Tác giả: Lâu Bất Nguy
Thể loại: Truyện Ngược, Đam Mỹ
Nguồn: Internet
Trạng thái: Full
Số chương: 150
Tần suất cập nhật: 5 giờ/chương
Ngày đăng: 4 năm trước
Cập nhật: 4 năm trước
--GIỚI THIỆU:
- Thời điểm Phó Chân về đến nhà đã là hai giờ sáng, gần đây hắn mới đổi một công việc khác, làm phục vụ ở một quán bar, cơ hồ mỗi ngày đều là đến lúc này mới có thể tan tầm.
Phòng khách nhỏ nhỏ khá là tối, một thanh âm cũng không có, Phó Chân biết mấy vị bạn thuê cùng phòng lúc này đều đã ngủ, hắn bước nhẹ chân đi đến trước cửa phòng của mình, thật cẩn thận mà mở cửa ra, nhẹ nhàng mà đóng lại, ở giữa chỉ phát ra một chút thanh âm rất nhỏ, không có kinh động bất luận kẻ nào.
Hắn trở lại trong phòng của mình lập tức cởi bỏ quần áo lao động, liền đèn đều không bật trực tiếp tê liệt ngã xuống ở trên chiếc giường đơn nho nhỏ.
Hô hấp của hắn trong bóng đêm đặc biệt rõ ràng, có thể là mấy năm nay quá mức mệt nhọc, trái tim Phó Chân trong khoảng thời gian này cũng bắt đầu xuất hiện vấn đề, không bao lâu sau khi hắn nằm xuống, trái tim bắt đầu kịch liệt nhảy lên, hô hấp theo tim đập tăng thêm một ít.
Một lát sau, tiếng tim đập rốt cuộc dần dần bình thường, Phó Chân thư giãn đôi chút, hít sâu hai cái, từ trên giường mở đèn lên.
Nơi hắn thuê là một dãy nhà trọ, nơi này tuy không lớn nhưng lại ở năm người, phòng hắn là nhỏ nhất, không đủ năm mét vuông, chỉ có một chiếc giường đơn nho nhỏ cùng một cái bàn quầy, không còn cái gì khác.
Trong cái tiểu khu này nhà nhà đều là kiểu kiến trúc của những thập niên trước, bên ngoài những bức tường đã trở nên vô cùng lỏng lẻo, thời điểm gặp gió lớn còn sẽ rơi xuống mấy khối, cho nên ở bên ngoài bức tường thường dán một cái biển nhắc nhở mọi người không nên dựa tường mà đi.
sstruyen mời các bạn xem tiếp..
Tác giả : Lâu Bất Nguy
Thể loại: Truyện Ngược, Đam Mỹ
Nguồn: Internet
Trạng thái: Full
Số chương: 150
Tần suất cập nhật: 5 giờ/chương
Ngày đăng: 4 năm trước
Cập nhật: 4 năm trước
--GIỚI THIỆU:
- Thời điểm Phó Chân về đến nhà đã là hai giờ sáng, gần đây hắn mới đổi một công việc khác, làm phục vụ ở một quán bar, cơ hồ mỗi ngày đều là đến lúc này mới có thể tan tầm.
Phòng khách nhỏ nhỏ khá là tối, một... chút thanh âm cũng không có, Phó Chân biết mấy vị bạn thuê cùng phòng lúc này đều đã ngủ, hắn bước nhẹ chân đi đến trước cửa phòng của mình, thật cẩn thận mà mở cửa ra, nhẹ nhàng mà đóng lại, ở giữa chỉ phát ra một chút thanh âm rất nhỏ, không có kinh động bất luận kẻ nào.
Hắn trở lại trong phòng của mình lập tức cởi bỏ quần áo lao động, liền đèn đều không bật trực tiếp tê liệt ngã xuống ở trên chiếc giường đơn nho nhỏ.
Hô hấp của hắn trong bóng đêm đặc biệt rõ ràng, có thể là mấy năm nay quá mức mệt nhọc, trái tim Phó Chân trong khoảng thời gian này cũng bắt đầu xuất hiện vấn đề, không bao lâu sau khi hắn nằm xuống, trái tim bắt đầu kịch liệt nhảy lên, hô hấp theo tim đập tăng thêm một ít.
Một lát sau, tiếng tim đập rốt cuộc dần dần bình thường, Phó Chân thư giãn đôi chút, hít sâu hai cái, từ trên giường mở đèn lên.
Nơi hắn thuê là một dãy nhà trọ, nơi này tuy không lớn nhưng lại ở năm người, phòng hắn là nhỏ nhất, không đủ năm mét vuông, chỉ có một chiếc giường đơn nho nhỏ cùng một cái bàn quầy, không còn cái gì khác.
Trong cái tiểu khu này nhà nhà đều là kiểu kiến trúc của những thập niên trước, bên ngoài những bức tường đã trở nên vô cùng lỏng lẻo, thời điểm gặp gió lớn còn sẽ rơi xuống mấy khối, cho nên ở bên ngoài bức tường thường dán một cái biển nhắc nhở mọi người không nên dựa tường mà đi.
sstruyen mời các bạn xem tiếp..