Một Đêm Bảy Năm


Chuyển đến nhà mới, Song Thư Vân và Lan Ninh cũng không làm chúc mừng gì.

La Tăng Bình liền nói muốn tìm vài người qua nhà bọn họ náo nhiệt một chút, để ấm áp một chút.

Suy cho cùng hiện tại không phải một người tùy tiện vào ở.
“Chúng tôi ở chỗ này lại không có bạn bè gì, tìm người nào tới.” Song Thư Vân hỏi lại.
“Lan Ninh, chị gọi mấy người đồng nghiệp và bạn bè lúc trước đi.

Chị hiện tại kết hôn, ít nhiều cũng nên mời mọi người ăn một bữa cơm chứ.

Chị cũng nên đem chồng chị giới thiệu một chút cho người khác?” La Tăng Bình cười nói.
Lan Ninh nghĩ nghĩ, nói: “Được rồi, bất quá phỏng chừng cũng sẽ không có bao nhiêu người tới.”
Cô vốn dĩ không có ý này, nhưng nghĩ đến Song Thư Vân hiện tại là chồng chính thức của cô, cũng nên ở trước mặt bạn bè người quen chính mình nói một tiếng.

Lúc trước, Song Thư Vân đều dẫn cô đi gặp qua người thân và người của công ty rồi.

Kết hôn, vòng quan hệ của cả hai vợ chồng cũng nên có sự liên kết mới tốt.

Nếu không, người khác cũng không biết cô kết hôn.
Cô đã làm việc trong công ty đó khá lâu, đương nhiên cũng có một vài đồng nghiệp có mối quan hệ tốt, hơn nữa người ta trước kia kết hôn hoặc là sinh con gì đó, cũng đã từng mời khách, cô cũng có tham dự qua còn đưa bao lì xì.

Chỉ là Khương San San quan hệ tốt nhất hiện tại không ở nơi này, cô mời khách, Khương San San chắc chắn muốn qua đây một chuyến.

Cô lại sợ Khương San San phiền toái đi một chuyến.
La Tăng Bình nghe thấy vấn đề của cô như vậy, ngược lại nói: “Thật ra chị nên để Khương San San chạy nhiều một chút, tham gia các trường hợp vui mừng náo nhiệt nhiều hơn, để cô ấy nhanh chóng bước ra khỏi.” Khương San San ly hôn thật là đã khiến cô ấy mất đi một lớp da, có thể nói là mất nửa cái mạng, đối với cô ấy đả kích tương đối lớn.
Việc lớn như vậy khiến bản thân Khương San San chịu nhiều thương tổn như vậy, ngay cả một vài người trong cuộc còn sợ hãi, thậm chí Khương San San chỉ có thể rời khỏi nơi mà cô ấy đã sinh sống nhiều năm.

Lại nói, mọi người đều đối với cô ấy rất là đồng tình, cũng hy vọng cô ấy nhanh chóng bước ra khỏi bóng ma.
Lời này quả nhiên đã đả động đến Lan Ninh, lập tức gọi điện thoại cho Khương San San, Khương San San cũng rất sảng khoái nói: “Được đó.

Tớ về đây một chuyến, vừa lúc cùng mấy người lúc trước tụ họp.”
Ở một chỗ sinh sống thời gian dài, lúc chuyển đến nơi mới kỳ thật vẫn còn nhớ đến nơi xưa cũ ấy.

Huống chi nơi này còn có bạn bè của cô, cô rời khỏi nơi này cũng là lựa chọn bất đắc dĩ.
Do đó, Lan Ninh liền gọi cho một vài đồng nghiệp có mối quan hệ tốt, nói cho mọi người biết bản thân kết hôn, mời mọi người đến nhà ăn chung một bữa cơm, gắn kết tình cảm một chút.
Mọi người đều bày tỏ sự chúc mừng, cũng bày tỏ nhất định sẽ đến.

