Một Kiếp Nghiệt Duyên

Tạ Tiêu bất ngờ thay đổi thái độ đột ngột khiến Tiểu Hoa không kịp trở tay, lo lắng cho kế hoạch của chủ tử không thành Tiểu Hoa không còn cách nào khác ngoài quỳ mộp xuống nền đất trước cửa nhà của Tạ Tiêu cầu xin ông giúp đỡ. Dù Tiểu Hoa có cất giọng thảm thiết đến đâu cũng không làm lay động được trái tim sắt đá của Tạ Tiêu, hắn đã để mặt một cô gái bé nhỏ quỳ xuyên suốt 2 canh giờ mà không chút thương cảm. Tiểu Hoa bất lực nhìn căn nhà của Tạ Tiêu, nàng quyết định cầu cứu lần cuối cùng rồi rời đi.

" Xin hãy ra tay giúp đỡ Dương tướng quân người mà trước đây ông từng xem là ái nữ ruột thịt của mình!"

Tiểu Hoa thất vọng chậm rãi đứng dậy, vốn định rời đi trở về hoàng cung nhưng cuối cùng cũng nhận được phản hồi của Tạ Tiêu.

" Vào trong rồi nói chuyện!"

Tạ Tiêu nghiêm nghị ngồi xuống, hắn đẩy mạnh bát nước trên bàn về phía Tiểu Hoa lệnh cho nàng uống. Tiểu Hoa rụt rè không dám trái lệnh, ngay lập tức uống hết bát nước.

" Vì sao lúc nãy ông không bằng lòng giúp nương nương nhà ta chứ?"


Tạ Tiêu nhìn Tiểu Hoa bằng ánh mắt sắt lạnh, lẫn trong đó dường như là sự căm phẫn tột cùng.

" Vì sao ư? Dương Khắc Chân mà ta biết từ lâu đã chết dưới cái danh lăng loàn trắc nết kia rồi!"

" Ông có biết mình đang nói gì không? Uổng công nương nương dành một lòng tin tưởng ông vậy mà ông lại dùng những lời này để phỉ bán người!"

Sự rụt rè của Tiểu Hoa nhanh chóng bị cơn tức giận chiếm trọn sau khi nghe những lời khinh miệt mà Tạ Tiêu dùng để nói đến Dương Khắc Chân, một người trung thành với chủ tử như Tiểu Hoa sao có thể để mặc người khác sỉ nhục chủ mình một cách vô căn cứ như vậy.

" Phỉ bán sao? Cô có biết ngày ta biết được tin Dương tướng quân trở về ta đã vui mừng đến mức nào không? Cô có biết ngày con bé được sắc phong làm phi tần của hoàng đế ta đã cầu mong con bé được hạnh phúc như thế nào không? Cô có biết ngày tin tức vị phi tần được sủng hạnh của Hàn vương tư thông dâm ô với tướng địch ta đã thất vọng như thế nào không? Huống hồ chi con bé còn mang cả trọng trách và bộ mặt của một đất nước? Cô có biết không hả?"

" Không thể nào… tại sao những tin tức này lại bị rò rỉ ra ngoài chứ? Rõ ràng ngày đó hoàng thượng đã ngăn cấm tất cả người trong cung không một ai được nhắc đến chuyện này kia mà…"

Tạ Tiêu đập bàn cười nhạt, hắn lộ rõ giọng đầy mỉa mai.

" Sao rồi không phải vừa nãy vẫn còn ra sức để nói đỡ cho nương nương của cô sao? Sao bây giờ lại khép nép như vậy? Hay là bị ta nói trúng tim đen rồi?"

Tiểu Hoa bủn rủn ngồi xuống thất thần, cảm xuống bị kéo xuống đến đáy vực bất lực đến mức rơi lệ.


" Ông… ông thì biết cái gì về người chứ… là người mà nương nương coi trọng vì sao lại tin những tin tức làm tổn hại tới danh tiết của người?"

" Haha tiểu cô nương à… ta không biết thế sự trong cung của các cô như thế nào, nhưng chỉ một đêm thức giấc tất cả tin tức liên quan đến tư thông của Bách Hoa Phi đều được lan rộng khắp kinh thành. Ta đã nhiều lần phản bác, đánh tất cả những kẻ sỉ nhục Tiểu Chân Chân thế nhưng mà… thứ ta nhận được chính là mất đi một con mắt và hiện thực là tất cả bằng chứng tư thông tướng địch của Bách Hoa Phi…"

Tạ Tiêu ngước mặt che giấu biểu cảm, giọng nói cất lên như ủy khuất dường như đã đè nén từ rất lâu về trước.

" Nương nương nhà ta là bị người khác hãm hại, tất cả đều bị đương kim hoàng hậu ra tay… người cầm binh luyện tướng đơn thuần như người thì làm sao có thể hiểu được những chuyện tranh đấu hậu cung mà tránh chứ…"

Lời của Tiểu Hoa như giúp Tạ Tiêu bừng tỉnh, hắn dè dặt hỏi rõ cớ sự. Tiểu Hoa nhanh chóng thuật lại tất cả cho Tạ Tiêu nghe sự tình ở trong cung, tuy sự việc hôm đó không có sự chứng kiến của nàng nhưng khoảng thời gian nàng ở cạnh Dương Khắc Chân cũng đủ để nhìn rõ toàn bộ mánh khóe và kế hoạch thâm độc mà Thái Đệp Y từng chút từng chút một vạch ra cho Dương Khắc Chân. Ta Tiêu sau khi nghe rõ sự thật phía sau toàn thân cứng đờ như hóa đá, nước mắt bất giác lăn dài trên má phần vì xót thương cho đứa trẻ của mình chịu nhiều tai tiếng phần vì bản thân quá hồ đồ tin lầm quỷ kế của kẻ gian. Sau khi Tiểu Hoa cùng Tạ Tiêu kết thúc cuộc trò chuyện nàng theo lời dặn của Dương Khắc Chân đưa cho Tạ Tiêu một tờ giấy nhỏ rồi nhanh chóng tìm đường quay trở về hoàng cung.

( Hoàng cung, thư phòng)

" Hoàng thượng, phía cung Mộc Đình đã có tin tức!"


" Khanh cứ nói!"

" Tối hôm nay cung nữ của Bách Hoa nương nương đã ra ngoài thành để gặp một người đàn ông độ tuổi trung niên tên là Tạ Tiêu sau khi nói chuyện xong cung nữ đó còn đưa cho lão Tạ một mảnh giấy nhưng khoảng cách khá xa thần không thể nhìn rõ được nội dung!"

" Tạ Tiêu à, tốt lắm. Còn gì nữa không?"

" Dạ bẩm… Chuyện Bách Hoa nương nương tư thông dâm ô với tướng địch chẳng biết là ai đã lan truyền, gần như khắp kinh thành đều đã biết…"

" ĐÚNG LÀ HOANG ĐƯỜNG!!!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận