Một Đêm Bảy Năm


Không ngờ kế hoạch của Song Thư Vân còn chưa thực hiện, mẹ Song đã hành động trước, sự căm ghét của bà ta đối với Lan Ninh đã có từ lâu, khiến bà ta sớm đã không nhịn được, bà ta người này, bụng dạ quá nhỏ nhen, một khắc cũng không muốn nhẫn nữa.

Bà ta chỉ hận không thể mau mau đuổi Lan Ninh đi, để có thể nắm con trai trong lòng bàn tay.

Cho nên, bà ta đã sắp xếp một chút chuyện nhằm đối phó Lan Ninh.
Hôm nay Lan Ninh lại phải xã giao, lại bị người khác hạ dược ở trong rượu, kỳ thật trường hợp xã giao của Lan Ninh đều rất đứng đắn, dù sao cũng là làm kỹ thuật, hơn nữa lại là phụ nữ, mọi người đều rất chú ý, cùng nhau xã giao cũng chỉ là ăn cơm, trò chuyện, cùng lắm là đi ca hát gì đó, trên cơ bản uống rượu đều là chuyện bình thường, không có người khuyên can, cũng hiếm khi có người uống say.

Cho nên Song Thư Vân cũng không quá để ý, nơi nào nghĩ đến, sẽ có chuyện đâu.
Lúc Lan Ninh cảm thấy được bản thân có chỗ không thích hợp, đã chậm mất rồi, cũng may cô cũng không phải cô gái nhỏ chuyện gì cũng đều không hiểu, nhanh chóng gọi điện thoại cho Song Thư Vân, “Em giống như có chỗ không thích hợp, anh mau qua đây đi.”
“Xảy ra chuyện gì?” Trái tim Song Thư Vân trầm xuống, anh đã nghe thấy giọng nói đang phát run của Lan Ninh.
“Không giống là uống quá nhiều, mà giống như đã uống thứ gì không nên uống.” Lan Ninh cắn đầu lưỡi chính mình, đau đớn khiến lý trí của cô tạm thời tỉnh táo.

Nhưng trong thân thể lại có một ngọn lửa bùng cháy rực rỡ, khiến cô cực kỳ khát vọng được đàn ông ôm.
Đối phương thấy cô trốn ở nhà vệ sinh mãi không ra, vội vàng phá cửa tiến vào, thân thể toát ra khí chất nam tính rất nhanh đã hấp dẫn được Lan Ninh, cô biết chính mình không thể như vậy, chính là thân thể như phát sốt, đã mất đi sức lực chống cự.
Cũng may Song Thư Vân dẫn theo La Tăng Bình phá cửa tiến vào.
Sau khi xảy ra chuyện này, Song Thư Vân quả thực là cực hối hận, hối hận đến mức hận không thể đi giết chết mẹ anh.

Cũng may vào thời điểm cuối cùng, Lan Ninh không bị làm nhục.

Cũng may, thủ đoạn tâm cơ của mẹ anh còn khá kém cõi, nghĩ biện pháp quá thô ráp, bị Lan Ninh nhìn thấu.

Bằng không thật sự xảy ra chuyện, anh không biết chính mình nên đối mặt như thế nào.
Việc này, chính La Tăng Bình cũng tức giận đến mức chao đảo, quay đầu liền đem chuyện này nói cho mẹ anh ta biết.
Mẹ La quả thực không thể tin được, mẹ Song sao làm chuyện hoang đường như thế, bà không ngừng nói: “Sao có thể, sao có thể? Bà ấy không phải là thật sự có vấn đề về thần kinh chứ?”
“Con nói, người đàn bà đó không phải cái thứ tốt lành gì, tinh thần của bà ta mới không có vấn đề đó, bất quá chính là ích kỷ, hy vọng người khác sẽ làm theo yêu cầu của bà ta.

Bà ta làm như vậy còn không phải là hận Lan Ninh cướp đi con trai của bà ta đó sao.

Cũng không nghĩ, được sinh ra làm con trai của bà ta, Song Thư Vân thật đúng là xui xẻo tám kiếp.” La Tăng Bình mắng.
Anh ta chính là muốn để cho mẹ mình về sau cách xa mẹ Song ra.

Để bên cạnh mẹ Song không có một người quen bạn bè nào, không một người sẽ vì bà ta nói chuyện.

Người đàn bà khốn nạn này, sớm chết sớm siêu sinh đi.
Sự tức giận cùng sự hối hận hay đau lòng của Song Thư Vân đều không thể giải quyết được gì, anh đành phải sắp xếp một chút chuyện, khiến những đứa con hoang của bố ra tay, không ngừng gây thêm phiền toái cho mẹ anh.
Những đứa con hoang kia mấy năm nay bị Song Thư Vân áp chế đã cực kỳ khó chịu, khó có được cơ hội, sao có thể không lợi dụng cho tốt chứ.

Cho nên, đã làm cho mẹ Song có chút luống cuống tay chân, ốc còn không mang nổi mình ốc.

Nhưng, vài lần sau đó, mẹ Song cuối cùng phát hiện ông ta mà còn chưa chết, những người này liền không thể nào ngừng lại, cho nên bà ta quyết đoán để cái người nằm trên giường không thể động đậy kia, chết đi.
Chỉ cần không trị liệu và chăm sóc cho ông ta, qua loa một chút ông ta sẽ không sống được.

Bà ta căn bản là không cần động thủ giết người, người khác cũng không thể làm gì bà ta.

Những đứa con hoang kia hiện tại chính là muốn tìm bà gây phiền toái, đều không có lý do.
Người chết đèn tắt, mất đi con át chủ bài này, những người đó sẽ không thể làm gì được nữa, chỉ có thể xám xịt tránh ra.
Nhìn mẹ anh không chút lưu tình nào làm chết người đàn ông kia, Song Thư Vân liền biết, mẹ anh đã thật sự hoàn toàn buông bỏ người đàn ông đó, khó trách có tinh lực tới giày vò anh, hoá ra mẹ anh tâm tư đã hoàn toàn sinh động trở lại.
Tang lễ của cha Song rất đơn sơ, một tay Song Thư Vân xử lý, chỉ khi cần Lan Ninh và mẹ anh có mặt, mới để hai người lộ mặt, toàn bộ quá trình đều để La Tăng Bình và cha mẹ La tiếp đón khách.

La Tăng Bình đề phòng mẹ Song làm khùng làm điên, ngay cả cha La mẹ La cũng nhìn chằm chằm vào mẹ Song rất lo lắng, sợ bà ta lại làm ra chuyện gì không thể cứu vãn.
Cũng may, ở trước mặt mọi người, mẹ Song không có cơ hội và sự can đảm để làm khùng làm điên, lễ tang của cha Song có thể thuận lợi hoàn thành.

Toàn bộ quá trình mẹ chồng nàng dâu hai người đều không nói chuyện.

Mẹ Song chán ghét Lan Ninh, Lan Ninh cũng căm hận bà ta.

Đều coi như nhìn không thấy đối phương.

Dù sao lễ tang cha Song cực kỳ đơn sơ, căn bản là không mời bao nhiêu người tham dự.

Hai người cũng không cần cho nhau mặt mũi.
Sau khi xong chuyện, Song Thư Vân liền trực tiếp dẫn theo Lan Ninh rời đi, mẹ Song muốn kêu con trai ở lại, nhưng con trai lại không thèm để ý đến bà ta, chỉ thông qua La Tăng Bình nói cho bà ta, tiền cho bà ta sẽ không ít.
Mẹ Song ở trước mặt mẹ La oán giận con trai vô tình, mẹ La lúc này cũng thật không dám phụ họa theo lời bà ta, thậm chí rất sợ bà ta, trực tiếp tìm cớ, rời khỏi bà ta.
Tiếp theo, Song Thư Vân không đợi mẹ anh có hành động, học theo thủ đoạn của mẹ anh sắp xếp mấy người đàn ông.
Quả nhiên, rất nhanh mẹ anh liền cùng một người đàn ông hơn 30 tuổi thông đồng.

Phải biết rằng, mẹ anh mới ngoài 50 tuổi, trong cuộc sống chưa từng thiếu tiền tài, người bảo dưỡng cũng khá tốt.

Đặc biệt là mấy năm gần đây, phần lớn sức lực của bà ta đều dành cho việc bảo dưỡng, tâm trạng lại thoải mái, cả người từ trong ra ngoài đều tản ra sự dễ chịu, muốn nói bà ta mới 40 tuổi cũng không quá.
Người đàn bà như vậy lại có tiền, lại không có việc gì làm, trong nhà cũng không có đàn ông quản thúc, rất thích hợp để tìm đàn ông mua vui.
Có đàn ông tẩm bổ, vẻ bề ngoài hay tinh thần của mẹ anh đều thay đổi lớn, ngày ngày thân mật cùng bạn trai nhỏ cùng nhau khí thế ngất trời, cũng không nhớ đến chuyện tìm Lan Ninh và Song Thư Vân gây phiền toái.
Chỉ là, sau ba tháng như si (si mê) như say (say đắm) trong cuộc sống tươi đẹp, bà ta còn đang có kế hoạch sinh con cho một người đàn ông ở độ tuổi như vậy, đứng đứng đắn đắn tạo dựng một gia đình.
Không nghĩ tới, người đàn ông đó lại lừa hết tất cả tiền bạc của bà ta, mang theo người phụ nữ khác cao bay xa chạy, hơn nữa trước khi đi, còn hết sức có thể trào phúng bà ta một trận, đem bà ta tức giận đến mức trúng gió, cùng chồng cũ bà ta giống y chang, nằm ở trên giường không thể động đậy.
Lúc này Song Thư Vân đã im ắng, anh sắp xếp hộ lý chăm sóc mẹ anh, thỉnh thoảng trong vài trường hợp sẽ đến nhìn bà ta vài lần.

Giải quyết chuyện mẹ anh xong, anh mới có tâm trạng mà lo cho gia đình nhỏ của mình.
Chính là mẹ La Tăng Bình cũng không có thương cảm cho mẹ Song, mà nói thẳng nói: “Chị ấy à, cả đời này, chưa từng sống minh bạch ngày nào.”
La Tăng Bình cười nói: “Hiện tại tốt rồi, Song Thư Vân cuối cùng cũng yên tĩnh.

Quả nhiên là người tốt không sống lâu, người xấu sống ngàn năm.

Cha anh ấy nằm liệt giường đã nhiều năm, hiện tại lại đến phiên mẹ anh ấy, cũng may Song Thư Vân có thể kiếm tiền, nếu không cuộc sống này còn không biết là sẽ ra cái giống gì nữa.”
Mẹ La theo lời con trai nói mà suy nghĩ, lại bắt đầu thương cảm cho Song Thư Vân, nói: “Thật là làm khó nó mà.”
Lan Ninh hoàn toàn không ngờ là Song Thư Vân sẽ động tay động chân với mẹ anh, còn cực kỳ cảm thán nói: “Mẹ anh loại người này, thực sự xứng đáng, hoàn toàn chính là tự làm tự chịu.”
“Đúng vậy.” Song Thư Vân cười lạnh nói.
Người đàn ông kia chính là anh tiêu tiền mời về, đương nhiên, anh cũng không có ra mặt, người đàn ông kia còn nghĩ rằng là mấy đứa con hoang của cha anh làm.

Dù sao chuyện của Song gia, người biết đến cũng không ít, người nọ cầm lấy được thù lao của chính mình, tự nhiên liền cao bay xa chạy.
Song Thư Vân dùng chiêu này không chỉ có thể giải quyết được mẹ anh, còn khiến bản thân trong sạch.

Nhìn mẹ anh nửa sống nửa chết, mà còn hàm hàm hồ hồ mắng chửi người, anh một chút áy náy cũng không có.
Người đàn bà đó đến cuối cùng, cũng chưa ý thức được chính mình có gì không đúng.

Nhưng, hiện tại bà ta không thể lại làm khùng làm điên, cũng không có cách nào đối với cuộc sống của Song Thư Vân tạo thành bất cứ ảnh hưởng gì, sinh mệnh có hạn của bà ta cũng cũng chỉ có thể nằm ở trên giường vượt qua.
Song Thư Vân nhìn cái dạng này của mẹ anh, những chuyện trong quá khứ, toàn bộ lập tức đều tiêu tan.

Anh đã không còn ghi hận những chuyện đó nữa, anh rốt cuộc cũng từ bóng ma đi ra.

Anh đi ra ngoài bệnh viện, nhìn lên bầu trời, lập tức cảm thấy trời hôm nay vô cùng trong xanh..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui