Một Kiếp Vấn Vương


Thang máy bây giờ đã đến tầng 210
Mọi người cùng nhau bước ra ngoài, phải đi thêm vài bước nữa mới đến căn phòng mà Jason đã đặt.

Trong căn phòng khá sang trọng, được sắp xếp giống như kiểu phòng họp ở các công ty.
Trong phòng này còn có một căn phòng nhỏ, trong đó có một chiếc ghế sofa, cửa kính trong suốt, nên có thể ngắm toàn cảnh thành phố Bắc Thành ở đây.

Trác Duệ Quân bảo cô ở trong căn phòng nhỏ này, đợi sau khi Trác Duệ Quân và Jason bàn công việc xong sẽ dẫn Triệu Lan Vy đi tham quan toà nhà.
Phòng có cách âm rất tốt nên dù chỉ cách có một cánh cửa, nhưng Triệu Lan Vy lại chẳng thể nghe được họ nói chuyện gì, mà cô cũng chẳng muốn nghe chuyện của họ nữa, không nói ra cũng biết chắc chắn rất nhàm chán.
Lúc này, ở trong phòng bên kia, Trác Duệ Quân và Jason cùng nhau bàn chuyện.
" Sao không cho Triệu Lan Vy ở đây? Không tin tưởng cô ta à? "
" Cô ấy không biết.

"
" Ý là… Triệu Lan Vy không biết anh là ông trùm xã hội đen.


"
" Ừm.

" Trác Duệ Quân nhàn nhạt trả lời.
" Cũng đúng, cô gái thuần khiết như vậy không nên bị vấy bẩn bởi thế giới của chúng ta.

" Jason buồn miệng nói.
Trác Duệ Quân bắt đầu bàn vào vấn đề chính.
" Tôi đến Bắc Thành chuyến này là muốn nhờ anh một chuyện, sắp tới tôi có một lô hàng rất lớn giao đến Bắc Thành, vì lô hàng rất lớn phải mất một đến hai ngày mới có thể chuyển qua hết được, mà anh rành về địa bàn ở đây hơn tôi, ở đây lại là địa điểm hoạt động của nhiều băng nhóm khác nên khá phức tạp, vậy nên tôi muốn mượn chỗ của anh vài ngày để cất hàng trong lúc vận chuyển, sẵn tiện tôi cũng mượn vài tên đàn em rành đường đi ở đây để dẫn đường cho tôi."
" Được thôi, chuyện nhỏ, nhưng lợi nhuận thì chia làm sao đây? Tuy hai chúng ta không phải kẻ thù, nhưng cũng không là bạn.

Trong giới xã hội đen, không có thứ gọi là tình bạn hay tình thân gì cả, làm chuyện gì cũng phải đặt lợi ích lên hàng đầu, không có chuyện giúp đỡ ở đây.

"
" Muốn bao nhiêu? "
" Tôi muốn ba mươi phần trăm trên tổng lợi nhuận của lô hàng này.

"
Trác Duệ Quân chần chừ suy xét một chút, dù gì chuyến hàng lần này hắn cũng đã lời một khoảng khá lớn, mất đi ba mươi phần trăm cũng không phải vấn đề to tát gì, nên cuối cùng đã đồng ý.
" Được.

"
Sau đó, đó Phong quản gia lấy bản đồ thành phố Bắc Thành ra để trên bàn nhờ Jason đánh dấu vào những nơi Trác Duệ Quân có thể cất hàng.
Trong căn phòng nhỏ, Triệu Lan Vy cảm thấy rất đói bụng, cô không biết bọn họ ở trong đó bàn chuyện đến khi nào nữa.


Liền có ý định lẽn đi ra ngoài bằng cửa sau để tìm thứ gì đó bỏ bụng rồi trở lại đây trước khi bọn họ bàn chuyện xong.
Triệu Lan Vy định để hộp kim cương ở lại, nhưng vì câu nói của Jason lúc nãy là cô có hơi sợ, lỡ khi cô đi có ai đó lẻn vào trong đây lấy hộp kim cương này thì chẳng phải cô sẽ không yên ổn với hai người bọn họ sao.
Nên cuối cùng Triệu Lan Vy đã quyết định ôm theo hộp kim cương theo bên mình.
Triệu Lan Vy đi tìm nơi có bán thức ăn, nhưng phải nói ở đây vô cùng rộng, cô lại mới đến đây lần đầu nên phải loay hoay mãi một hồi mới đến chỗ có thức ăn.
Đang ở quầy buffet chọn món thì Triệu Lan Vy thoáng thoáng nghe được một tin.

Hôm nay ở khu triển lãm tranh có trưng bày 7 bức tranh hoa hướng dương của danh hoạ Van Gogh, với một người yêu tranh như Triệu Lan Vy mà nói đây là một tin tức sốt dẻo, liền quên luôn cả cơn đói mà chạy đi xem tranh, đồng thời cũng quên luôn việc mình phải trở về trước khi Trác Duệ Quân và Jason bàn chuyện xong.
Sau đó, mọi thứ đều diễn ra rất bình thường.
Cho đến khi cả toà nhà Penthouse bỗng nhiên bị mất điện.
Lúc này đã 10 giờ tối, nắng đã không còn từ lâu, bị mất điện trong phòng không có đèn chiếu sáng nên rất tối.

Trác Duệ Quân vẫn ngồi điềm tĩnh trên ghế, nhưng Jason thì ngược lại, tức giận lên mà quát to.
" Con mẹ nó! Tại sao đột nhiên lại cúp điện, cái toà nhà này làm ăn kiểu khỉ gì vậy? "
Bỗng nhiên, Phong quản gia thấy cái gì đó liền hét lên, chỉ cho Trác Duệ Quân và Jason cùng xem.
" Ngài Trác, ngài Jason, mau nhìn trên tường kìa.

"

Vì căn phòng này được thiết kế giống như những căn phòng họp, nên có lắp đặt máy chiếu, lúc này đột nhiên máy chiếu lại bật lên dù không có ai đụng chạm vào, trên bức tường xuất hiện những dòng chữ.
" Hỡi những đứa trẻ của tôi, hãy bắt đầu tập đếm đi nào! Một hai ba bốn năm, nhớ đừng đánh rơi nhịp nào đó vì thần chết sẽ đến với bạn bất cứ lúc nào.

Một quả bom đang được đặt trong tòa nhà này, quả bom mạnh nhất, có sức công phá cực lớn sẽ nhấn chìm tất cả vào trong biển lửa.

Nếu muốn sống sót rời khỏi đây thì chỉ còn một cách duy nhất chính là phải giải được bí ẩn của những con số ở phía dưới, nên nhớ một điều rằng, các bạn không còn nhiều thời gian đâu, quả bom đã được kích hoạt rồi chỉ 30 phút nữa thôi quả bom sẽ phát nổ.

Sự sống của bạn chính là do bạn nắm lấy, hãy hoạt động bộ não của mình, sử dụng trí thông minh của mình để giải mật mã đi nào.
4 9 1 13 15 14 4
Ký tên
Halen.

".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận