Một Lòng Không Thay Đổi


Cô còn chưa ăn sáng, đã phải ăn một cục tức của Cố Viễn Thần ban cho, còn đi xem mắt với người khác, càng nghĩ càng thấy tức.

Ngồi trước màng hình vi tính, nhìn chằm chằm profile của anh, hoá ra thông tin cũng không nhiều, cũng rất ít được đề cập đến, điện thoại kế bên của cô vang lên tiếng chuông có người gọi đến.

Lục Bách Hiên? mới sáng sớm anh ấy gọi cho cô làm gì, bảo cô đi cứu giúp cuộc đời anh ấy nữa sao?
“ Có ở nhà không? ” Thái độ của Lục Bách Hiên có chút không ổn, hình như là đang gặp vấn đề gì đó khó nói.

“ Em ở nhà sao vậy? mẹ anh lại đuổi đến rồi à ”
“ Bây giờ anh lập tức đến nhà em, gửi định vị ”
Thời Nhiễm khó hiểu, đến nhà cô làm gì chứ cô mấy bữa nay cũng không đắc tội với anh ấy mà, có phải Cố Viễn Thần lại nói cái gì rồi không?
“ Anh đến nhà em làm gì? ”
“ Đến thăm em không được à? có muốn ăn gì không anh mua cho em ” Bây giờ anh ta phải bắt cô cắt toàn bộ liên lạc với Bạc Lăng, nếu không anh ta nhất định tức đến chết.

Cái tên đó mà làm em rể anh, ngày ngày gọi anh là anh vợ thì đã thấy không ổn một chút nào rồi, da gà nổi da vịt đều nổi lên hết.


Cô gửi định vị cho Lục Bách Hiên xong, bảo anh giúp cô mua bánh bao nhân đậu xanh đến, rồi mới ngồi nhìn trang cá nhân của Cố Viễn Thần, cái người này thật sự đi xem mắt sao?
Là anh đang giả vờ không nhớ, hay thật sự không nhớ chuyện anh cưỡng hôn, nếu vậy có phải cô đây phải chịu oan ức không.

Thời Nhiễm nhắm mắt lại, hít lấy một hơi thật sâu rồi hé mắt ấn gọi cho anh, cô nhất định phải nói cho rõ.

Cố Viễn Thần đầu dây bên kia vừa mới giúp bệnh nhân băng vết thương xong còn đang ký hồ sơ, liếc nhìn điện thoại đang rung thì vươn tay đến ấn nghe máy.

“ Thời Tiểu Thư đang cố tình phá hỏng buổi xem mắt của tôi sao? ” Giọng điệu của anh có chút bỡn cợt, nửa đùa lại nửa thật, một chút nghiêm túc cũng không có.

Cô ở đầu dây bên kia thật sự cạn ngôn với cái con người này “ Anh thật sự đi xem mắt? ” cô chỉ muốn biết là anh có đang đi xem mắt hay không, nếu là có thì cô lập tức chuyển nhà kiếp này không hi vọng gặp cái tên chết tiệt này nữa.

“ Không tin? Cô Thời xem thường tôi đến vậy à hay tôi mở camera nhé ” Khoé môi của Cố Viễn Thần khẽ nhếch lên, vẫn không hề nghiêm túc mà trêu chọc cô.

“ Chúc anh xem mắt thành công, tạm biệt ” Thời Nhiễm cúi mặt thật sự không vui vẻ gì, liền cúp máy trực tiếp xoá số điện thoại của anh ra khỏi điện thoại của mình.

Cố Viễn Thần nghe tiếng ngắt máy liền nhíu mày trở nên khó chịu, gọi đến anh chỉ nói như vậy thôi? bình thường anh nhắn tin còn kiệm lời đến mức gửi icon qua.

Rõ ràng là cô cũng đi xem mắt với Bạc Lăng thì gọi đến cho anh tức giận cái gì chứ, còn ăn nói khó nghe như vậy, ở trước mặt anh thì lại như thỏ đế không dám làm gì.

Anh đứng dậy cầm lấy hồ sơ bệnh án đã ký đưa cho chủ nhiệm khoa, sắc mặt cũng có chút được gọi là tốt hơn so với hôm qua một chút, nhưng vì vậy mà bệnh viên lại có chủ đề bàn tán.

Tiêu Lệ còn nói là do bác sĩ Cố va phải nữ thần tình yêu rồi cho nên mới vui vẻ đến bệnh viện như vậy, gần đây còn tránh né ghét bỏ bác sĩ Cao ra mặt chứ không như trước mà nói khéo nữa.

Lục Bách Hiên cầm túi bánh bao bấm thang máy đi lên nhà của cô, anh ta đứng ấn chuông một chút thì cô mới bước ra mở cửa, gương mặt xinh đẹp hôm nay lại biến thành dáng vẻ cao có.

Khiến cho anh ta tưởng là vì anh ta đến nên coi khó chịu “ Anh mang đồ ăn sáng cho em, em còn không cảm ơn rồi tiện thể cất cái vẻ mặt của em vào à? ” anh ta vừa bước vào thay giày vừa lên tiếng đưa bánh bao cho cô.


“ Anh đến tìm em không phải chỉ để thăm em thôi đúng không? ” Cô ngồi vào ghế làm việc, cầm lấy cái bánh bao xoay ghế nhìn anh ta thẳng thắng lên tiếng.

Lục Bách Hiên cầm cốc nước lọc ngồi xuống ghế đối diện cô “ Em đừng tiếp xúc với Bạc Lăng, lập tức xoá số điện thoại lẫn trang cá nhân của cậu ta cho anh ”
“ Tại sao? anh ta là bạn anh à ” Cô khó hiểu vẫn đang cầm bánh bao nhân đậu xanh để ăn.

“ Bạc Lăng không tốt, em tránh cậu ta ra xa một chút hôm qua cậu ta còn tự tin nói sẽ theo đuổi em trước mặt anh và Cố Viễn Thần ” Lục Bách Hiên ung dung kể lại, càng nghĩ càng khiến anh ta tức muốn ọc máu với Bạc Lăng.

Thời Nhiễm nghe đến tên anh liền ho sặc sụa, bánh bao cũng bị ngẹn lại ở cổ họng, cô cầm cốc nước uống mấy ngụm liền rồi quay sang bất ngờ hỏi “ Cố Viễn Thần cũng biết? thái độ anh ấy thế nào ” cô có chút tò mò, có phải vì anh biết nên anh ghen quá liền về cưỡng hôn cô không?
“ Cậu ta nói Bạc Lăng Không Có Cửa, Còn Nói Mắt Nhìn Của Em Rất Tốt ” Lục Bách Hiên khó hiểu nhìn em gái mình nhấn mạnh từng câu từng chữ của Cố Viễn Thần đã nói.

“ À ”
“ Em thích Cố Viễn Thần sao? còn quan tâm đến thái độ người ta ” Anh ta nheo mắt lại nhìn cô, có chút dò xét lẫn nghi ngờ, thái độ của anh hôm qua khiến anh ta nghi ngờ một thì thái độ này của cô khiến anh ta nghi ngờ mười.

Thấy cô không trả lời Lục Bách Hiên còn khó chịu hơn nữa, anh ta tiếp tục lên tiếng “ Thời Nhiễm anh thà chấp nhận Viễn Thần còn hơn là chấp nhận Bạc Lăng, em muốn theo đuổi anh đây giúp em không cần ngại ” dù sao Cố Viễn Thần cũng tốt hơn là cái tên chết tiệt họ Bạc kia nhiều.

“ Theo đuổi cái gì? anh ấy là bạn trai cũ em ” Cô đá vào người của anh ta một cái khó chịu nói, cô theo đuổi á? đợi khi nào anh nhớ ra chuyện anh làm rồi tính tiếp còn bây giờ thì đừng nằm mơ.

“ Cái gì? tại sao lại là bạn trai cũ? cậu ta đá em à ” Lục Bách Hiên không nghĩ đến chuyện này, hoàn toàn chưa nghĩ đến, dạo gần đây thông tin giật gân nhiều lắm như vật khiến anh ta bắt đầu có chút đau đầu rồi đấy.

Thời Nhiễm dáng vẻ thản nhiên không quan tâm, chăm chú cắn một miếng bánh bao thơm lừng, đợi nuốt xong bánh bao cô mới nói cho anh ta nghe câu trả lời.


“ Em là người đá anh ấy ”
Nghe xong câu trả lời anh ta lại ngàn lần không tin rằng em gái anh là bạn gái cũ của bạn thân anh, mà bạn thân anh còn bị đứa em gái này của anh đá nữa, có điên mới đi tin.

Cố Viễn Thần là ai chứ, từ lúc lên đại học cho đến hiện tại còn chẳng thèm ngó đến người phụ nữ khác, giữ thân như ngọc, bây giờ em gái anh ta lại nói là em ấy đá Cố Viễn Thần sao?
“ Thật ra anh thấy bị đá cũng không có gì phải ngại cả em thành thật một chút đừng nói dối ” Anh ta không tin, đánh chết cũng không muốn tin.

Cô khoé môi giật giật, nâng mi mắt nhìn anh trai của mình, cầm lấy tờ giấy cuộn tròn chọi vào người anh ta một cái “ Tin hay không tùy anh, bây giờ em phải làm việc anh về đi ”
“ Nhớ là không đừng tiếp xúc với Bạc Lăng, anh cảnh cáo em đấy nếu không anh đánh gãy chân em ” Lục Bách Hiên đứng dậy, nhìn cô vẻ mặt đầy nghiêm túc mang theo sát khí cảnh cáo cô.

Cô gật gật đầu tiễn Lục Bách Hiên đi về, không ngờ Bạc Lăng đó vậy mà còn quen biết với anh trai cô và Cố Viễn Thần, trùng hợp như vậy, cô lại có chút tò mò thái độ của anh tối qua khi nghe Bạc Lăng nói sẽ như thế nào?
Ơ mà khoan? cô tò mò cái gì chứ, cái tên ăn xong quẹt mỏ như gà đấy tò mò làm cái gì chứ, cô đúng là điên rồi.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận