Một Đường Vinh Hoa


Lời bẩm báo của nha hoàn khiến người trong phòng đồng loạt giữ yên lặng."Cho họ vào" Lưu thị hòa nhã nói.Nghe tiếng guốc gỗ thanh thúy, Tam tiểu thư và Lục tiểu thư âm thầm bĩu môi khinh thường.Màn cẩm chướng khẽ nâng, một bé trai và một bé gái khoảng chừng mười tuổi lần lượt xuất hiện.

Thiếu phụ xinh đẹp tuyệt trần mặc váy trắng, áo xanh theo sát phía sau bọn chúng.Tứ tiểu thư, Tứ thiếu gia ngoan ngoãn quỳ thỉnh an đại phu nhân.

Hôm nay, tứ tiểu thư choàng tấm áo khoác đỏ tươi, thêu đóa phù dung nở rộ, viền cổ đính lông cáo đồng màu.

Mái tóc mây cài băng đô ngọc trai càng thêm nổi bật nước da trắng noãn mịn màng, long lanh tựa thủy tinh thượng hạng, lấn át vầng hào quang của chiếc vòng cổ bằng vàng ròng quý giá.

Tam tiểu thư sững sờ ngắm Tứ tiểu thư.

Hôm nay nàng ta cũng mặc bộ đồ mới tinh màu xanh lá mạ, đính chùm lông chồn trắng, định sĩ diện khoe khoang trước mặt đám tỷ muội.Đại tiểu thư và nhị tiểu thư đoan trang ngồi trên ghế, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, hàng lông mi không buồn nhúc nhích.


Tiêu Nguyên và Lục tiểu thư yêu kiều đứng dậy.

Tiêu Nguyên rũ mắt, chú tâm nghiên cứu bụi mẫu đơn trồng ngoài hàng lan can đá trước cửa sổ.

Lục tiểu thư cúi đầu nhưng ánh mắt vẫn trộm quét tứ tiểu thư mấy lần.Lưu thị nhìn lướt hai đứa con thứ.

Bà khẽ cười, nói với vú già thiếp thân: "Bộ y phục của tứ nha đầu trông rất đẹp, khiến người ta thích."Vú già cười đáp: "Còn không phải ư? Mấy ngày liền tuyết rơi dày, che phủ đất trời độc sắc trắng lạnh lẽo.

Tứ tiểu thư ăn mặc trang điểm thế này, thực sự nổi bật."Tứ cô nương được khen, lòng hớn hở: "Thưa thái thái, hôm qua chưởng quỹ dâng đợt trang phục mùa đông mới.


Các vị tỷ muội đều có phần.

Di nương thấy bộ y phục này phù hợp con nhất nên người ưu tiên cho con chọn trước ạ."Tứ tiểu thư vừa dứt lời, tam tiểu thư cong khóe môi xéo xắt: "Hóa ra là di nương thiên vị."Mặt ngũ di nương đỏ bừng, vội vàng xua tay phủ nhận.

Đại phu nhân không cất tiếng, thiếp thất như nàng ta không dám tùy tiện biện giải.

Tứ tiểu thư bình tĩnh nở nụ cười dịu dàng, đẩy mùi dùi về phía tam tiểu thư: :"Thái thái, người xem kìa.

Hôm nay tam tỷ ăn vận bắt mắt lắm.

Ngoài trừ bụi mẫu đơn trong viện của người, lâu rồi nữ nhi chưa được gặp màu xanh tươi non nhường này."Đôi má phính của tam tiểu thư ửng hồng.

Vậy chẳng phải nàng ta trở thành phiến lá dung tục, chuyên làm nền cho hoa - nhân vật trung tâm sao?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận