Một Đường Vinh Hoa


“Linh tinh!”Chúc thị nghiêng đầu quở nàng ta: “Tiểu thư nói lúc nào?”Bà phản đối tư tưởng lệch lạc của Tiêu Nguyên: “Tiểu thư à, người trưởng thành rồi, đừng lập lại những hành vi bất nhã nữa…”Linh Yến nom tiểu chủ nhân ngồi ủ rũ nghe giáo huấn, nàng ta nhanh trí ôm tay Chu thị đung đưa: “Ma ma, tiểu thư chỉ dám bộc lộ thói quen trước mặt người thôi mà.”“Đúng đó!” Tiêu Nguyên liên thanh phụ họa.

Nàng sợ chết khiếp mấy lời lải nhải tưởng chừng vô tận của nhũ mẫu.

Chúc thị nhìn đôi chủ tớ thông đồng một giuộc, bật cười: “Cô nương ơi là cô nương, người còn hùa theo bọn chúng nữa.”Ba người vui vẻ cười khúc khích, trêu đùa nhau.

Linh Yến nhúng ướt khăn mặt, vắt khô, lau mặt cho Tiêu Nguyên.

Tiêu Nguyên hỏi: “Phu nhân truyền lệnh ngưng thỉnh an sáng từ bao giờ? Sao ta không biết?”“Dạ, đêm qua phu nhân phái Ngô ma ma tới truyền lệnh ạ.


Bà biết cô nương đã yên giấc nồng, không cho phép chúng em đánh thức người nữa.” Ngọc Nhị bưng hộp cơm mạ vàng khảm vỏ trai lấp lánh bước chân qua ngưỡng cửa.Tiêu Nguyên cong khóe môi mỉm cười.

Nàng vén chăn định đứng dậy thì bị Chúc thị đè vai ngồi yên: “Tiểu tổ tông của tôi ơi, ngày đông rét mướt, tường ấm mới châm nóng lại thôi.

Người cứ khơi khơi đứng dậy như vậy sẽ bị ngấm lạnh!”Nhóm nha hoàn cấp thấp đứng xếp hàng ngoài cửa thùy hoa.

Chúc thị chưa truyền gọi, họ đã quen thuộc bưng quần áo, bột đánh răng, chậu gỗ và những vật dụng sinh hoạt vào.

Linh Yến cuốn mành che, buộc gọn bên trụ giường, nhường không gian cho bốn tiểu nha hoàn đặt đỉnh đồng ba chân trước mép gỗ.


Than cháy đỏ rực phả làn hơi ấm áp dễ chịu.

Chúc thị đỡ tay Tiêu Nguyên thả chân chạm đất.

Tiêu Nguyên âm thầm bĩu mỗi.

Nào tường ấm, nào nền ấm, nhiệt độ trong phòng nóng bức như mùa hè, cần chi bày vẽ lắm thủ tục phức tạp!!!“Sáng sớm phu nhân miễn lễ thỉnh an, cho tiểu thư được hưởng trọn vẹn sự ấm áp ngày đông, sự mát mẻ ngày hè, ngủ đủ giấc tự tỉnh, tối mệt mỏi nằm yên.

Món quà quý giá thiết thực ấy chứng tỏ phu nhân vô cùng thương yêu và quan tâm người.

Tiểu thư phận vãn bối càng phải kính trọng, hiếu thuận gấp bội.” Chúc thị vừa hầu hạ Tiêu Nguyên mặc quần áo đánh răng, vừa uyển chuyển khuyên bảo..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận