ buồn làm gì.Bác xấu trai thế nào chả lấy vợ đẹp.Người ta thường nói “Trai đẹp lấy gái xấu, trai xấu lấy gái đẹp” mà”-Nóng máu với cách nói của thằng này.
“Ờ kệ tui, đúng là tui không đẹp trai nhưng tui dễ thương.Huh”-
Cả phòng bỗng im lặng,mấy đứa trố mắt nhìn nhau rùi lại nhìn mình.30s thì cả bọn cười lăn cười bò,vừa cười vừa nói:
“Haha.Đúng…đúng bác không đẹp trai nhưng bác dễ thương.Đau bụng quá”-
…
Về tới nhà đặt lưng lên tấm nệm quen thuộc,lòng đầy tâm sự…,thấy hơi mệt mỏi (Tính cách hay lo chuyện bao đồng như đã thấm sâu vào con người thằng khùng này rồi).Móc cái điện thoại ra gọi vào số bé Cang:
“Tít…tít…Số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được….”
Sao lại không nghe máy nhỉ.Chắc là có chuyện thật rồi…
“Du bi ru bi ru raffa…”-âm báo tin nhắn tới vang lên (Bài fox rain-My girlfriend is Gumiho(OST))
“Anh đang làm gì đấy?Sao giờ này mà anh còn chưa nt cho em hả? Em đang buồn chix đi được nè.Anh hư quá cứ để người ta nt cho anh…”-
Lòng chợt vui trở lại “Đúng rồi cần gì phải nghĩ ngợi nhiều,chuyện đó để mai giải quyết”.Chỉ cần nt với bé là lòng mình lại thấy yên bình trở lại…
“Anh đang nằm thui ak.Anh vừa đi với bạn về.^^ Em đang làm gì đó…”
…