Sau khi đặt điện thoại xuống, Lan Ninh lại gọi điện thoại cho ông chủ cũ, thật ra cô cũng không nên tức giận trước ông chủ cũ, vả lại cũng muốn mượn cơ hội này nói tiếng xin lỗi, suy cho cùng có một số chuyện đều do cô mà ra, ông chủ cũ đối với cô có ơn tri ngộ.
Ông chủ cũ nhận được điện thoại của cô, còn rất là lắp bắp kinh hãi, cười nói: “Dô, nghĩ thế nào mà gọi điện thoại cho tôi vậy?”
“Sao, ngài không chào đón à?” Lan Ninh hỏi ngược lại.
“Nào có nào có.

Tôi chỉ là cho rằng cô căn bản là không muốn gặp lại tôi đâu.” Ông chủ cũ vội nói.
Ông ta hiện tại đối với Lan Ninh đã không còn ác cảm, Lan Ninh đi rồi, ông ta cũng hiểu rõ chính mình kỳ thật đối với Lan Ninh là giận chó đánh mèo, trong lòng ông ta rất rõ khách hàng của công ty bị La Tăng Bình cướp đi, kỳ thật không phải Lan Ninh sai, là bản thân công ty thất bại trong việc duy trì quan hệ khách hàng.

Chỉ là chuyện đã tới nước này, ít nhiều có chút không thoải mái mà thôi, Lan Ninh từ chức, đi rồi bản thân ông ta thật ra cũng cảm thấy vô cùng đáng tiếc.
Suy cho cùng năng lực làm việc của Lan Ninh cực kỳ tốt, cô đi rồi, rất nhiều chuyện đều chỉ có mình ông ta tự mình theo dõi, mệt chết khiếp thì thôi đi, còn thường xuyên phải đến khắp nơi cứu hoả, không phải nơi này xảy ra chút vấn đề nhỏ, thì chính là bên kia lại có chuyện nữa rồi.
Hiện tại Lan Ninh chủ động gọi điện thoại cho ông ta, ông ta đương nhiên liền nhân cơ hội cho bậc thang đi xuống, cũng nguyện ý cùng Lan Ninh giải hòa.
Lan Ninh lúc này mới nói: “Tôi và Song Thư Vân kết hôn.

Anh ấy chuẩn bị thành lập một công ty mới, chúng ta tương lai vẫn là người cùng ngành.”
“Chúc mừng chúc mừng.

Hai người cuối cùng cũng tu thành chính quả.

Lấy năng lực của cậu ta, hai người tiền đồ sáng lạn.” Lời này của ông chủ cũ chính là chân tâm thực ý.
“Ngài có rảnh cùng chúng tôi cùng nhau ăn một bữa cơm không?” Lan Ninh lại hỏi.
“Đương nhiên có thể.

Không phải đồng nghiệp, về sau cũng có thể làm bạn bè mà.” Ông chủ cũ vội nói.

Lấy tài lực cùng năng lực của Song Thư Vân, công ty mới nhất định sẽ phát triển thuận lợi, lúc này sao có thể từ bỏ một người có thể là đối tác chỉ vì sự khó chịu nhỏ nhặt của mình.
Nghe nói Lan Ninh còn mời ông chủ cũ của mình, Song Thư Vân và La Tăng Bình đều lắp bắp kinh hãi, Song Thư Vân nói: “Được nha, Lan Ninh.

Anh còn tưởng rằng đời này em cũng không dám cùng ông chủ cũ của em liên lạc.”
“Đúng vậy.

Sao có suy nghĩ này vậy?” La Tăng Bình cũng tò mò hỏi.
“Tóm lại là người cùng ngành, nói không chừng ngày nào đó chính là đối tác hợp tác đó?” Lan Ninh cười nói.
Sông có khúc người có lúc, cô hiện tại đã nghĩ thông suốt.

Chuyện kia tuy rằng cùng cô có quan hệ, nhưng đúng sai gì thì cũng không ở trên người cô, cô thật ra cũng không thẹn với lương tâm.

Hơn nữa thời buổi này ai không muốn thêm bạn bè chứ.

Cô cũng tin ông chủ cũ có cái lòng dạ này, mới gọi điện thoại.
La Tăng Bình và Song Thư Vân đều giơ ngón tay cái lên với cô, Song Thư Vân nói: “Lấy cái tâm thái này của em, viễn cảnh công ty chúng ta nhất định sẽ không kém.”
“Đúng vậy, Lan Ninh, thật ra chị về sau hoàn toàn có thể chuyển nghề.

Em thấy năng lực nghiệp vụ của chị khá tốt đó.” La Tăng Bình cũng nói.
Lan Ninh nghĩ nghĩ nói: “Được đó.

Chờ đến hơn bốn mươi, tôi đoán chừng cũng không thể lại làm kỹ thuật.

Tuổi lớn, những cái đó mạch điện, linh kiện gì gì đó, phỏng chừng cũng nhìn không rõ.”
Cô gặp qua không ít kỹ sư và kỹ thuật viên hơn 40 tuổi, đều sôi nổi đổi nghề, bởi vì đôi mắt là thật sự nhìn không rõ, mấy cái đường dây nhỏ xíu, mấy cái linh kiện nhỏ nhỏ khác, đều lấy micromet làm đơn vị, dưới kính lúp còn nhìn không rõ, như thế nào còn có thể tiếp tục làm.

Công việc này, thật sự phí đôi mắt.
“Ừ, đúng lúc chờ bọn ta phát triển và nghiên cứu sản phẩm đột phá hơn, về sau em liền có thể đổi nghề.” Song Thư Vân cũng tán đồng gật gật đầu.
Đã thống nhất tối thứ bảy, ông chủ cũ cùng với nhiều đồng nghiệp trong công ty đến, La Tăng Bình đi đón Khương San San.
Lan Ninh và Song Thư Vân ở cửa tiểu khu đón mọi người.
“Wow, hoàn cảnh tiểu khu này của hai người thật tốt.

Quả nhiên là kẻ có tiền.” Mọi n gười nhiệt tình trêu ghẹo nói.
Lan Ninh cười cười, nói: “Ừ, tôi cũng coi như là với được một người đàn ông có tiền.”
Lời này nó ra mọi người cười vang lên, ông chủ cũ cười đến mức thiếu chút nữa đau sốc hông, nói: “Lan Ninh à, cô có cái giác ngộ này, phải chăm sóc tốt cho chồng mình đó.”
Một câu nói làm mặt Lan Ninh đỏ lên, không khỏi liếc mắt nhìn Song Thư Vân một cái.
Song Thư Vân vội nói: “Tôi chính là phí sức chín trâu hai hổ mới đem cô ấy nắm trong tay được, tôi mới phải chăm sóc cô ấy cho tốt đó.”
“Chậc chậc chậc, lại bị ép ăn một bát cơm chó lớn.

Này còn có để những người đàn ông độc thân như chúng tôi sống không đây.” Mấy người đồng nghiệp độc thân nhiệt tình cảm thán nói.
“Cho nên, các người mau chóng tìm đi.” Ông chủ cũ cười ha hả nói.
Trong lúc nói nói cười cười, rất nhanh đã đến cửa nhà.
Mọi người mới vừa ngồi xuống, Khương San San cùng La Tăng Bình liền đến.
Mọi người nhìn thấy Khương San San đều qua chào hỏi cô ấy.
“Này, lâu rồi không gặp.”
“Đúng vậy, mọi người đều tốt chứ.” Khương San San cười nói.

Cô ấy trước kia chính là một người nhiệt tình, lúc này nhìn thấy nhiều bạn bè đồng nghiệp quen như vậy, tâm trạng đều vô cùng tốt.
Mọi người nhìn thấy cô ấy trạng thái tinh thần vẫn còn rất tốt, trong lòng đều vì cô ấy cảm thấy vui vẻ, hy vọng cô ấy có thể sớm ngày bước ra khỏi bóng ma mà có cuộc sống mới.
“Này, Lan Ninh, nhà cô thật lớn.” Các đồng nghiệp đều kinh ngạc cảm thán nói.
“Người ta tìm được con rùa vàng, các người liền hâm mộ ghen tị tiếc hận đi.” Ông chủ cũ trêu ghẹo nói.
“Ừ, chồng tôi quả thật tương đối có tiền.” Lan Ninh tự nhiên hào phóng nói.

Lúc này, cô cũng không cần che che giấu giấu thân phận của Song Thư Vân.
Thật ra hầu hết mọi người cũng biết, Song Thư Vân có tiền, nhưng lại không ngờ rằng người ta là ông chủ lớn lớn, thậm chí công ty còn lớn và có triển vọng hơn công ty mà bọn họ làm việc.

Chứ không phải là cái dạng mà rất nhiều người nghĩ tới, chính là hoa hoa công tử ăn không ngồi có tiền sài chơi.
Hầu hết những người đến đều là đàn ông, hai nữ đồng nghiệp cũng đã kết hôn và có con, mọi người hâm mộ thì hâm mộ, hơn nữa còn có ông chủ ở đây, bọn họ cũng đều cười đùa vui vẻ, chê cười Lan Ninh thật tinh mắt, tìm được một ông chủ lớn lớn có tiền,...
Khương San San cũng giống Lan Ninh, trước cảm ơn ông chủ cũ và các đồng nghiệp, nói: “Thật là tạo thêm nhiều phiền toái cho mọi người.

Hiện tại tôi rời công ty rồi, vậy bà điên kia có lại đến công ty ồn ào náo loạn nữa không?”
“Có qua một hai lần, nhưng sau khi biết cô rời đi, liền không tới nữa.” Có người đáp.
Mọi người đều không có thiện cảm với một người như vậy, cũng liền sôi nổi bàn tán về nó.

Thậm chí còn có người nói phải giới thiệu bạn trai cho Khương San San.
Khương San San vội nói: “Đừng, tôi hiện tại có bóng ma.”
Mọi người trên mặt đều lộ ra thần sắc đồng tình, Lan Ninh vội nói: “Trước lẳng lặng cũng tốt.

qua một thời gian dài, những chuyện lộn xộn này tự nhiên sẽ quên đi.”
“Cũng đúng.

Không có chuyện gì là thời gian không đánh bại được.

Cho nên, mọi người hãy bình tĩnh và chăm chỉ làm việc.

Biết đâu một ngày nào đó các người sẽ trở thành những ông chủ lớn.” Ông chủ cũ cũng cười nói.
Ở nhà nói chuyện được một lúc thì mọi người chuyển qua nhà hàng dùng bữa.
Bữa cơm này, người bị chuốc rượu dã man nhất là La Tăng Bình, anh ta so với Lan Ninh và Song Thư Vân càng thêm bị người ta vẫy gọi, ai bảo anh ta đào khách hàng công ty chứ.

Lúc này, mọi người cũng đã sớm biết những việc này.
Cho nên, La Tăng Bình bị chuốc đến mức say không biết gì, dường như đến đứng cũng đứng không yên, Lan Ninh và Song Thư Vân cũng uống khá nhiều, hai người đều có chút say, nơi nào còn lo lắng cho La Tăng Bình.

Cuối cùng La Tăng Bình vẫn là được Khương San San đỡ về.
Tiễn mọi người về, Lan Ninh và Song Thư Vân chống đỡ không nổi, trực tiếp ngã lên giường ngủ.

Một giấc này cứ thế ngủ đến sáng ngày hôm sau.
Lan Ninh mở mắt, mới nhớ tới Khương San San, nói: “Ai da, chúng ta cũng không quan tâm Khương San San, thật là xấu hổ mà, người ta cũng là khách mà quên mất.” Nói xong liền vội vã rời giường.
Song Thư Vân nhanh chóng ôm lấy cô, trề môi reo lên: “Cô ấy và em quan hệ tốt như vậy, sẽ không để ý đâu.” Lúc nói chuyện, tay đã thuần thục đi tác quái, Lan Ninh nơi nào còn có cơ hội quan tâm Khương San San chứ.
____________
Còn 7 chương cuối mọi người muốn mình xong chương nào đăng chương đó hay là đợi xong hết cả 7 chương rồi đăng một lượt..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui